Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 329



"Đại ca, cứu muội với!"  

Tiểu Ngọc nhìn thấy Lưu Thiết liền nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Lưu Thiết.  

"Ai bắt nạt muội, nói cho ta biết, ta sẽ chém chết hắn!"  

Lưu Thiết ngăn Tiểu Ngọc lại và hỏi một cách tức giận.  

Advertisement

Hắn chỉ mỗi muội muội này, bình thường cưng như trứng hứng như hoa, nhìn thấy Tiểu Ngọc chật vật như thế, Lưu Thiết thiếu điều muốn giết người.  

"Ta bắt nạt nó đấy!"  

Advertisement

Ngay khi Lưu Thiết vừa nói xong, một người phụ nữ cầm chổi lao ra từ trong ngõ.  

"Mẹ, mẹ làm gì vậy…"  

Khí thế của Lưu Thiết đột nhiên tiêu tan.  

Các thành viên trong đoàn hộ tống đã rút ra đủ loại vũ khí để giúp Lưu Thiết dạy cho kẻ xấu một bài học, cũng thu vũ khí về, đứng xem kịch hay.  

Đội trưởng đội hộ vệ bị đánh, loại kịch này không phải ngày nào cũng được xem.  

Có mấy người còn nhặt cao lương trong xe ra vừa gặm nhấm vừa xem kịch hay kìa.  

Công nhân cũng dừng làm, cười khúc khích đứng xem.  

Kim Phi cùng cảm thấy buồn cười.  

Việc mẹ đánh con là chuyện bình thường, đây là chuyện của nhà người ta, Kim Phi không muốn xen vào.  

Tiểu Ngọc thường xuyên nghịch ngợm, động một chút là trêu Quan Hạ Nhi đến đỏ bừng cả mặt, xem cô ta bị xử cũng vui phải biết.  

"Lưu Thiết, tránh ra, nếu không tao cũng đánh cả mày đấy!"  

Người phụ nữ chống tay trái lên hông và dùng tay phải chĩa chổi vào mũi Lưu Thiết chửi bới.  

Lưu Thiết bị mắng đến đần người ra.  

Khi người khác bắt nạt Tiểu Ngọc, hắn dám dốc toàn lực, còn khi mẹ đã ra tay thì có thể làm được gì?  

Chỉ có thể nói đỡ cho tiểu muội:  

"Mẹ, có chuyện gì từ từ nói, Tiểu Ngọc đã lớn như vậy rồi, đâu thể đánh muội ấy như thế được".  

Tiểu Ngọc lại gật gật đầu: "Mẹ, người ta là con gái lớn rồi, nể mặt người ta chút đi mà…"  

"Mày còn biết mày là con gái lớn rồi cơ đấy, thế mà còn không khiến tao bớt lo đi chút nào!"  

Càng nói chuyện, bà ta càng tức giận, bà ta cầm chổi tét vào mông Lưu Thiết vài cái.  

Trong lòng có lửa giận, mấy cái quất này chẳng hề nương tay, mùa hè quần áo mỏng manh, Lưu Thiết đau đến nhảy dựng cả lên.  

Những người xem bật cười.  

"Chuyện gì vậy?"  

Trưởng làng kéo quần từ rừng cây bước ra.  

Ông ta chỉ định giải quyết nỗi buồn một chút, khi quay lại thì thấy vợ mình đang đánh con.  

"Có chuyện gì không về nhà nói được sao, định ở đây cho xấu mặt ra à?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.