*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhà Từ Lão Tam cách cổng làng không xa, rất nhanh, Quan Hạ Nhi đã mang theo ba cô gái trẻ đi ra khỏi ngõ, theo sau là một bà lão chống nạng.
“Vợ cả cùng hai tiểu thiếp đã đến xưởng dệt làm việc”.
Quan Hạ Nhi nói: "Có cần gọi đến không?"
“Có”, Kim Phi vẻ mặt âm trầm nói: “Đại Lưu, ngươi đi đi!”
“Được!”, Đại Lưu vung dây cương, cưỡi ngựa đi vào trong làng.
Chẳng mấy chốc, hai cô gái đã thở hổn hển chạy đến cổng làng.
Theo sau là Đường Đông Đông, trưởng làng, Tiểu Ngọc, họ đến sau khi nghe tin.
"Tiểu Ngọc, Đông Đông, hai người tới đúng lúc lắm".
Kim Phi chỉ vào các tiểu thiếp và nói: "Mang họ vào nhà để kiểm tra xem họ có bao nhiêu vết thương trên cơ thể, và do cái gì đánh vào".
Gần đây, có khá nhiều cô gái gả vào làng Tây Hà làm thê thiếp, mặc dù Kim Phi đã hơn một lần giải thích rằng không được phép đánh thê thiếp, nhưng vẫn có rất nhiều nam nhân đánh để lập quy.
Trong số những nữ công nhân mới được tuyển dụng vào các xưởng dệt may, nhiều người trong số họ đã mang vết thương đi làm.
Đường Đông Đông đã không hài lòng với điều này từ lâu, nhưng Kim Phi không có ở nhà nên cô ấy không thể nói gì.
Cảm nhận được rằng Kim Phi sắp xử Từ Lão Tam, Đường Đông Đông và Tiểu Ngọc ngay lập tức đưa mấy thê thiếp của Từ Lão Tam về nhà để kiểm tra vết thương.
Sắc mặt Kim Phi âm trầm nói: "Đúng rồi, tổ hai cùng làng Quan gia còn có người, làng trưởng, ông phái người đi thông báo đi".
"Được!"
Đường Đông Đông và trưởng làng cũng thấy Kim Phi thực sự tức giận nên vội vàng quay về làng báo tin.
"Tướng công, cô gái đó là ai vậy?"
Đường Tiểu Bắc âm thầm liếc Cửu công chúa một cái, thấp giọng hỏi: "Quần áo cùng khí chất đều không phải con gái bình thường, chàng lừa đâu về đấy?"
“Đừng nói nhảm”, Kim Phi đưa tay vỗ đầu Đường Tiểu Bắc: “Cô ấy là em họ của Khánh Hầu và Mộ Lam, cũng là Cửu công chúa của bệ hạ”.
"Cửu... Cửu công chúa?"
Đường Tiểu Bắc và Quan Hạ Nhi nhìn chằm chằm một lúc.
Họ không thể hiểu tại sao Kim Phi, người đi giải cứu Khánh Mộ Lam, đột nhiên lại mang theo một công chúa về cùng?
Chúa ơi, đó là một công chúa đấy!
Người bình thường nhìn thấy quan huyện đã run sợ rồi, huống chi là hoàng tử hay công chúa.
Ngay cả Đường Tiểu Bắc, người có tinh thần mạnh mẽ hơn, cũng đột nhiên bị khó thở.