Xuyên không vào thế giới của Twilight

Chương 56



Hắn vừa nói vừa kẽ nở một nụ cười bí hiểm. Dường như hắn đang đợi chờ xem phản ứng của cô.

- Hypatia - cô lạnh lùng đáp lời hắn.

Nhanh như cắt nụ cười trên gương mặt hắn cứng đờ lại. Hắn bỗng cười phá lên. Rồi nhanh chóng lấy lại giọng điệu có phần ma mị

- Ngươi biết không, cái mạng nhỏ của ngươi quý lắm đấy. Đừng có mà lãng phí chứ. Lâu rồi ta mới lại được thấy kẻ nào không biết tên ta đấy.

Gương mặt cô vẫn không chút cảm xúc. Giương đôi mắt bồ câu không biết sợ ra nhìn hắn.

- Hửm, ngươi cũng cao ngạo nhở? Nhưng ta lại chẳng có hảo ý gì với mấy kẻ cao ngạo. Đi chết đi.

Đôi mắt hắn hơi trừng lên.

Cô bỗng cảm thấy có gì có là lạ. Cô nhìn xuống dưới chân của mình. Nó đang hóa đá.

Dẫu vậy cô vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình thản đó. Cô ngước mặt lên nhìn trực diện vào gương mặt góc cạnh kia. Rồi phần đá dưới chân cô tách rời ra, vỡ thành nhiều mảnh.

- Hửm, xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh.

Hắn trừng mắt nhìn cô, hàm hắn nghiến chặt lại với sự tập trung cao độ.

Bỗng nhiên cô cảm thấy cơ thể mình như bị bốc hỏa. Dường như có lửa trong từng máu của cô, nó gặm nhấm vào từng tấc da tấc thịt. Ngọn lửa vô hình ấy đang thiêu đốt cơ thể. Đó là cơn đau đớn tồi tệ nhất cô cảm nhận được. Cô đau đến khụy người xuống.

- Hừm, cũng chỉ có nhiêu đó. Đừng ngạo mạn mà đi chết đi - thanh âm của hắn như gáo nước lạnh dội thẳng xuống đầu cô.

Hắn giơ tay trái lên định giáng một cú quyết định vào người cô nhưng bất ngờ thay. Cô đột nhiên bật người dậy hất hắn ra. Hắn có chút không đề phòng mà thuột nhẹ ra phía sau.

Hành động này của cô khiến hắn ngỡ ngàng.  Hắn cười lớn. Nụ cười của hắn còn quỷ quyệt hơn khi nãy. Vang vọng cả cánh rừng.

- Cullen - hắn hét lên

Từ trên yên ngựa, một trong những tên thuộc hạ của hắn nhảy xuống chạy đến chỗ hắn khụy một chân xuống trịnh trọng tháo nón che đầu ra.

- Có thuộc hạ.

Đó... đó chẳng phải là chú Carlisle sao? Gương mặt đó chính xác là chú Carlisle. Nhưng trông thần thái và kiểu thì có vẻ non nớt hơn Carlisle của hiện tại rất nhiều

- Trò chơi đi săn của ngươi bày ra cũng hay ho nhỉ. Nhớ, đưa "con mồi" của ta về, chăm sóc cho cẩn thận vào.

- Vâng, thưa Ngài.

Nghe hắn hùng hồn ra lệnh như vậy, cô lườm hắn một cái, ra vẻ đề phòng.

- Này, này, đừng sợ, ngươi là kẻ có năng lực. Đi theo ta, ngươi sẽ không phải chịu thiệt đâu. Với lại, ngươi đang cảm thấy lạc loài đúng chứ. Từ giờ, đây sẽ là nhà của ngươi. Ở với ta, chỉ cần trung thành là đủ. Rất chào mừng ngươi - hắn tỏ vẻ lịch thiệp mời gọi cô gia nhập cùng hắn.

Thật tốt khi có một nơi thuộc về mình. Và cô ấy đã đồng ý dấn thân mình và miệng cọp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.