Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 435



Sau đó trực tiếp gửi tệp ghi âm qua.

Giang Diệp: [Bài hát này không phải là bài hát đứng đầu trong "Ca Sĩ Sáng Tác" sao? Đây là ai hát lại vậy? Kỹ thuật hát không tệ, hơn nữa còn là phong cách hát hoàn toàn khác, cảm giác như làm cả bài hát trở nên mới mẻ.]

Tiêu Hòa: [Là một người bạn tôi mới quen gần đây, tên là Tống Phi Quang.]

Tiêu Hòa: [Anh chỉ cần giúp tôi cắt đơn giản thôi, em muốn đăng lên mạng.]

Giang Diệp: [Được, đợi tôi mười phút.]

Mười phút sau, trong hộp thư của Tiêu Hòa nhận được một video.

Vừa nãy cô chỉ bảo Giang Diệp cắt đơn giản thôi, vậy mà không ngờ anh lại trực tiếp làm hẳn một video!

Video lấy bối cảnh là biển lớn vào lúc bình minh, mây đen kéo đến, bầu trời trông xám xịt một màu, không thấy bất kỳ hy vọng nào, chỉ có sóng biển không ngừng gợn trào, như muốn nuốt chửng tất cả.

Giọng hát của Tống Phi Quang từ từ vang lên, giọng hát trong trẻo, cách hát ôn hòa lại đầy sức mạnh, giống như đang chống lại biển lớn dữ dội.

Theo từng con sóng trào dâng, mây đen kéo đến, giọng hát cũng dần đi vào cao trào.

Cuối cùng, một tia sáng xuyên qua tầng mây.

Mây đen tan đi.

Mặt trời từ từ mọc lên, ánh nắng vàng rực rỡ đắm mình trên mặt biển, chiếu sáng những con sóng đang dần trở nên yên tĩnh.

Giống như cách Tống Phi Quang diễn dịch bài hát này, dù trong bóng tối nhưng vẫn phải tràn đầy hy vọng, bởi vì rồi sẽ có một ngày đón được ánh mặt trời.

Đây mà gọi là cắt đơn giản sao?!

Tiêu Hòa kinh ngạc, không ngờ Giang Diệp chỉ mất có mười phút ngắn ngủi, đã cắt được hết những cảm xúc mà cô cảm nhận được sau khi nghe bài hát này thành video.

Trong sự đối lập của sóng biển và mây đen, toàn bộ bài hát càng thêm chấn động lòng người.

Lúc này, Giang Diệp nhắn tin: [Cắt như vậy được không?]

Tiêu Hòa: [Được! Quá được luôn! Toi vốn chỉ muốn anh cắt âm thanh thôi, không ngờ còn có cả video.]

Giang Diệp: [Tôi chỉ muốn giúp đỡ đứa trẻ đáng thương này.]

Gửi tin nhắn xong, Tiêu Hòa nhanh chóng đăng nhập vào nền tảng hát lại lớn nhất trong nước, đăng ký tài khoản, đăng tải bài hát mà Tống Phi Quang hát lên.

Tiêu đề là: Streamer cover "Vực Sâu" theo phong cách mới!

Sau khi tải video lên, nhấn nút gửi.

Lúc này, vì sự nổi tiếng của "Ca Sĩ Sáng Tác", trên trang chủ của nền tảng hát lại này, nhìn khắp nơi đều là "Vực Sâu".

Người hát lại quá nhiều.

Video của Tiêu Hòa vừa đăng tải, lập tức bị chìm nghỉm.

Cô kiên nhẫn chờ đợi vài phút, nhìn lượt phát ở chế độ nền tăng dần nhích lên từng cái một, nửa tiếng đồng hồ cũng chỉ có hơn ba mươi người nghe.

Đã rất muộn rồi, cô nhìn bầu trời đen kịt bên ngoài, chỉ có thể tạm thời nghỉ ngơi trước.

Nếu không được thì ngày mai đổi sang một nền tảng khác đăng lại.

Tiêu Hòa vừa nghĩ, vừa từ từ chìm vào giấc ngủ.

Giao diện máy tính vẫn chưa tắt, vẫn dừng ở chế độ nền.

Sau khi Tiêu Hòa ngủ say được mười phút, bên dưới video hát lại của Tống Phi Quang cuối cùng cũng xuất hiện bình luận đầu tiên:

[Thật là một bản cover đặc biệt! Gần đây nghe "Vực Sâu" sắp trầm cảm rồi, không ngờ lần đầu tiên nghe được cách hát tràn đầy hy vọng như vậy! Cảm giác tâm trạng thoải mái hẳn! Chia sẻ chia sẻ!]

Sau đó lại thêm năm phút nữa, chế độ nền tự động làm mới, lượt phát ban đầu chỉ có 23, trong nháy mắt đã tăng thêm hai số 0.

Bình luận bên dưới video cũng bắt đầu tăng lên trông thấy.

[Oa! Đây là cách hát hoàn toàn mới!]

[Người phát trực tiếp này hát hay thật, thích quá, tên là gì vậy? Người phát trực tiếp hát hay như vậy, trước đây sao tôi chưa từng nghe nói đến?]

[Mặc dù lời bài hát buồn nhưng người này hát lại tràn đầy hy vọng, thực sự có thể nhìn thấy ánh nắng mặt trời!]

[Gần đây tôi đang ở trong giai đoạn khó khăn, vô tình lướt thấy bài hát này, phần thể hiện của người này lại tiếp thêm cho tôi sự tự tin, cảm ơn nhé!]

[Tại sao tôi lại thấy, bài hát này thực ra hát như vậy mới đúng? "Vực Sâu" mặc dù phần lớn lời bài hát đều là đau khổ và buồn bã, nhưng có một hoặc hai lời bài hát lại ẩn chứa hy vọng, cách hát của Cố Thao quá buồn rồi, nghe đến nổi làm người ta trầm cảm.]

[Đồng ý, trước đây mọi người khen ngợi nhưng tôi thấy không có cảm giác gì, lần này nghe người này hát, tôi thích ngay.]

[Hay thật!]

.....

Bình luận liên tục tăng lên.

Đồng thời, lượt phát ở chế độ nền cũng tự động làm mới với tốc độ năm phút một lần.

Mười nghìn

Ba mươi nghìn

Một trăm nghìn

Hai trăm nghìn

.....

Lượt phát tăng nhanh chóng, sau ba giờ, trực tiếp lên trang chủ bảng xếp hạng cover của trang web với tốc độ kinh ngạc!

Rất nhanh, có người chuyển tiếp video hát lại này sang các trang web khác, ngày càng nhiều người nghe xong đều cho rằng hay hơn cả bản gốc.

Lượt phát vẫn đang tiếp tục tăng vọt.

Chỉ trong một đêm ngắn ngủi, bản cover của Tống Phi Quang đã hoàn toàn nổi tiếng.

Sáng ngày thứ hai, Tiêu Hòa vừa mở mắt ra đã thấy hậu trường của mình tràn ngập 99+ tin nhắn riêng, đều là hỏi thăm về người phát sóng trực tiếp của cô.

Video tải lên tối qua, bây giờ lượt phát đã vượt quá 3 triệu.

Nhìn khắp nơi đều là lời khen ngợi.

Tiêu Hòa tùy tiện lướt mắt qua, cảm thấy mọi người đều có cảm nhận giống hệt mình, không khỏi mỉm cười.

Thấy mọi người đều hỏi về nền tảng phát sóng trực tiếp và tên phòng của người phát sóng trực tiếp, Tiêu Hòa đã trả lời như sau:

[Để tôi hỏi qua người phát sóng trực tiếp trước đã, rồi thông báo cho mọi người.]

Cư dân mạng đã phát đi phát lại một bài hát suốt đêm: [Nhanh lên nào! Nhanh lên nào!]

Cách liên lạc duy nhất giữa Tiêu Hòa và Tống Phi Quang hiện tại chính là nền tảng phát sóng trực tiếp, cô lập tức gửi tin nhắn riêng hỏi thăm đối phương.

Tống Phi Quang thích hát, mỗi khi phát sóng trực tiếp nếu có bình luận nào khen ngợi, cậu ta sẽ rất vui trong một thời gian dài, nếu để mọi người biết được phòng phát sóng trực tiếp của cậu ta, sau này sẽ có nhiều người đến nghe cậu ta hát hơn.

Nhưng Tống Phi Quang thường phát sóng khá bất thường, tin nhắn của Tiêu Hòa gửi đi mà nửa ngày trời cũng không thấy trả lời.

Tiêu Hòa chờ một lúc, ước tính phải đợi đến tối Tống Phi Quang lên mạng mới có thể xem được.

Cô thu dọn đồ đạc xong, đến công ty trước.

Vừa đi ngang qua cửa văn phòng anh Kiếm thì thấy anh Kiếm đang nói chuyện với một nhân viên công tác.

"Bây giờ trên mạng có rất nhiều người cover Vực Sâu, nhưng video này là video hot nhất hiện nay, hôm qua mới đăng lên mà hôm nay đã có ba triệu lượt phát, nhiều nhà phê bình âm nhạc nổi tiếng nghe xong đều nhận xét rằng đây là phong cách khác hẳn với bản gốc, rất đặc biệt."

Anh Kiếm nghe xong không nhịn được kinh ngạc.

"Mới một tối mà đã nhiều lượt phát như vậy! Biết ai hát không?"

"Không rõ, người đăng video bảo là một streamer nhưng vẫn chưa nói rõ là ai, trong phần bình luận không ai biết cả."

"Không thể nào, hát hay như vậy sao lại không có ai biết nhỉ?"

Hai người đang bàn luận thì nhìn thấy Tiêu Hòa đứng ở cửa, anh Kiếm liền ra hiệu.

"Tiêu Hòa, em lại đây xem này, có một bản cover rất đỉnh, tuy là hát Vực Sâu nhưng phong cách khác hẳn!"

Tiêu Hòa bước tới, liếc mắt nhìn màn hình máy tính, quả nhiên là video cô đăng lên hôm qua.

Anh Kiếm vừa phát vừa kích động nói: "Bài cover này đúng là không tệ, ngay cả giám khảo của chúng ta cũng biết đến, bảo rằng đoạn cải biên của cậu này rất đặc sắc, hẳn là có năng khiếu về biên soạn."

Tiêu Hòa cười mà không nói.

Chỉ năng khiếu về biên soạn thôi á?

Sáng tác lời, sáng tác nhạc, viết bài hát, hát, kỹ năng của Tống Phi Quang là toàn diện.

Tiếp theo, anh Kiếm lại nói: "Chỉ tiếc là người đăng video này keo kiệt quá, giấu giếm không chịu nói người hát là ai, cứ ỡm ờ, thật là keo kiệt."

"..."

"Phía trên không phải nói là đợi hỏi ý kiến chủ nhân của bài cover rồi mới công bố sao?" Cô giải thích.

Anh Kiếm bất mãn hừ hừ một tiếng.

"Nhưng đã hai tiếng trôi qua rồi mà! Hai tiếng! Lừa kéo xe cũng không dám nghỉ lâu như vậy!"

Tiêu Hòa: "...."

Lúc này, anh Kiếm lại nói: "Bây giờ lượng phát video cover này vẫn đang tăng, không biết có thể liên lạc với người hát không, để cậu ta đến tham gia ghi hình chương trình của chúng ta, kết hợp tăng độ nổi tiếng thì tốt quá!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.