“Tiểu Nga mang cho ta một viên đá, còn nói rằng trong hang động có rất nhiều đá đen như vậy nên ta vào xem”.
Kim Phi vừa nói vừa mở lòng bàn tay ra, để lộ một viên đá.
“Viên đá này có vấn đề gì sao?”, Khánh Mộ Lam hỏi.
“Có viết vì sao đao chiến của các cô đều là màu đen, hơn nữa còn cứng mà sắc hơn những chiếc đao chiến khác không?”
Kim Phi nói: “Chính là vì nó!”
Viên đá trong tay Kim Phi chính là quặng vonfram.
Khi đó lúc dọn dẹp những thứ mà người thợ rèn già để lại, y vô tình tìm thấy một mẩu quặng vonfram từ đống phế thải mà người thợ rèn già chưa kịp vứt đi, sau này khi chế tạo đao chiến cho Khánh Hoài, y đã thử thêm một chút bột quặng vonfram vào, tạo thành thép vonfram, sau đó chế tạo thành một thanh đao chiến màu đen.
Mặc dù thép vonfram do Kim Phi tổng hợp không đủ tiêu chuẩn do điều kiện kỹ thuật hạn chế, nhưng đao đen chế ra có thể vượt qua tất cả các loại đao hiện có của Đại Khang.
Đặc điểm lớn nhất của thép Vonfram là cứng và chịu được mài mòn, nó thường được sử dụng để chế tạo các loại mũi khoan và dao trong các thế hệ sau.
Có những viên đá có thể chế tạo thép Vonfram này, Kim Phi đang suy nghĩ đến việc chế tạo các công cụ thủy lực hoặc máy tạo gió nguyên bản, không chỉ có thể tăng tốc độ sản xuất mà còn đạt được độ chính xác sơ bộ.
Đó là lý do y cảm thấy kích động như vậy.
Mà Khánh Mộ Lam còn phấn khích hơn cả y.
“Đao đen được chế tạo từ nó à?”
“Đúng vậy!”
Kim Phi cầm đuốc lên, ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát đá trong hang, còn cầm hai viên lên gõ vào nhau vài cái, sau đó lại nhặt một viên khác đặt dưới ngọn đuốc để quan sát kỹ càng.
“Mộ Lam, có thể nghĩ cách giúp ta bao cả ngọn núi này không?”
Kim Phi đột nhiên quay đầu nhìn Khánh Mộ Lam.
Bởi vì không thích mắc nợ ân tình nên y hiếm khi nhờ Khánh Mộ Lam giúp đỡ, nhưng lần này y động lòng rồi.