Một hàng mũi tên được b ắn ra găm vào dưới chân mấy tên thổ phỉ.
Ngay cả dưới chân tên đầu sỏ cũng bị găm một cái.
Tất cả thổ phỉ đều hoảng sợ nhìn xung quanh muốn nhìn rõ xem mấy mũi tên này b ắn ra từ đâu.
Nhưng khiến chúng thất vọng là không tìm ra được.
Advertisement
Nguy hiểm mà không nhìn thấy được lại càng khiến chúng sợ hãi.
“Lần này chỉ là cảnh cáo, nếu các ngươi không biết tốt xấu nữa, ta dám chắc một mũi tên sẽ bắn vào đầu các ngươi”.
Advertisement
Kim Phi lại cầm một cái cốc lên bình tĩnh nói.
“Ngươi dám động vào một sợi tóc của ta thử xem, ông đây giết hết cả nhà ngươi”.
Tên đầu sỏ hung dữ nói.
Vừa dứt lời đã bị Kim Phi đè đầu hắn xuống rồi đập lên bàn.
Tên đầu sỏ bị đập đến mức vỡ đầu chảy máu.
Kim Phi tiện tay bứt một ít tóc trên đầu hắn ta xuống.
“Cái này dù sao cũng chỉ mấy chục sợi tóc, ngươi giết một người ta xem thử?”
Tên đầu sỏ bị đập cho choáng váng, khó khăn lắm mới đứng vững được, hai mắt nhìn chằm chằm Kim Phi, môi run lên: “Ngươi… ngươi…”
“Ngươi cái gì mà ngươi? Sao nào, còn muốn giết cả nhà ta sao?”
Kim Phi cười gằn, lạnh lùng nói: “Ngươi còn chỉ vào ta lần nữa thì ông đây cắt luôn đầu ngón tay của ngươi đấy”.
Tên đầu sỏ vô thức rụt ngón tay lại.
Vì hắn ta nhìn thấy sát khí từ trong đôi mắt Kim Phi, không dám lấy ngón tay của mình ra cược với Kim Phi.
“Quay về nói với ông cả của ngươi và chủ tử đằng sau hắn, muốn lấy guồng quay tơ thì hãy mang theo thành ý đến nói chuyện, muốn cướp giật thì dù có đốt guồng quay tơ, ông đây cũng không đưa cho hắn”.