*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đám thủy tặc nhận tiền thì cũng coi như có đạo đức, từ lúc xuất phát cho tới bây giờ, sau khi nhận ra con thuyền này thì đều không lộ diện.
Lúc trước thuyền trưởng còn đang mừng thầm trong lòng.
Không ngờ sắp tới đích lại đột nhiên xuất hiện một đám thủy tặc.
“Được, ta biết rồi, ông đi làm việc đi”.
Cửu công chúa xua tay, trong mắt lộ ra vẻ suy tư.
“Thảo dân cáo lui!”
Thuyền trưởng khom lưng lùi ra khỏi khoang thuyền.
Ra khỏi cửa mới giơ cánh tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán.
Với thân phận của Cửu công chúa, muốn giết ông ta không cần tới lý do, phất tay là được rồi.
Huống hồ gì ban nãy ông ta còn nói dối.
Ông ta nói với Cửu công chúa nhóm thủy tặc này mới thành lập, thật ra thì không phải thế.
Đám thủy tặc đuổi theo phía sau phải có tới sáu con thuyền, thủy tặc mới thành lập không thể có nhiều người và nhiều thuyền tới thế.
Đám thủy tặc này hoặc là bị bỏ sót trong lần đút lót trước, hoặc là không có đạo đức muốn kiếm thêm một khoản.
Nghĩ tới đây, thuyền trưởng vội vàng chạy về phía đuôi thuyền.
Để thuyền lớn thêm phần ổn định thì vẫn luôn giảm tốc độ đi, mà thuyền của thủy tặc vừa hẹp vừa dài, tốc độ rất nhanh, lúc này đã sắp đuổi tới đuôi thuyền lớn.
Thuyền trưởng tới đuôi thuyền, phát hiện thủy tặc đều bịt mặt, trong lòng không khỏi dâng lên một dự cảm không lành.
Thủy tặc bình thường đều không che mặt, che mặt nói lên rằng đối phương có thể đã có ý định giết người.
Thế nhưng sự việc tới nước này thì chỉ có thể cứng rắn mà hô lên: “Các vị hảo hán, trên con thuyền này có quý nhân, vẫn mong các vị hảo hán tạo điều kiện cho, lui ra sau trước, xong việc huynh đệ ta nhất định sẽ báo đáp...”
Kết quả vẫn chưa nói hết câu, một mũi tên đã xuyên qua màn mưa đâm trúng lên ngực của thuyền trưởng.
Ngay cả đội trưởng đội thị vệ cũng không lường trước được biến hóa này, đợi hắn chạy tới thì thuyền trưởng đã ngừng thở.
“Bố!”
Con trai của thuyền trưởng gào lên thảm thương rồi cũng lao tới.
Thế nhưng vẫn chưa tới được bên cạnh cái xác thì trên thuyền thủy tặc lại bay ra nhiều mũi tên hơn.
Con trai của thuyền trưởng trúng ba mũi tên, phịch một tiếng ngã lên phần boong ở đuôi thuyền, giãy giụa vài cái rồi chết.
Máu tươi nhuộm đổ boong thuyền, sau đó lại bị nước mưa rửa trôi.
Binh sĩ của đội thị vệ đều mặc giáp trụ tinh xảo, mũi tên bắn trúng giáp trụ chỉ phát ra những tiếng keng keng, căn bản chẳng thể đâm xuyên qua.
Thế nhưng giáp trụ không bảo vệ được khuôn mặt, tất cả binh sĩ đều vô thức quay đầu đi, sợ bị mũi tên đâm trúng mặt.
Cũng vào lúc này, con thuyền nhỏ của thủy tặc đã sát gần thuyền lớn.
“Cẩn thận bọn chúng lên thuyền!”
Đội trưởng đội thị vệ quay đầu hô lên một tiếng, rút dao chiến ra, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Nhưng không ngờ thủy tặc căn bản không hề có ý định lên thuyền, chỉ áp sát vào thuyền lớn, rất nhanh thân thuyền đã vang lên những tiếng “cộp cộp cộp”.
“Không ổn, bọn chúng đang đục thuyền!”
Sắc mặt của đội trưởng đội thị vệ lập tức biến đổi.
Bọn họ đều mặc giáp trụ, hắn không quá lo lắng chuyện thủy tặc lên thuyền.
Mặc dù thuyền của thủy tặc nhanh nhưng lại không lớn, người trên sáu con thuyền cộng lại cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đội thị vệ.