“Ế còn cái thảm lọc vừa mua hôm qua thế quái nào biến mất? Sàn đá hoa cương cũng biến thành sàn gạch lại là chuyện gì chứ? Còn có..còn có.ách...phòng ta khi nào lại trống thế? Tủ đồ đâu? kệ sách? Cả em laptop yêu quý nữa????”hàng triệu câu hỏi hiện lên trong đầu.
“à điện thoại..”lay hoay kiếm, lục tung cả giường nhưng lại nhìn thấy nó đang sạt cách giường không xa trên chiếc bàn con hình bầu dục.
“thế quái nào cái điện thoại cùng hiệu oppo nhưng rõ ràng cái này oppo R9, còn ta vừa mới đổi cái oppo R9 plus rồi kia mà?” với lấy lật qua lại xem như xem ‘gạch’ vậy đó.
Cô ngơ ngác nhìn căn phòng xa lạ rồi lại nhìn chiếc điện thoại không phải của mình với những câu hỏi bay đầy trong não. Rồi như khẳng định mà bật điện thoại, xem lịch.
Ngày 10/12/2106
06:22
“kỳ quái, đúng là mình đi ngủ lúc 22:12 tối 09/12/2106 là hôm qua ở thành phố TOKYO Nhật mà, hôm nay đồng hồ báo thức đúng giờ mình đi học là đúng rồi nhưng tại sao mình lại ở trong căn phòng này? Hay bị bắt cóc? Nhưng không bị trói, hay mình qua nhà bạn ngủ mà quên? Nhưng rõ ràng không có nhà đứa nào như vầy hết!”.nghi vấn càng thêm dày đặc trong đầu.
“vậy đây là đâu?” cô nghi hoặc nhìn xung quanh rồi lại nhìn điện thoại.
“a..thế nào lại là ngày tháng tiếng trung vậy nè? Còn có toàn là thông tin của ai vậy chứ? Điện thoại của mình đâu? Điện thoại này của ai? Chẳng lẽ thời gian quay ngược? Nhưng ít ra mình cũng phải ở Nhật chứ sao tự dưng mới ngủ một giấc bay qua trung được???!.” khi nhìn kỹ lại điện thọai thì cô càng hoảng hốt hơn.