Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 532



Tiêu Hòa là đội trưởng đội cứu hộ, đồng thời cũng là một trong những người cầm đầu căn cứ, lại còn là người trẻ tuổi nhất.

Nhưng trong mắt cô chỉ có vật tư, từ trước đến giờ không gần gũi đàn ông.

Trước đây từng có người muốn quyến rũ cô, kết quả bị Tiêu Hòa trực tiếp quẳng ra khỏi phòng.

"Đàn ông người nào người nấy đều cao to lực lưỡng, một bữa có thể ăn hai bát cơm, sớm muộn gì cũng ăn hết vật tư của tôi, giữ lại làm gì chứ?"

Không ngờ lần này, cô lại hào phóng đưa ra tận hai thùng xúc xích!

"Em rất tò mò, không biết người đàn ông kia trông thế nào mà có thể làm chị động lòng..."

Yến Hỏa Hỏa lẩm bẩm một câu, nghiến răng, moi từ trong túi ra một viên tinh hạch trong suốt của zombie: "Chị Tiêu Hòa, em đưa viên tinh hạch cấp cao của zombie này cho chị, chị chia người đàn ông kia cho em một nửa, được không?"

Tiêu Hòa nghi ngờ.

"Chia một nửa? Chia thế nào?"

Yến Hỏa Hỏa suy nghĩ, nói ra một câu làm người ta kinh hãi.

"Sau này, hai tư sáu là của em, ba năm bảy đến lượt chị, chủ nhật... Hay là chúng ta làm chung?"

Kẽo kẹt——

Vừa dứt lời, cánh cửa sau lưng Tiêu Hòa mở ra, chú chim hoàng yến nhỏ đứng ở cửa, vẻ mặt sợ hãi nhìn bọn họ, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, cả người run rẩy.

Yến Hỏa Hỏa: "....."

Tiêu Hòa: "....."

"Anh nghe tôi ngụy biện... À không, nghe tôi giải thích."

Xoảng——

Tiêu Hòa thậm chí có thể nghe thấy âm thanh hình tượng hoàn hảo của mình sụp đổ.

Yến Hỏa Hỏa vừa thấy người đi ra, mắt lập tức sáng lên, đặc biệt là Giang Diệp bây giờ mặt tái nhợt, cực kỳ giống mỹ nhân yếu đuối, sức sát thương tăng vọt.

"Chị Tiêu Hòa, em đã hiểu tại sao chị lại mua anh ta rồi, rất đáng giá!"

Yến Hỏa Hỏa nói ào ào, giọng nói khàn đặc to như loa phường, sợ người khác không nghe thấy.

Tiêu Hòa: "....."

Im miệng đi!

Yến Hỏa Hỏa không những không im miệng mà còn liên tục nhét tinh hạch vào tay Tiêu Hòa.

"Thôi được rồi, em sẽ đưa thêm hai viên tinh hạch zombie cấp trung nữa, chị Tiêu Hòa, chị thấy được không?"

Đây là lần đầu tiên trong đời Tiêu Hòa ghét tinh hạch đến vậy.

Thật là điên mất!

Hóa ra ngày thường cô em gái này lại chơi bạo vậy sao?

"Không được ạ?"

Yến Hỏa Hỏa thở dài thất vọng, lui một bước nói: "Vậy thì chờ chị không cần anh ta nữa thì đến tìm em, em không ngại đâu."

Nói xong, lại phấn khích bỏ đi.

Tiêu Hòa: "...."

Cô quay sang nhìn Giang Diệp, cố lấy lại bình tĩnh.

"Nếu tôi nói là Yến Hỏa Hỏa chỉ đang đùa, anh chắc chắn sẽ không tin đúng không?"

Giang Diệp không nói lời nào, chỉ mím chặt môi, cứng đờ đứng im tại chỗ.

Tiêu Hòa cảm thấy có lẽ trong mắt anh, cô bây giờ chính là một tên dê xồm, hai mươi tám năm đạo đức tốt đẹp đã đổ sông đổ biển.

"Tôi có thể thề rằng mình không có ý định gì với anh, sẽ không bao giờ đụng đến anh. Bình thường lúc tôi rời căn cứ đi làm nhiệm vụ, anh cứ ở nhà, khi nào tôi về thì anh có thể ra ngoài."

Cô thề thốt xong, trong lòng nghĩ, như vậy thì đối phương có thể yên tâm rồi chứ?

Ngẩng đầu nhìn, thấy sắc mặt Giang Diệp còn khó coi hơn cả lúc nãy.

Một lúc sau, anh đột nhiên nói: "Tôi không muốn ở nhà đợi cô về, tôi muốn cùng cô ra ngoài căn cứ tìm vật tư, được không?"

Nghe vậy, Tiêu Hòa có chút kinh ngạc.

"Nhưng anh không có dị năng mà?"

Bên ngoài căn cứ là thiên hạ của zombie, vô cùng nguy hiểm, mặc dù cũng có người bình thường lựa chọn gia nhập tiểu đội cứu hộ nhưng đó đều là vì cuộc sống bức bách.

Dù sao người bình thường không có dị năng, sức đề kháng cũng rất kém, khi bị zombie cào rất dễ bị nhiễm bệnh.

Tiêu Hòa đã mua Giang Diệp thì sẽ chịu trách nhiệm với anh, ít nhất anh không phải lo ba bữa một ngày, căn bản không cần phải sống cuộc sống l.i.ế.m m.á.u trên đầu d.a.o như vậy.

"Hay là anh có thứ gì muốn tìm? Tôi có thể giúp anh tìm."

Giang Diệp lắc đầu, nói: "Tôi không cần thứ gì cả, chỉ muốn ở bên cạnh cô."

Anh nói lời này rất chân thành, nhìn cô gần như dịu dàng.

Tiêu Hòa không ngờ nguyên nhân lại là thế này, mất mấy giây mới phản ứng lại.

"Ồ, anh lo tôi đi rồi, Yến Hỏa Hỏa bọn họ sẽ đến cướp anh đi?"

"Có thể nói như vậy."

Giang Diệp gật đầu, Tiêu Hòa nghiêm mặt nói: "Tiểu đội 1 do tôi dẫn dắt xếp hạng ba trong căn cứ, hiện tại có tổng cộng 12 thành viên, tất cả đều là dị năng giả, mỗi thành viên mới gia nhập đều phải trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt, chỉ khi vượt qua mới có thể gia nhập, anh cũng vậy."

Nghe đến đây, Giang Diệp lại cười một tiếng, dường như không lo lắng.

"Tôi có thể chấp nhận kiểm tra."

"Được, anh theo tôi đến thử xem."

Rất nhanh, Tiêu Hòa đã triệu tập toàn bộ thành viên tiểu đội 1, cùng nhau giám sát quá trình kiểm tra nhập đội của người mới.

12 dị năng giả, người nào người nấy cao to lực lưỡng, lưng hùm vai gấu, vừa nhìn thấy Giang Diệp đi theo sau Tiêu Hòa tiến vào, lập tức nhíu mày, vẻ mặt nghi ngờ.

"Người này không phải là dị năng giả?"

"Gầy như thế này, ra ngoài không đến ba ngày sẽ bị zombie ăn sống."

"Có thể vượt qua kiểm tra hay không còn chưa biết, tôi thấy anh ta ngay cả cửa ải đầu tiên cũng không qua được, đội trưởng sao lại để một con chim hoàng yến đến tham gia kiểm tra thế?"

Tất cả mọi người trong căn cứ Lam Tinh đều biết, Tiêu Hòa đã dùng hai thùng xúc xích quý giá mua một người đàn ông trong sàn đấu giá, còn phá lệ mang về nhà.

Chim hoàng yến yếu đuối, hôm nay lại xuất hiện ở hiện trường kiểm tra nhập đội.

Cánh cửa sau lưng ầm ầm mở ra, một loạt thiết bị huấn luyện quen thuộc xuất hiện trước mắt, trải dài theo hình chữ S, độ khó của các cửa ải khiến vô số người phải chùn bước.

Đây là cửa ải huấn luyện mà Tiêu Hòa dùng riêng để kiểm tra các thành viên trong đội, chỉ khi vượt qua toàn bộ mới có thể chính thức trở thành một phần tử của tiểu đội 1.

Một là để giảm thiểu tổn thất về nhân lực.

Chỉ cần có thể vượt qua cửa ải, thực lực đều không tệ, ra ngoài căn cứ cũng có thể tự bảo vệ mình.

Hai là các thành viên trong tiểu đội bình thường cũng sẽ tiến hành huấn luyện ở đây, có hiệu quả rõ rệt đối với thể lực và dị năng.

Lúc này, 12 thành viên đi theo sau Tiêu Hòa vừa nhìn thấy những cửa ải này, trong đầu lập tức hiện lên cảnh tượng bị Tiêu Hòa thúc giục huấn luyện, biểu cảm đều trở nên đau khổ.

Trong căn cứ thường có người nói, Tiêu Hòa là một người phụ nữ, tuổi còn trẻ, hơn nữa dị năng không gian tuy hiếm có nhưng lại không có khả năng chiến đấu, không đủ tư cách làm đội trưởng.

Nhưng chỉ có những người trong đội mới biết, tất cả bọn họ đều tâm phục khẩu phục đội trưởng Tiêu Hòa này.

Bạn đã từng thấy dị năng giả hệ không gian, thể lực lại còn tốt hơn cả dị năng giả hệ chiến đấu chưa?

Nói thẳng là nghịch thiên!

Lúc này, tất cả mọi người xếp hàng bên cạnh cửa ải, chờ xem Giang Diệp mở màn như thế nào, bọn họ đều muốn xem người thường nếm thử nỗi khổ huấn luyện của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.