Thời Khanh Lạc ngẩn ra: "Vậy cũng chỉ hơn mươi ngày nữa."
Tiêu Hàn Tranh gật đầu: "Đúng vậy, Nghệ vương nói thời gian càng kéo dài, sẽ làm trễ thời gian ta về Bắc Thành."
"Cho nên để cho Khâm Thiên Giám tính toán một chút, phát hiện ngày mùng sáu tháng sau là ngày tốt nhất."
Thời Khanh Lạc bật cười: "Cái gì mà làm lỡ thời gian về kinh thành của chàng, rõ ràng là ngài ấy không kịp chờ muốn thành hô với mẫu thân của chúng ta."
Tiêu Hàn Tranh cười nói: "Đúng vậy, ông ấy chờ không kịp."
"Chẳng qua đây cũng là chuyện tốt, sớm thành thân rồi về Bắc Thành cũng được."
Dù sao mẫu thân cũng muốn gả cho Nghệ vương, thời gian sớm hay muộn cũng không sao?
Thời Khanh Lạc gật đầu: "Sớm thành thân cũng không tệ, dù sao chúng ta đã chuẩn bị xong đồ cười cho mẫu thân rồi."
Bây giờ bọn họ không thiếu nhất chính là tiền, cho nên chuẩn bị đồ cưới cho mẹ chồng vô cùng phong phú.
Chẳng những có nhà, thôn trang, ruộng đất, cửa hàng, thư họa, đồ đùng trong nhà, vải vóc, da lông, các loại trang sức, còn chuẩn bị không ít ngân phiếu áp đáy rương.
Tất nhiên sính lễ của Nghệ vương cũng rất nhiều, cầm đi ra đều có thể phát triển một thế gia.
Bọn họ cũng không để lại, mà chuẩn bị để cho mẹ chồng mang hết về vương phủ.
Vì để cho mẹ chồng nở mày nỡ mặt, coi như gả cho nghệ vương, bọn họ cũng có thể làm chỗ dựa cho mẹ chồng.
Nàng suy nghĩ một chút hỏi: "Sau khi mẫu thân thành thân, còn về Bắc Cương với chúng ta không?"
Tiêu Hàn Tranh nói: "Ý của Nghệ vương chính là sau một tháng bọn họ thành thân, ông ấy sẽ mang mẫu thân về Bắc Cương."
"Bên Bắc Cương còn có chút công vụ, Cần Nghệ vương xử lý."
Bên kia vật tư và bạc mà Cát quốc đồng ý đền bù, còn chưa đưa đến, cần Nghệ vương tự mình đi đòi.
Còn phải giao thiệp với Cát quốc, bố trí không ít ám thủ ở biên cảnh, Nghệ vương đi làm mới làm cho Hoàng đế yên tâm.
Thời Khanh Lạc vùi đầu vào lòng hắn: "Vậy thì quá tốt, nếu không ta thật sự không nở tách ra với mẫu thân."
Đến lúc đó đều ở bắc Thành, dù cho không ở cùng nhà nhưng có thể thường xuyên gặp nhau, hẹn đi dạo phố gì đó cũng được.
Tiêu Hàn Tranh đưa tay sờ bụng của nàng: "Mẫu thân cũng không yên tâm về nàng, nói làm thế nào cũng phải ở bên cạnh chăm sóc nàng lúc sinh, nhìn tận mắt cháu trai hoặc cháu gái ra đời."
Thời Khanh Lạc cười nói: "Ừ, có mẫu thân ở bên cạnh trông nom, ta càng yên tâm."
Tiêu Hàn Tranh hôn lên gò má của nàng: "Ta giúp nàng bắt mạch một chút."
Thời Khanh Lạc đưa tay cho hắn: "Được nha!"
Tiêu Hàn Tranh vươn tay bắt mạch choThời Khanh Lạc, tiếp đó ngẩn người.
Lại để nàng đổi tay khác.
Sau đó hắn vui mừng cười nói: "Nương tử, nàng mang song thai!"
Thời Khanh Lạc ngẩn ra, trợn to hai mắt: "Ý của chàng là ta mang thai đôi sao?"
Tiêu Hàn Tranh gật đầu: "Đúng, ta chắc chắc nàng mang song thai."
"Khó trách bụng của nàng đã bắt đầu lộ ra rồi, thì ra là do mang songthai.”
Thời Khanh Lạc cũng phát hiện bụng mình lớn hơi nhanh, gần đây nàng còn nghĩ có phải nên khống chế lượng ăn hay không.
Không ngờ lại mang thai đôi.
Trong mặt nàng không nhịn được lộ ra ngạc nhiên mừng rỡ, chủ động ôm Tiêu Hàn Tranh: "Tranh Tranh, chàng thật lợi hại!"
Có thể sinh đôi tất nhiên là tốt.
Trước kia ở hiện đại nàng nhìn thấy sinh đôi mặc quần áo giống như, chơi cùng nhau, cảm thấy rất tốt.
Hai đệ đệ của nàng cũng là sinh đôi.
Lúc bị cha mẹ giáo dục bắt buộc, hai đứa đều rất đau khổ, còn cùng nhau than thở với nàng, rất thú vị.
Nàng thật không nghĩ mình sẽ mang thai đôi, như vậy cũng tốt, một lần sinh hai đứa, đủ rồi.
Tiêu Hàn Tranh nghe được lời nàng có chút dở khóc dở cười: "Nương tử mới lợi hại.”
Một lần đã sinh cho hắn hai đứa bé rồi.
Thời Khanh Lạc cười ra tiếng: "Vậy hai người chúng ta đều rất lợi hại."
Tiêu Hàn Tranh ôm chặc nàng: "Ừ, hai đứa bé là đủ rồi."
Hắn vẫn luôn biết nữ nhân sinh con như đi qua quỷ môn quan, vốn dĩ hắn chỉ muốn có một đứa con là được, hắn không nở để tiểu tức phụ chịu khổ.
Bây giờ một lần có hai đứa bé, thật tốt.
Thời Khanh Lạc gật đầu: "Ta cũng cảm thấy đủ rồi."
Ngày hôm sau, đám người Tiêu mẫu nghe nói Thời Khanh Lạc mang song thai thì vô cùng vui mừng, lại chăm sóc nàng như con nít vậy.
Tiêu mẫu cũng bị Thái hậu tuyên vào cung.
Tất nhiên Thái hậu không muốn con trai út cưới một phụ nhân đã hòa ly.
Không phải xem thường Khổng Nguyệt LAng, mà là người làm mẫu thân đều muốn cho con mình những thứ tốt nhất.
Nhưng con trai thiếu chút nữa vào chùa tu hành, nhiều năm như vậy không gần nữ sắc.