Lâm Ngữ Nguyệt suy nghĩ một đêm xem nên bắt đầu ra tay từ đâu, nhớ lại Lý công công dường như cũng nhắc qua vật này, thế nhưng cụ thể là cái gì, bọn họ không một ai nói.
Xem ra chỉ có tra hỏi, chỉ là thân thủ Lý công công không tồi, hẳn là rất khó nắm bắt.
Đột nhiên trong đầu Lâm Ngữ" Nguyệt lóe lên Tiểu La Tử từ lâu chưa xuất hiện, Tiểu La Tử là do Lý công công lúc đó phái tới giám thị ta, như nhìn thấy lục địa mới, Lâm Ngữ" Nguyệt nấn ná một lát liền ngồi dậy.
Ngày thứ hai vội vàng cáo từ Lâm thừa tướng, mặc dù Lâm thừa tướng nhiều lần giữ lại, mà Lâm Ngữ" Nguyệt cũng có chút mềm lòng, còn chưa kịp cảm nhận tình thương của cha được mấy ngày đã phải đi, nhưng vẫn quyết tâm liều mạng.
Lúc sắp lên ngựa xe, đại phu nhân gọi Lâm Ngữ" Nguyệt lại.
"Nguyệt Phi nương nương, không bằng lần này mang Gia nhi theo, trong cung cũng có người bầu bạn."
Lâm Ngữ" Nguyệt trong lòng tất nhiên biết tâm tư của đại phu nhân, chỉ là lần này hồi cung là để cứu mạng, nói không chừng ba ngày hoặc sau này sẽ lại ra, hơn nữa mang nàng ta vào cung ngoài trói buộc ra chính là trói buộc, không có lợi.
"Nương! Gia nhi không muốn đi."
"Nương nói cho con biết, con không nên nhớ đến Vương công tử nữa, tiến cũng có bao nhiêu người muốn còn không được." đại phu nhân nói xong liền đẩy Lâm Ngữ" Gia lên trước.
Nói thực ở chung mấy ngày, Lâm Ngữ" Nguyệt cảm thấy ngoại trừ lúc Lâm Ngữ" Gia tự đánh giá cao vẻ ngoài của nàng ta ra, hơn nữa cô gái đang yêu thường không có IQ, thì những điểm khác đều khá tốt, nên cũng không muốn đẩy Lâm Ngữ" Gia vào trong hố lửa, dù sao lấy chồng vẫn nên lấy người mình thích thì sẽ hạnh phúc hơn.
"Đại phu nhân, tiến cung cũng phải tuân theo quy tắc nhất định, cũng không phải là muốn đi vào liền vào được." Tiểu Thúy đột nhiên lên tiếng thay Lâm Ngữ" Nguyệt giải vây.
"Làm càn, một đứa nha hoàn như ngươi lại có thể nhúng tay vào chuyện của chủ tử." đại phu nhân có chút tức giận, cư nhiên bị một tên nô tài làm cho nhục nhã.
Lâm Ngữ" Nguyệt cũng không muốn tiếp tục dây dưa nói: "Tiểu Thúy nói rất đúng, về phần chuyện Lâm Ngữ" Gia tiến cung còn cần bàn bạc kỹ hơn."
Lâm Ngữ" Nguyệt nháy mắt ra hiệu với Tiểu Thúy, xe ngựa cũng chậm rãi khởi động, để lại đại phu nhân cùng tiếng hít thở đầy phẫn nộ căm hận, cùng với Lâm Ngữ" Gia hạnh phúc cười ngây ngô.
Hoàng cung lớn như vậy, tìm một tên nô tài thật là quá khó khăn!
Từ khi hồi cung đến giờ, đã qua một ngày, mắt thấy kỳ hạn ba ngày sắp đến, nếu cứ tiếp tục không tìm thấy thì cái mạng nhỏ này cũng xong luôn.
Tiểu Thúy lúc này đang đợi ở cửa nói vọng vào: "Nương nương, Hoàng quý phi nương nương vừa mới phái người tới truyền lời, mời đi Nhàn Nhã Điện."
Không thấy bà đây đang phiền sao? Lâm Ngữ" Nguyệt trong lòng oán trách.
"Em trả lời nàng là thân thể ta không khỏe."
"Nhưng Hoàng quý phi nương nương nói mấy ngày nữa chính là sinh nhật hoàng thượng, cho nên tam cung lục viện tất cả tần phi đều phải có mặt."
Chỉ là tên cẩu hoàng đế kia đón một cái sinh nhật thôi, có cần thiết phải để cho khắp thiên hạ đều biết không.
"Được rồi được rồi, đi thôi." Lâm Ngữ" Nguyệt biết nếu không đi nhất định sẽ đổi lấy lời ra tiếng vào, gây phiền chuốc toái, trước mắt nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Trong Nhàn Nhã Điện đã có không ít người, Đoan Mộc Lương Hi ngồi ở chính giữa bậc thềm mang tư thế từ trên cao nhìn xuống, ăn mặc hoa lệ, diễm áp quần phương, chỉ thiếu mỗi mũ phượng đội đầu.
"Nương nương." Tiểu Hồng ở sau nhỏ giọng nhắc nhở, "Hành lễ."
Lâm Ngữ" Nguyệt cũng không tình nguyện đi tới trước mặt Đoan Mộc Lương Hi, nửa cúi người chào một cái.
"Muội muội miễn lễ, người đâu ban thưởng tọa cho Nguyệt Phi nương nương." Đoan Mộc Lương Hi ngược lại làm bộ đương nhiên, bày ra dáng vẻ chủ nhân hậu cung nói chuyện.
"Tạ ơn tỷ tỷ."
Lâm Ngữ" Nguyệt được an bài ngồi ở vị trí thứ nhất phía bên trái, ở vị trí thứ hai phí đối diện là Như Phi nương nương, chính là cái vị lúc trước bị Lâm Ngữ" Nguyệt hại đến sảy thai, lúc này đang nhìn Lâm Ngữ" Nguyệt với ánh mắt tràn đầy phẫn hận.
Như Phi nương nương vốn tên là Lý Như Ý, ban đầu chỉ là nha hoàn hồi mon của Đoan Mộc Lương Hi, sau vì Đoan Mộc Lương Hi tiến cung nhưng cái bụng vẫn không có động tĩnh gì, liền ngầm cho phép Lý Như Ý thị tẩm, nào biết lại có thai, Lý Như Ý cũng mẫu bằng tử quý, cộng thêm có Đoan Mộc Lương Hi, liền lập tức gia phong làm phi, tuy nhiên lại bị Lâm Ngữ" Nguyệt hãm hại, có thể không hận sao?
Tuy là hậu cung của Bắc Thần Lăng ba nghìn mỹ nhân, nhưng hậu vị vẫn trống, cho nên Hoàng quý phi Đoan Mộc Lương Hi liền thuận lý thành chương trở thành người đứng đầu hậu cung.
"Hôm nay triệu tập chúng tỷ muội chủ yếu là do mấy ngày nữa chính là sinh nhật của hoàng thượng, cho nên muốn hỏi các muội xem nên thu xếp thế nào?"
Nữ nhân đối diện với Lâm Ngữ" Nguyệt, về khoản ăn mặc cũng được xem là không phân cao thấp với Đoan Mộc Lương Hi, trước đây dường như có nghe qua ở nơi nào đó, trong cung này người duy nhất là đối thủ của Đoan Mộc Lương Hi chính là đích nữ Lễ bộ Thượng thư Hồ Song Tĩnh, Tĩnh phi nương nương.
Lâm Ngữ" Nguyệt cảm thấy thật bi ai, Lâm Ngữ Nguyệt à, nhìn xem người khác căn bản không bỏ ngươi vào trong mắt, ngươi còn đến làm gián điệp.
Tĩnh phi nương nương dẫn đầu mở miệng trước:"Tỷ tỷ không phải đã có quyết định sao?" nói xong vẫn không quên vươn tay đưa qua lại vài cái.
Nữ nhân ngồi dưới Lâm Ngữ" Nguyệt lập tức mở miệng: "Tỷ tỷ, cái này vòng tay của tỷ thật là đẹp."
Tiếp đến nữ nhân ngồi cuối cùng lên tiếng: "Chẳng lẽ là chiếc vòng tay lần trước sứ giả Đông quốc tiến cống, có người nói trên đời chỉ có một chiếc, hoàng thượng đối với tỷ tỷ thật tốt."
"Hoàng thượng chẳng qua là cảm thấy bổn cung mang vào trông đẹp mà thôi."
Màn kẻ xướng người họa này, Lâm Ngữ" Nguyệt bày ra bộ dáng xem trò vui, mắt liếc nhìn Đoan Mộc Lương Hi, quả nhiên sắc mặt không hề tốt.
"Dư quý nhân, không phải là đang bàn chuyện sinh nhật hoàng thượng sao?" như Phi cũng rất biết nhìn sắc mặt người khác, dù sao trước đó cũng là nha hoàn hồi môn của Đoan Mộc Lương Hi, lập tức nói sang chuyện khác, nhưng lại không dám chĩa mũi giáo về phía Tĩnh phi cùng Tây tần, chỉ đành bóp trái hồng mềm.
"Vậy bổn cung nói cụ thể kế hoạch an bài." ngồi ở phía trên nhất Đoan Mộc Lương Hi hắng giọng, chuẩn bị lên tiếng.
Lâm Ngữ" Nguyệt cảm thấy Đoan Mộc Lương Hi chính là đang niệm kinh, lúc sắp ngủ gật, bị của Tiểu Thúy hơi lung lay một chút, cơn buồn ngủ liền mất.
"Làm gì vậy?" Lâm Ngữ" Nguyệt có chút căm tức xoay người, ngẩng đầu hỏi.
"Muội nói bổn cung làm gì? "
Tình cảnh này thật giống như trên lớp trốn học, bị thầy giáo phát hiện.
Lâm Ngữ" Nguyệt lúng túng cười vài tiếng, nháy mắt với Tiểu Thúy, thế nhưng Tiểu Thúy đã bị mấy lời của Đoan Mộc Lương Hi dọa đến không nhúc nhích, không có cách nào khác thì minh chỉ đành tự lên sân.
"Tỷ tỷ, muội đau bụng, thật không kiên trì nổi."
"Phải không?" Đoan Mộc Lương Hi rõ ràng không tin, "Vậy mau truyền thái y. "
"Không cần đâu! "
"Muội muội nếu như ở Nhàn Nhã Điện xảy ra ngoài ý muốn, bổn cung làm sao giải thích với Hoàng thượng."
"Đột nhiên cái bụng không đau, có thể tiếp tục. "
Không thể ngủ gật, cũng chỉ đành nhìn đông nhìn tây tìm chút niềm vui, nếu không... Thực sự sẽ lại ngủ.
Tên thái giám vừa từ Thiên môn đi qua sao lại quen mặt như vậy?
Tiểu La Tử!
Đến đây cũng không hoàn toàn là uổng thời gian, toi rồi, phải đi rồi!
Lâm Ngữ" Nguyệt nhìn quanh bốn phía, lại nhìn Đoan Mộc Lương Hi một chút, cau mày suy nghĩ một chút.
"Tỷ tỷ, muội đau bụng."
Như Phi vừa nghe nở nụ cười: "Muội muội vừa mới không phải là không đau sao? Chẳng lẽ lại phải gọi thái y hay sao? "
"Không cần, muội chính là muốn đi nhà xí." Lâm Ngữ" Nguyệt nói chân thật, nhưng lại chọc cho trong điện một hồi cười trộm.
Đoan Mộc Lương Hi có chút chán ghét nhìn Lâm Ngữ" Nguyệt nói: "Đi đi. "