Chiến thuật trước đó là khi quân Con Cháu áp sát vào thành thì sẽ cầu viện hai thành khác, kết hợp với số lượng binh sĩ của hai thành để bao vây ngược quân Con Cháu ở ngoài thành Thường Châu.
Nếu như vậy, có thể g iết chết quân Con Cháu ở thành Thường Châu này.
Chỉ là, Trình Cung nhìn thấy cục diện của quân Con Cháu đã thay đổi kế hoạch chiến đấu ban đầu.
Hắn ta muốn một mình chiếm được công lao chiến thắng quân Con Cháu.
Phải biết rằng, danh tiếng của quân Con Cháu đã sớm vang vọng khắp cả thiên hạ, quân Con Cháu ngoài Giang Siêu mà mọi người đã biết từ lâu thì vẫn còn rất nhiều tướng giỏi.
Ví dụ như, tướng soái hiện tại của quân Con Cháu Đông Ly Ưng, các chủ tướng như Nam Minh Chinh, Nam Minh Đồ, Bắc Quỳnh Phương, Đông Ly Sơn,...
Hầu hết mọi người đều biết rõ những chủ tướng dẫn đầu này đều là người của tộc Dạ Lang.
Rất nhiều người trong lòng cũng rất ngưỡng mộ, đặc biệt là Giang Siêu có một người thê tử là vương của tộc Dạ Lang.
Chính vì vậy, bao nhiêu tướng tài của tộc Dạ Lang, cuối cùng tất cả đều thuộc về Giang Siêu.
Nếu có thể có được bất kỳ một tên tướng tài nào trong đó, có khi bọn họ đã có thể chiếm được một góc thiên hạ rồi!
Mà một người không có tiếng tăm gì như hẳn ta, nếu có thể ở thành Thường Châu giết sạch quân Con Cháu ở đây, thậm chí là giết được mấy người chủ tướng của quân Con Cháu, ngay cả tướng soái Đông Ly Ưng.
Hắn ta chắc chắn sẽ thành một người mà cả thiên hạ đều biết đến.
Mà với tri châu của Doanh Châu này, hẳn ta cũng sẽ trở thành một người nổi tiếng. Quyền lựa cũng sẽ đạt đến đỉnh cao.
Thậm chí đợi đến ngày nào đó mà tri châu đại nhân bắt đầu tranh thiên hạ, một khi thành công, hẳn ta có thể được phong làm vương, làm hầu! Nghĩ đến đây, Trình Cung thấy vô cùng hả hê.
Một đám phó tướng sau khi tâng bốc thì cũng bình tĩnh lại. Dù bọn họ rất khinh thường quân Con Cháu, nhưng cũng rất cảnh giác.
Một đám phó tướng sắp xếp người đi quan sát kĩ quân Con Cháu ở ba nơi.
Dù có là gió thổi cỏ lay, người dưới trướng cũng phải báo lại kịp thời cho bọn họ.
Ở trong lều tướng soái của quân Con Cháu, Đông Ly Ưng nghiêm túc nhìn bản đồ cát mô phỏng địa hình chiến đấu ở trước mắt.
“Mọi người nói đi, giờ chúng ta phải làm thế nào để đánh ra được một lỗ hổng ở thành Thường Châu này, mà ngoài thành Thường Châu ra, hai thành còn lại cũng là mối đe dọa lớn.
Trình Cung kiêu căng, cũng không đi cầu viện hai thành khác. Tạm thời lại giảm bớt không ít áp lực cho chúng ta.”
“Sợ rằng Trình Cung toan tính là đợi đến khi quân của chúng ta tấn công thành mệt mỏi, hắn sẽ bắt đầu đột kích chúng ta. Các ngươi cảm giác chúng ta nên làm thế nào với hoàn cảnh trước mắt, hơn nữa từ đó tìm được cơ hội chiến đấu có lợi cho phe ta”
Đông Ly Ưng ngẩng đầu nhìn về phía những chủ tướng và phó tướng trước mặt.
Phần lớn những người này đều là huynh đệ của tộc Dạ Lang.
Mọi người có thể có được ngày hôm nay không chỉ nhờ vào tài năng của mình mà phần nhiều là do Giang Siêu bồi dưỡng nên, nếu không có Giang Siêu dạy cho bọn họ những bài học chiến đấu kia và những tư duy tác chiến và sách lược ấy.
Chỉ sợ, tất cả mọi người ở đây đều không thể phát triển đến trình độ hiện tại.
Mà hội nghị trước cuộc chiến như bây. giờ để học hỏi những điểm mạnh và thói quen chiến đấu của người khác cũng là yêu cầu của Giang Siêu.
Càng đông người càng có nhiều sức mạnh, càng có nhiều kế sách. Chắc chăn có người có thể nghĩ đến chỗ mà ngươi không nghĩ tới.
Các chức vụ quân sự khác nhau chính là để xây dựng được kế hoạch chiến đấu tốt hơn.
“Tính toán của Trình Cung dù giảm bớt áp lực cho chúng †a, nhưng cũng làm cho chiến thuật đánh viện binh của chúng †a không thể thực hiện được.
Đương nhiên, với số lượng binh sĩ của chúng ta, muốn đánh viện binh là phải rất cố gắng, chỉ cần không cẩn thận chút thôi, có khả năng tất cả chúng ta đều phải năm xuống ở chỗ này.
Dù là dựa vào những trang bị hiện đại của chúng ta thì cũng không thể mạo hiểm như thế được.”
Lúc này Nam Minh Chinh lên tiếng, theo sau đó, một tướng lãnh cấp cao của tộc Dạ Lang cũng nói theo: