Xuyên Nhanh Big Boss Làm Nghề Mai Mối

Chương 1: Uyên Ương Hồ Điệp 1





#Mọi chuyện đều có thể giải quyết bằng vũ lực nhưng tình cảm thì không.#
Sở Ly tỉnh dậy trên một chiếc giường lớn, cảm giác say rượu đêm qua làm cô choáng váng, giơ tay xoa đôi mắt có chút mỏi, hình ảnh mơ hồ phía trước đã rõ ràng hơn.

Sở Ly đánh giá bốn phía một chút.
!!! Đây là nơi quái quỷ nào?
Lão già kia tranh thủ lúc cô bất tỉnh lại ném cô đến chỗ linh tinh rồi?
[Chào mừng ký chủ đến với hệ thống số 1001.]
Không có động tĩnh gì.
[Chào mừng ký chủ đến với hệ thống số 1001.] - Thanh âm kia lặp lại.
Vẫn không một tiếng đáp lại.
Sở Ly bỗng nằm rạp xuống giường, kéo chăn lên chùm kín mặt.
Hệ thống:???
Sẽ không phải nó chọn trúng một ký chủ bị điếc chứ?
Không đúng! đây là sóng điện từ từ sâu trong não truyền đến sao có thể vì điếc mà không nge.

Không lẽ...!đây là một ngốc tử?
Càng nghĩ hệ thống càng hoảng, vội vàng gọi thêm vài lần:
[Ký chủ? Alo alo? Ký chủ cô nge thấy không?]
Chiếc chăn bị gạt phắt xuống, đôi mắt đen láy híp mắt nhìn lên trần nhà.
Thật phiền.
Muốn xử lý.
Hệ thống im bặt.

Nó chỉ là một chuỗi số liệu, vậy mà vừa nãy lại cảm nhận được sát khí từ đôi mắt kia.
Hệ thống: Ký chủ thật quá hung dữ.
Một lúc sau trên giường truyền đến tiếng hít thở đều đều cho biết chủ nhân nó đã ngủ.
Hai tiếng sau, rốt cuộc người trên giường cũng tỉnh lại.

Hệ thống run run một hồi mới dám nói lại câu chào, cũng may lần này đã được đáp trả.
“Ngươi là ai?”
Hệ thống dường như có bóng ma tâm lý, không dám vòng vo giải thích nhanh một lèo rằng cô đã chết.

Linh hồn cô có độ tương thích vs hệ thống nên được nó chọn làm ký chủ.
Nhiệm vụ của cô là tới các thế giới giúp nam nữ chính có cái kết HE.
Sở Ly mặt lạnh lùng:

“Ngươi nói ta đã chết? Tại sao?”
Hệ thống nói rằng cô bị người ta ám sát trong lúc ngủ.
“Ngươi lừa đảo” Sở Ly mặt không cảm xúc phán một câu.
Hệ thống coi phản ứng của Sở Ly là rất bình thường, dù sao nge tin mình chết từ một người khác thì cũng không thể tin ngay được.
Nó làm lơ câu chửi của Sở Ly, mà tiếp tục nói:
[Mỗi một thế giới HE cô sẽ được nhân vật chính tặng thẻ mệnh.

Thu thập đủ 100 thẻ mệnh, cô sẽ được một cơ hội sống lại.]
“Ta muốn lên thiên đàng làm thần tiên, không cần cơ hội sống lại, nhiệm vụ đó ngươi tìm người khác làm đi”
Hệ thống:...!Sao lại gặp một ký chủ  như vậy chứ, còn đòi làm thần tiên, sao cô không lên trời luôn đi.
Hệ thống dùng hết vốn liếng của mình để nói những điểm tốt của nhiệm vụ này cho cô mà vẫn không thuyết phục được Sở Ly.
Nó muốn đe doạ cô một chút nhưng nhớ lời chủ nhân dặn...
Hic, bạo lực không được, ngọt ngào không xông.

Trả hàng!!! Nó muốn trả hàng.
[Oa...!Mới lần đầu tiên làm hệ thống đã thất bại, mệnh hệ thống thật khổ mà huhu.]
Âm thanh nức nở của một hài tử vang lên làm Sở Ly giật mình.

Hồi nãy không phải là giọng này mà?
"Hệ thống, ngươi làm gì mà giọng thành trẻ con rồi?"
Hệ thống vừa nức nở, vừa trả lời:
[Đây mới là giọng thật của người ta, chủ nhân bảo phải biến giọng hệ thống lớn để không bị ngươi bắt nạt.

Nhưng...!Nhưng mà, ta vẫn bị bắt nạt đấy thôi.

Vậy còn biến giọng làm gì.

Oa...]
Như để minh hoạ cho tiếng khóc, Sở Ly còn thấy trong đầu xuất hiện một người máy nhỏ nhỏ đang ngồi thui thủi khóc.
Nhìn hình ảnh này làm Sở Ly có chút hạn hán lời.

Hệ thống 1001 này cũng quá biết làm trò.
Ha...!có chút đáng yêu.
Sở Ly ngồi dậy tựa lưng vào đầu giường, khoé miệng hơi nhếch lên mỉm cười:
"Hệ thống ngươi là nam hay nữ đấy?"
[Người ta là một nữ hệ thống đáng yêu đấy.

Huhu.]
“Mấy tuổi rồi?”
[5 tuổi ồi.

Hu...]
Sở Ly: Dù thế nào cũng không quên khóc mà.
“Được rồi, làm, ta làm được chưa?"
Tiếng khóc chợt im bặt, giọng nói giòn tan của hài tử phát ra sự vui sướng:
[Thật sao? Cô đồng ý rồi? Ye! Vậy chúng ta bắt đầu nhiệm vụ luôn nhé.

Mời ký chủ tiếp nhận kịch bản.]
Không để Sở Ly kịp đổi ý, Hệ thống nhanh chóng truyền cốt truyện cho cô.
Thế giới đầu tiên là câu chuyện “ Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài” một truyền thuyết  về chuyện tình đẹp nhưng đầy bi kịch của một đôi trai gái.
Thiếu nữ Chúc Anh Đài thông minh xinh đẹp cải trang thành con trai để đi học.

Và thư sinh thật thà, học vấn xuất chúng, phẩm chất hơn người là Lương Sơn Bá.
Họ cùng học với nhau trong ba năm, kết nghĩa làm huynh đệ rồi nảy sinh tình cảm.
Mặc dù yêu nhau say đắm, nhưng Anh Đài đã bị cha mẹ mình hứa gả cho con trai một gia đình quyền quý Mã Văn Tài.
Kết cục là Lương Sơn Bá lâm bệnh nặng và mất khi đang làm tri huyện tại huyện Ngân.
Chúc Anh Đài trong ngày lên kiệu hoa, đi ngang qua phần mộ Lương Sơn Bá.

Nàng quỳ xuống muốn cùng Sơn Bá sống chết không cách rời.
Bỗng phần mộ Lương Sơn Bá có vết nứt, dần dần mở ra.

Chúc Anh Đài đi vào trong đó.

Hai người biến thành một đôi hồ điệp quấn quýt bên nhau và cùng bay đi.
Tiếp nhận xong cốt truyện của thế giới này làm đầu Sở Ly có chút đau nhức:
“Tóm lại là làm bà mai chứ gì?”
Vậy thì tóm hết lại ném lên giường, sinh bảo bảo là được rồi.
Không biết có phải cảm nhận được suy nghĩ của Sở Ly không, mà hệ thống vội vàng giải thích:
[Ký chủ, cô chỉ giúp nam nữ chính loại bỏ những tác nhân khiến cho bọn họ không có cái kết HE được, chứ không được làm những hành động có tác động trực tiếp đến tình cảm của Nam nữ chính.]
“Không hiểu, rắc rối, không làm nữa.”
Hệ thống: kí chủ động một chút là đòi đình công.

Hệ thống bất lực giải thích rõ ràng hơn:
[Nghĩa là nam nữ chính sẽ có những hiểu lầm, giận hờn, sóng gió gì đó.

Nhưng nó chỉ là quá trình vun đắp tình cảm nam nữ chính mà không phải yếu đố gây SE thì kí chủ không được thay đổi.]
“Tại sao phải phiền như vậy chứ.

Lỡ nam nữ chính không yêu nhau thì sao?”
[Họ là định mệnh của nhau rồi.

Không thể không yêu đâu kí chủ à.]
Sở Ly cười nhếch môi.
Vậy sao?
Hệ thống cứ cảm thấy kí chủ này đang có ý xấu.

Nhưng nó chỉ có thể nói tiếp về nhiệm vụ:
[Bởi vì xuyên qua thân thể của người khác, nên chúng ta cũng phải trả phí bằng việc hoàn thành tâm nguyện của họ.

Tuy nhiên, cũng không phải làm không công, nguyên chủ sẽ đánh giá việc thực hiện tâm nguyện và cho điểm tích lũy.

Điểm này chúng ta có thể dùng để mua đồ đạc trong thương thành hỗ trợ làm nhiệm vụ.]
Hệ thống mở thương thành, trong đó có rất nhiều mục như sách, ẩm thực, bí quyết, game,...
Sở Ly xoa huyệt thái dương, từ từ sắp xếp lại ký ức của cỗ thân thể này.
Thân thể Sở Ly xuyên qua là một nhân vật phụ trong truyện - Tạ Đạo Uẩn.

Làm giáo tập tại trường học Nghi Sơn, nơi nam nữ chính theo học.
Xuất thân từ gia tộc danh giá, là tài nữ một đời, hiểu biết kinh sử, tinh thông văn chương, tài danh nổi tiếng khắp nam bắc.
Tuổi đã lớn nhưng vẫn ở lại khuê phòng.

Ở cái thời đại này, tài hoa của cô mặc dù được ngưỡng mộ nhưng ngặt vì phận nữ nhi nên vẫn nhiều người vụng trộm nói xấu.
Nhưng cũng chỉ dám vụng trộm bởi thúc phụ nàng là thừa tướng triều đình Tạ An, quyền lực chỉ dưới hoàng thượng.
Sau này dưới sự thúc ép của thúc phụ Tạ Đạo Uẩn kết lữ với Vương Nghi Chi con trai nhà thư pháp nổi tiếng Vương Y Chi.
Thời gian đầu, mối hôn nhân này khá hoà hợp, Vương Nghi Chi cũng là một quân tử tài hoa.
Tuy nhiên đã thành hôn hai năm nhưng Tạ Đạo Uẩn vẫn không mang thai, tuổi đã cao khiến cho các bậc lão bối trong nhà không vừa lòng, gây sức ép lên Tạ Đạo Uẩn.
Nàng đành phải chấp nhận nạp thiếp cho Vương Nghi Chi.
Người tiểu thiếp này không an phận mà tham vọng lên làm chính thất, nhiều lần làm Vương Nghi Chi hiểu nhầm Tạ Đạo Uẩn.
Nguyên chủ vốn là một tài nữ nổi danh, cô xem thường tranh đấu với một tiểu thiếp, không giải thích, khiến cho tiểu thiếp càng lớn lối.
Sau đó tiểu thiếp sinh được một nam tử, Vương Nghi Chi sủng ái nàng ta.

Nhưng thừa tướng còn đó, Tạ Đạo Uẩn vẫn là phu nhân Vương gia, mà lòng nàng đã nguội lành, chỉ sinh hoạt trong hậu viện, không màng thế sự bên ngoài nữa.

Nàng bị bệnh và mất sớm ở tuổi 33.
Tạ Đạo Uẩn phải chết trong lặng lẽ, không ai nhớ đến, nàng không cam lòng cho tài năng của mình chỉ vì là nữ mà không được công nhận.
Tâm nguyện của nàng ta là không gả cho Vương Nghi Chi, muốn bản thân được lưu danh sử sách.
Một lúc sau, Sở Ly bước xuống giường, tiến tới bán trang điểm ở một góc, bên trên có một chiếc gương đồng.
Phản chiếu trong gương là một thiếu nữ có ngũ quan tinh xảo, thiên về dịu dàng, ưu nhã nhưng nay lại có ánh mắt tinh khôi sắc bén làm lộ thêm vài phần anh khí.
Mặc dù đã 28 tuổi nhưng lại không có một dấu vết của thời gian nào, làn da vẫn căng bóng mịn màng, càng giống một thiếu nữ độ tuổi thanh xuân.
“Ừm...!Cũng là một tiểu mỹ nhân!"
Sở Ly khá hài lòng với cơ thể này.

Dù sao với thân phận của cô cũng không thể mang một thân xác xấu xí được.

Quá mất mặt.
“Này tiểu khả ái, Để ta nói chuyện sòng phẳng nhé.

Có 3 điều kiện để ta giúp ngươi làm nhiệm vụ.”
Hệ thống tỏ vẻ biết ngay mà.

Cô gái này làm sao có thể tự dưng đồng ý dễ dàng vậy chứ.

Còn nữa, Tiểu Khả Ái là ai vậy?
“Điều 1.

Thân thể mà ta xuyên vào nhất định phải đẹp.
Điều 2.

Thân thể mà ta xuyên vào nhất định phải sạch.
Điều 3.

Thân thể mà ta xuyên vào nhất định phải đẹp và sạch.
Điều một và hai có thể du di bỏ qua, làm tốt điều 3 cho ta là được.


Nhé! Tiểu Khả Ái!”
Kết thúc là một nụ cười rất khả ái của Sở Ly.
Hệ thống có chút khó xử, nhìn nụ cười của ký chủ mà nó cảm thấy hơi sợ, lý nhí nói:
[Ký chủ..

thật ra...!việc lựa chọn thân thể để xuyên qua đều phải dựa vào độ tương thích của linh hồn.

Lỡ như ở thế giới đó gặp người không...!Được đẹp lắm thì sao?]
“Vậy thì tự sát, trực tiếp sang thế giới tiếp theo là được rồi.”
Nói chuyện tự sát mà lại có thể cười như vậy.

Nó cảm thấy nó gặp phải một ký chủ biến thái.

A...!Thật đáng sợ.
“Mà dù sao một mỹ nhân lương thiện như ta cũng không thể tương thích với linh hồn xấu xí được.

Phải không nào?”
Hệ thống xin phép không trả lời câu hỏi này, nó nói sang chuyện khác:
[Nếu kí chủ gặp phải các điều sau đây sẽ bị tính là thất bại.

Không thay đổi được kết thúc, không thực thiện được tâm nguyện của nguyên chủ hoặc thực hiện khiến họ không hài lòng, bị giết trước khi hoàn thành nhiệm vụ.]
[Ba lần thất bại ký chủ sẽ bị xoá sổ.]
“Đã biết, tiểu khả ái.

Mà đừng gọi ký chủ này kí chủ kia nữa.

Nào.

Đọc theo ta.

Tỷ.

Tỷ.

Xinh.

Đẹp.”
Hết tiểu khả ái rồi đến tỷ tỷ xinh đẹp.
Tại sao ký chủ lại gọi có thể kêu nó gọi một cách tởm lợm như vậy.
Nhưng mà...!nghĩ lại hệ thống sát vách còn bị ký chủ gọi là cẩu tử.

So sánh vậy mới thấy ký chủ nhà mình còn tốt chán.
Tiểu khả ái thì tiểu khả ái vậy.
...
Sở Ly nằm chữ đại trên giường.

Hệ thống đã im ắng.
Sự xuất hiện của hệ thống này quá tà môn.

Chủ nhân của nó là ai? Mục đích là gì? Còn nói cô đã chết! Hừ! Hoàn! Toàn! Không! Tin!
Nhưng mà cô không bóc trần nó.

Người dưới mái hiên người ta, không ngẩng đầu được thì phải cúi đầu.
Sở Ly nhếch khoé miệng.

Coi như là game đi, Và cô chỉ cần vượt ải.

Dù sao cuộc sống của cô cũng quá nhàn rỗi rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.