Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 892



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các binh sĩ khác bắt đầu thu dọn lều bỏ lên xe.  

Thân là huân tước, đương nhiên Kim Phi có thể mặc áo giáp, hơn nữa dựa theo quy định của lễ nghi Đại Khang, y còn có thể chọn ra hai người mặc áo giáp từ trong các cận vệ.  

Chẳng qua Kim Phi ghét áo giáp mặc vào không thoải mái nên bình thường chưa bao giờ mặc.  

Nhưng sáng hôm nay, lúc bước ra khỏi lều, Kim Phi đã mặc trên người một bộ áo giáp.  

Không chỉ y mà Trương Lương và Đại Lưu phía sau cũng thế.  

Bộ áo giáp này là do Kim Phi thiết kế, toàn thân màu đen, những khớp nối linh hoạt hơn, nhìn vừa vặn hơn.  

Ngoài mũ giáp và tấm giáp ngực thông thường, Kim Phi còn trang bị giáp chân và giày chiến đấu, ngay từ vẻ ngoài đã hoàn toàn áp đảo bộ giáp kiểu phủ binh trên người của Tiêu đô úy.  

Không chỉ đẹp về hình thức bên ngoài mà ba bộ áo giáp này còn được tích hợp công nghệ cao nhất hiện nay của xưởng luyện sắt làng Tây Hà, vừa nhẹ vừa cứng, rất khó bị xuyên thủng bằng Hắc Đao sắc bén.  

Ăn xong bữa sáng thì trời đã tờ mờ sáng, đại quân bèn khởi hành lên đường.  

Mặc dù đại quân đi khá chậm, nhưng từ núi Hồi Long đến núi Hổ Tiếu chỉ có mấy dặm, chưa đến nửa canh giờ, thổ phỉ ẩn nấp trong rừng cây đã nhìn thấy đại quân từ xa.  

Đường chật hẹp, hơn hai ngàn người chen chúc đã dài đến mấy trăm mét, nhìn không thấy đuôi.  

“Kim Phi đến rồi, lấy lại tinh thần cho ta”.  

Ông Lỗ cúi đầu nhìn thổ phỉ dò đường: “Kim Phi ở đâu trong đoàn người?”  

“Dưới lá cờ của tiêu cục Trấn Viễn ở phía trước, người mặc áo giáp đen là Kim Phi và hai thuộc hạ của hắn”.  

Tên thổ phỉ chỉ vào dưới núi nói.  

Ông Lỗ híp mắt nhìn về phía đông, quả nhiên nhìn thấy lá cờ tiêu cục màu đen của tiêu cục Trấn Viễn.  

Dưới lá cờ, ba bóng người mặc áo giáp màu đen đang cưỡi trên con ngựa chiến cao lớn.  

“Bảo phía sau chuẩn bị cho tốt, một khi Kim Phi chui đi đến dưới cổ thụ thì lập tức giết hắn”.  

Nói rồi ông Lỗ quay đầu lại nhìn cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá phía sau.  

Ngay lúc này, từng mũi tên bỗng bay ra từ trong bụi rậm bên cạnh cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá.  

Thổ phỉ canh giữ cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá liên tiếp bị trúng tên ngã xuống đất.  

Sau đó, ông Lỗ nhìn thấy một nhóm người lạ mặt mình đầy cành lá và cỏ dại lao ra khỏi bụi rậm, chiếm lấy vị trí của những cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá.  

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, từ khi mũi tên lệnh ra từ bụi rậm đến khi đám người lạ mặt cướp lấy cung nỏ hạng nặng cũng chỉ có mười mấy giây.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.