*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay lập tức thu hút sự chú ý của những người có mặt.
Người trung niên mặc đồ xám liếc nhìn Lâm Phong, nhẹ nhàng vẫy tay.
“Xoet, xoẹt, xoẹtl~”
Hàng chục vệ sĩ chạy nhanh lại vây quanh Lâm Phong.
Mấy chục nòng súng đen nhánh kí cũng chĩa thẳng vào Lâm Phong, tiếng nạp đạn có thể nghe được rõ ràng trong nhà máy trống không này.
“Đến cũng nhanh đấy, còn chưa tới mười phút nữa!”
A Đạt ngừng đuổi theo Lâm Vân Dao, dời anh mắt trêu chọc về phía Lâm Phong nói:
“Tới sớm không bằng tới đúng lúc, tao đang chuẩn bị chiến một trận với em gái mày, nếu mày đã tới rồi, vừa hay có thể đứng một bên tập trung quan sát, học hỏi kỹ thuật cao siêu của tao!”
Lâm Phong lạnh lùng liếc nhìn A Đạt.
Chỉ nhìn thoáng qua anh đã nhận ra, người này chính là người vừa rồi nói chuyện với anhI
Vốn dĩ với quan điểm một người sắp chết, thì không cần phải lãng phí lời nói, Lâm Phong đưa mắt nhìn em gái, nhẹ giọng nói:
“Xin lỗi em, anh tới muộn rồi!”
“Anh...Anh không nên tới đây! Bọn họ có nhiều người, lại có nhiều súng.”
“Nha đầu ngốc, cho dù dầu sôi lửa bỏng, anh cũng sẽ tới! Huống gì là mấy tên xấu xí gớm ghiếc này! Hơn nữa em quên anh làm cái gì sao?”
“Chuyện này cũng là anh không tính toán, cứ nghĩ là không nguy hiểm đến tính ạng em là được, nào ngờ em lại bị người ta bắt cóc!”
“Hu hu...anh, anh tốt với em quá.”
“Đừng khóc, anh sẽ đưa em về nhà.”
Nào nào nào!!!
Thấy cảnh tượng này,
Một nhóm người trong đám không thể chịu nổi.
Nhất là A Đạt và người trung niên mặc đồ xám nổi da gà khắp người.
Cái quái gì vậy!
Ở đây làm trò buồn nôn cho ai xem vậy hả?
Còn nói bọn họ xấu xí gớm ghiếc?
Đơn giản là không thể nhin nổi, cũng không cần phải nhịn nữa!
..
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé.
Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Lâm Phong, mày đúng thật là vừa ngu vừa làm người ta buồn nôn!! Dám giết Trịnh Thiên Hổ, đắc tội với Tam Khẩu Đường bọn tao, hôm nay là ngày mày phải chết!”
A Đạt vung tay giận dữ.
Hàng chục vệ sĩ cao lớn thô kệch lập tức tấn công về phía Lâm Phong.
Tất cả bọn họ đều cầm gậy, miệng cười hung dữ, trông có vẻ cực kỳ hung ác.
Nếu là người thường nhìn thấy cảnh này,
Tuyệt đối sẽ sợ bắn đái!
Nhưng sắc mặt Lâm Phong lại không thay đổi, đứng bất động tại chỗ.
Cho đến khi đám người tới gần trước mặt, anh mới nhảy lên, tung một cú đá bay vòng 360 độ, vừa tiêu sái vừa phóng khoáng.
“Âm!”
“Âm!”
“Ầm!"
Chỉ trong nháy mắt,
Hàng chục vệ sĩ lao tới đều bị anh đã ngã lăn xuống đất, năm trên mặt đất mà đầu chảy máu, không ngừng kêu la.
Thấy cảnh tượng này.
A Đạt và người trung niên mặc đồ xám nhìn nhau, đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt của đối phương.
Chẳng trách thằng nhóc này hống hách ngang ngược như vậy,
Đúng là bản lĩnh cũng thực sự không tồi!
Có điều,
Cũng chỉ có thể mà thôi!
Đối mặt với hai cao thủ Hoàng Cảnh cùng với mấy chục khẩu súng máy trong bóng tối, cho dù là một vị Huyền Cảnh cao thủ tới đây đi nữa, cũng chỉ có thể ôm hận mà chết thôi!.