Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 110



Giang Diệp e thẹn cười cười.

"Lần đầu tiên em theo đuổi người khác, không có kinh nghiệm, muốn tìm hiểu thêm ấy mà."

Anh Kiếm trợn tròn mắt, còn tưởng mình nghe nhầm.

"Theo đuổi ai?"

"Tiêu Hòa."

Nghe thấy câu này từ miệng Giang Diệp, anh Kiếm kinh ngạc đến mức thịt trên mặt cũng giật giật, quên cả ăn, không dám tin nhìn Giang Diệp.

Một lúc lâu sau mới mở miệng: "Sao cậu lại nghĩ không thông vậy chứ?"

Giang Diệp lại nói: "Tiêu Hòa rất tốt, trước đây không phải anh cũng nói cô ấy rất được hoan nghênh sao?"

Biểu cảm của anh Kiếm dần trở nên đau khổ, cân nhắc mấy lần mới khó xử nói: "Đó là vì Tiêu Hòa nhìn thoáng qua rất xinh đẹp, mọi người đều bị vẻ ngoài của cô ấy che mắt, đợi đến khi cậu tiếp xúc rồi sẽ phát hiện, người này thật sự có bản lĩnh."

Anh ta đã nói rất uyển chuyển rồi.

Kể từ sau khi Tiêu Hòa bị fan của Nghiêm Tu Quần mắng, cô giống như biến thành một người khác, trước kia là gà mờ làm việc hấp tấp cẩu thả, bây giờ là nữ hiệp võ lâm không nói lời dư thừa, có thể tiến lên cho người khác một đòn chí mạng.

Anh ta là tiền bối mà nhìn còn thấy sợ.

Giang Diệp lại nói mình muốn theo đuổi Tiêu Hòa?

Giang Diệp nói muốn truy sát Tiêu Hòa, anh Kiếm còn thấy đáng tin hơn.

"Dạo này cậu hay ăn cơm với Tiêu Hòa, cậu không biết cô ấy thích ăn gì sao?" Anh Kiếm chuyển chủ đề.

"Cô ấy không bao giờ ăn đồ ăn."

Nghe vậy, anh Kiếm nhíu mày, dứt khoát chỉ vào mấy món ăn trên bàn nói: "Tôi bảo cô ấy ăn cái này không phải là được rồi sao?"

Giang Diệp lắc đầu.

"Đây là đồ ăn ngoài, không có dinh dưỡng, ăn không tốt cho sức khỏe."

Anh Kiếm: "....."

Đũa dừng lại.

"Vậy cậu còn bảo tôi ăn?!"

Đây còn là chuyện con người làm được sao?

Giang Diệp cũng không miễn cưỡng: "Nếu anh không thích thì để em dọn xuống."

Nghe vậy, anh Kiếm lại lặng lẽ cầm đũa lên.

Ăn hai miếng, đưa ra một lời khuyên.

"Cậu chỉnh đốn bản thân lại đi, nếu lấy thân phận ca sĩ Giang Diệp ra theo đuổi Tiêu Hòa, cô ấy chắc chắn sẽ thích."

Dù sao thì Giang Diệp trước đây, dù là giọng hát hay ngoại hình đều là người được giới giải trí yêu mến.

Mặc dù bây giờ anh không hát nữa, nhưng chỉ cần khuôn mặt đó xuất hiện, vẫn là một vũ khí lợi hại.

Giang Diệp suy nghĩ một chút, cảm thấy có lý.

Nhưng để đảm bảo chắc chắn, anh quyết định dùng cả hai biện pháp!

Gần đây Tiêu Hòa phát hiện ra, công ty xảy ra một chuyện kỳ lạ.

Lúc đầu, trong văn phòng của cô không hiểu sao lại xuất hiện một hộp cơm, hai món mặn hai món chay, còn có cả canh.

Hộp đựng cơm không phải là hộp đựng đồ ăn mang về, mà là một hộp cơm hai tầng màu xanh nhạt tinh xảo.

Tiêu Hòa vốn tưởng là hộp cơm của người khác trong công ty tự mang đến, nhưng cầm lên xem, trên đó lại viết tên cô.

Cô vì di chứng sau tận thế, chỉ cần Giang Diệp không ở đó, cô rất ít khi ăn đồ ăn, cho dù thực sự đói cũng phải lấy ảnh chụp ra hỗ trợ.

Nhưng lần này, cô vừa mở hộp cơm ra đã ngửi thấy một mùi thơm khiến người ta phải kinh ngạc.

Không phải là mùi thơm trên người bộ lọc Giang Diệp, mà là mùi thơm của thức ăn thực sự, mùi rau thanh ngọt, mùi sườn non cay cay, truyền vào mũi một cách rõ ràng và cụ thể.

Tình huống này kể từ khi xuyên đến đây là lần đầu tiên xảy ra.

Tiêu Hòa vô cùng kinh ngạc, bóc đôi đũa thử ăn hai miếng, mùi thơm của thức ăn lan tỏa trên đầu lưỡi, sau bao lâu cuối cùng cũng được đích thân nếm thử một bữa cơm ngon, Tiêu Hòa hoàn toàn không thể dừng lại được.

Đợi đến khi ăn hết hộp cơm, cô đột nhiên phát hiện hình như mình đã tìm thấy một thứ khác có thể ăn ngoài Giang Diệp!

Tiêu Hòa vui mừng khôn xiết, cẩn thận hỏi thăm những đồng nghiệp xung quanh, nhưng không ai biết hộp cơm này từ đâu đến.

Cô rửa sạch hộp cơm, đặt lên bàn, chuẩn bị tiếp tục điều tra.

Đợi đến trưa ngày hôm sau, cô bước vào văn phòng, kinh ngạc phát hiện trong hộp cơm lại xuất hiện thức ăn mới nóng hổi, món ăn đã đổi, nhưng hương vị vẫn ngon như cũ.

Những ngày tiếp theo, chỉ cần cô đặt hộp cơm rỗng lên bàn, ngày hôm sau sẽ "mọc" ra hai món mặn một món chay.

Tiêu Hòa: Cảm ơn anh, hiệp sĩ cơm.

Ăn xong lần nữa, cô rửa sạch hộp cơm đặt lên bàn ở vị trí cũ, thái độ có chút thành kính.

Lúc rửa hộp cơm, Từ Nhất Chu và Ôn Khả Khả đứng bên cạnh.

Sau khi nhận được tin nhắn của Hoắc An, bọn họ vẫn luôn điều tra xem chủ nhân của bức ảnh đó là ai, nhưng không ngờ đúng lúc này, Tiêu Hòa lại không còn xem ảnh khi ăn cơm nữa.

Cuộc điều tra của hai người không có tiến triển gì, nghe xong câu chuyện về hộp cơm của Tiêu Hòa, hai người bày tỏ không tin.

"Làm gì có chuyện đó?"

Tiêu Hòa rất bình tĩnh nói: "Trên thế giới có rất nhiều thứ kỳ diệu."

Đúng là thiếu hiểu biết.

Đã có dị năng không gian, tại sao lại không thể xuất hiện một hiệp sĩ cơm lương thiện?

"Xem camera giám sát không phải sẽ biết ngay là ai sao?" Ôn Khả Khả phân tích.

Tiêu Hòa chỉ về hướng cửa ra vào.

"Camera hỏng rồi."

Nghe vậy, Ôn Khả Khả và Từ Nhất Chu vẫn không tin.

Ai lại vô duyên vô cớ tặng cơm cho Tiêu Hòa?

Điều bọn họ lo lắng chính là, giới giải trí thường xuyên đấu đá ngầm, lỡ như trong thức ăn bị bỏ thứ gì đó, Tiêu Hòa xảy ra chuyện thì phải làm sao?

Mặc dù bọn họ nghi ngờ với thể chất của Tiêu Hòa, cho dù trong cơm thực sự bị bỏ độc thì cũng không có tác dụng với cô.

Vì vậy ngày hôm sau, từ sáng sớm hai người vẫn luôn trốn ở cuối hành lang, quan sát tình hình.

Mãi đến gần trưa, trong thang máy mới có một người đi xuống, trên tay xách một hộp cơm, đi thẳng đến văn phòng của Tiêu Hòa.

Hai người thấy vậy, nhanh chóng nâng cao cảnh giác, vẫn chờ ở ngoài cửa, ngay khi đối phương chuẩn bị đổi hộp cơm thì vội vã xông vào!

Từ Nhất Chu nhanh chóng khóa trái cửa, cao giọng chất vấn.

"Anh rốt cuộc là ai? Anh muốn làm gì Tiêu Hòa?"

Cậu ta cảnh giác nhìn người trước mặt, còn tiện tay cầm một chiếc dùi cui, nếu đối phương dám chạy, cậu ta sẽ lập tức phản công.

Ngay khi cậu ta chuẩn bị ra tay, người xách hộp cơm đột nhiên quay người lại.

Một khuôn mặt mà hầu như không ai trong giới giải trí là không biết, xuất hiện trước mặt hai người.

Biểu cảm của Từ Nhất Chu đột nhiên thay đổi, mở to mắt.

"Giang Tại Châu?!"

Đột nhiên nghe thấy tên cũ của mình, động tác của Giang Diệp đột ngột dừng lại.

Kể từ khi hạ quyết tâm theo đuổi, anh vẫn thường xuyên âm thầm đưa cơm cho Tiêu Hòa.

Thấy Tiêu Hòa mỗi lần đều ăn hết đồ ăn anh tặng, ngay cả khi hai người cùng nhau ăn cơm, cô cũng nhắc đến chuyện này, Giang Diệp cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Anh nghe theo lời khuyên của anh Kiếm, cố ý tháo kính, để lộ ngũ quan, thay một bộ quần áo tử tế đến văn phòng của Tiêu Hòa đưa cơm.

Có chút mong đợi cô nhìn thấy dáng vẻ của mình.

Nhưng không ngờ Tiêu Hòa không đến, ngược lại đụng phải hai nghệ sĩ nhỏ mà Tiêu Hòa dẫn dắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.