Sau khi quân Châu phủ của Doanh Châu phủ biết răng quân Con Cháu đã đến, phản ứng đầu tiên là cho từng cặp quân đội chặn đánh ở nơi tiếp giáp giữa hai châu.
Số lượng binh sĩ phái ra trước tiên đã là bảy vạn người.
Theo lý mà nói, đây cũng là tất cả quân Châu phủ của Doanh Châu phủ.
Tuy nhiên, ở đằng sau bảy vạn người này còn có hơn hai mươi lắm vạn người nữa.
Doanh Châu phủ thật sự là so với tưởng tượng của mọi người còn mạnh hơn.
Ba mươi hai vạn đại quân này đã vượt qua các châu phủ bình thường gấp mấy chục lần rồi.
Bởi vì người bản địa ở Doanh Châu phủ khá nhiều, hàng năm đều chiến đấu với thổ dân, nên biên chế của quân Châu phủ cũng nhiều hơn các Châu phủ khác.
Nhưng quy mô quân đội lớn đến mức này, rõ ràng là tri châu của Doanh Châu phủ đã tự mình chiêu binh rồi.
Chảng qua mọi người đều biết, dù trên danh nghĩa Doanh Châu phủ vẫn thuộc vào khu vực quản lý của hoàng đế, nhưng đã không nghe lệnh hoàng đế từ lâu rồi, cũng giống như Ninh Châu phủ vậy.
Phần lớn các Châu phủ trên thiên hạ đều đã không nghe theo chiếu chỉ của hoàng đế rồi.
Cũng không phải chỉ có một tri châu của Doanh Châu phủ muốn nổi loạn đâu.
Chỉ là, trong những người này, tri châu của Doanh Châu phủ là người có sức mạnh lớn nhất mà thôi.
Thậm chí giữa những người tạo phản trong thiên hạ, không ai có đủ sức mạnh thể so sánh hơn thua được với hắn, cho dù là người đang có binh hùng tướng mạnh như Trịnh Thế Dân cũng vậy.
Đông Ly Ưng nhìn thành thị ở trước mắt, lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Thành thị giống như ở trước mắt, xung quanh chỗ tiếp giáp giữa Doanh Châu phủ và Ninh Châu phủ có rất nhiều.
Hơn nữa, còn lấy sự tiếp giáp địa lý để xây dựng nên, mỗi cái thành thị lớn nhỏ đều tạo thành một góc với nhau, nhìn nhau từ đầu đến đuôi.
Tấn công một thành trong đó, sẽ gặp cảnh mấy thành khác, thậm chí là rất nhiều thành khác bao vây tấn công.
Nếu như không cẩn thận có khả năng sẽ để cho quân Con Cháu bị bao vây.
Tấn công một thành trong các thành cũng có độ khó lớn.
Đông Ly Ưng nhận ra những thành thị này hầu hết đã được cải tạo, lại dùng xi măng bê tông mà xây.
Muốn đánh hạ trong một khoảng thời gian ngắn, cơ bản là không có khả năng lắm.
Một khi lọt vào vũng bùn chiến tranh chiếm thành, quân Con Cháu có khả năng sẽ bị bắt mà chết ở chỗ này, tùy lúc còn có khả năng gặp nguy hiểm bị Doanh Châu quân vây quanh.
Nếu như không chú ý đến những thành nhỏ này, muốn trực tiếp đánh đến trung tâm, những lực lượng binh sĩ ở các thành nhỏ này sẽ dần dần hội tụ lại, mãi cho đến khi hoàn toàn bao vây giết được hết quân Con Cháu ở bên trong Doanh Châu phủ thì thôi.
Khi đó, trong trường hợp không có viện binh, lại không có tiếp viện, dù sức chiến đấu của quân Con Cháu có mạnh hơn nữa, cũng chỉ có thể chờ chết.
Số lượng binh sĩ của bên này trước hết là bảy vạn, đây là đã tính cả hai mươi lăm vạn phía sau.
Trận chiến chiếm Doanh Châu này, gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành được.
Nghe nói, quân Doanh Châu cũng đang sử dụng các vũ khí như hỏa thiên lôi, thậm chí đến cả pháo cũng có rồi.
Với trang bị như vậy, quân Con Cháu cũng không chiếm được bao nhiêu ưu thế.
Khi tất cả quân Con Cháu thấy cảnh này đều rất kinh ngạc, với việc kỹ thuật của thôn Kháo Sơn bị tuồn ra ngoài, bọn họ cũng không biết nên nói gì mới đúng.