Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 425: - 428: Nàng dâu nuôi từ bé (1 - 4)



Editor: Tieen

Chương 425: Nàng dâu nuôi từ bé (1)

Tô Mộc trở lại bên trong hệ thống.

Cửu Thiên Tuế đang chờ cô mở miệng hỏi, hỏi vì sao Thanh Diệp Tiên Tôn có thể dẫn cô trực tiếp từ vực sâu vô tận rời đi, sau đó cô liền trở lại bên trong hệ thống.

Nó phải suy nghĩ về một lời giải thích hợp lý, không thể để cho ký chủ phát hiện ra bất thường.

Lúc trước Cửu Thiên Tuế phát hiện mấy vị gặp phải trong thế giới nhiệm vụ, đều là một người, liền muốn dùng tin tức này cùng Tô Mộc đổi tích phân, đúng lúc bị bộ phận định chế tinh tế gọi trở về, cũng thông báo cho nó biết vị kia, chính là Phủ Hi.

Phủ, Phủ Hi!

Cửu Thiên Tuế một chút cũng không tốt, còn không bằng không biết, khóc chết!

Bộ phận định chế cũng nói, bảo để nó chú ý một chút, nếu nhiệm vụ giả biết, thì chờ đợi bị tiêu hủy đi.


Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Nó tự đào hố, khóc cũng phải lấp vào.

Tô Mộc ở bên trong hệ thống trầm mặc một hồi, mở miệng.

"Hệ thống, tư liệu."

Cửu Thiên Tuế đã chuẩn bị tốt để đối đáp: 【 ... 】

Nó chuẩn bị sẵn tâm lý biện giải đã mất trắng.

Cửu Thiên Tuế quét tư liệu.

【 Tư liệu đã được cập nhật, mời ký chủ xem. 】

【 Tư liệu.

Họ tên: Tô Mộc

Nhiệm vụ chính: Hoàn thành.

Nhiệm vụ phụ: Hoàn thành.

Tích phân thu được: 800

Tích phân hố hệ thống nhận được: 8

Tích phân hệ thống cơ trí kiếm được: -4

Ký chủ mua đạo cụ tụ hồn: -300

Tích phân: 1712

Đạo cụ: Hoa tiêu x8, Cưỡi gió, Mơ mộng, Lưỡi dao sắc bén. 】

Sau khi tư liệu được quét ra, Cửu Thiên Tuế lại nói.

【 Ký chủ, bổn hệ thống không nợ cô nữa. 】

Khi nói điều này, trái tim hệ thống đang nhỏ máu.

Trước khi ký chủ đi vào vực sâu vô tận, lần đầu tiên đi dạo cửa hàng hệ thống, tìm được thẻ đạo cụ tụ hồn, sau khi xem hướng dẫn sử dụng, quyết định mua.


Thẻ đạo cụ tụ hồn: 1100 tích phân.

Chức năng: Chỉ cần là thế giới còn tồn tại, trong một khoảng thời gian nhất định, có thể ngưng tụ hồn phách thành hình, được tái sinh.

Cửu Thiên Tuế lúc ấy đã hiểu được, ký chủ đây là muốn Uyên Hề Tiên Tôn sống lại!

Ký chủ lại nỡ bỏ ra tích phân?

Kế tiếp Cửu Thiên Tuế biết, ký chủ chính là hố hệ thống, ký chủ dùng 300 tích phân, hơn nữa hệ thống lót thêm 800 tích phân, đổi thẻ đạo cụ.

Hệ thống cho 800 tích phân này, là lúc ban đầu cùng ký chủ trói buộc, ký chủ hố hệ thống đặt cọc, lúc ấy nó trả 200 tích phân, vốn tưởng rằng sau này ký chủ sẽ quên 800 tích phân còn lại, ai có ngờ ký chủ lại ở đây chờ nó.

Cửu Thiên Tuế nói không lại ký chủ, chỉ có thể trả 800 tích phân này, về sau xem như đã thanh toán xong!

【 Khó có được ký chủ tốt bụng như vậy, nhưng cũng đừng kéo bổn hệ thống xuống nước a. 】


"Ta tiêu tích phân của mình, mi có ý kiến?" Tô Mộc nhàn nhạt nói.

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Không, không có ý kiến! Nó dám có ý kiến gì!?

【 Ký chủ có muốn xem diễn biến tiếp theo của thế giới nhiệm vụ. 】 Cửu Thiên Tuế dựa theo lệ cũ hỏi

"Ừm." Lúc này đây Tô Mộc không có bỏ qua.

【 80 tích phân. 】 Ngồi trên mặt đất khởi giá, vẫn là loại tình huống không cần tích phân đến muốn tích phân.

"Hệ thống che giấu như vậy, chứng tỏ đạo cụ vô dụng, trả lại tích phân." Tô Mộc làm sao có thể không nhìn ra tâm tư nhỏ bé của Cửu Thiên Tuế.

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Nó vô lực phản bác, vốn dĩ là nó tức giận không làm cho ký chủ dùng tích phân mà thôi.

Tô Mộc nhìn thấy diễn biến tiếp theo, ngoại trừ Tiên Đế và Hồ Trúc Tiên Tôn ở cùng một chỗ là ngoài dự liệu của cô ra, những kết cục khác đều giống như cô dự đoán.
Uyên Hề Tiên Tôn và Lạc Nhan cuối cùng ở bên nhau.

Tô Mộc lại trầm mặc một lát.

"Hệ thống, nhiệm vụ tiếp theo." Tô Mộc thản nhiên nói.

Cửu Thiên Tuế vẫn luôn tính toán khi nào ký chủ sẽ hỏi nó, về chuyện Thanh Diệp Tiên Tôn cuối cùng dẫn cô rời khỏi, ký chủ không hỏi nữa?

Cửu Thiên Tuế cảm thấy có chút may mắn.

【 Ký chủ, nhiệm vụ sắp mở ra, xin ký chủ hãy chuẩn bị. 】

Chương 426: Nàng dâu nuôi từ bé (2)

【 Truyền tống xong. 】

【 Đang truyền thông tin thế giới nhiệm vụ. 】

【 Truyền xong. 】

Tô Mộc vừa rơi vào thế giới nhiệm vụ, liền nhận được tin tức từ Cửu Thiên Tuế truyền đến.

Đây là một vị diện cổ đại.

Nguyên chủ Bạch Niệm An, sống trong một thôn nhỏ tên là "Kỷ gia thôn" ở Bắc Thần quốc thái bình thịnh thế.

Nguyên chủ vì sao không họ Kỷ?
Bởi vì vừa mới sinh ra, phụ thân nàng mang thú săn được từ trên núi xuống thị trấn buôn bán, trên đường trở về bị đánh cướp, bởi vì không chịu giao ra tiền sinh hoạt trong nhà, bị gϊếŧ.

Mẫu thân nhớ nhung phụ thân, cho nên lấy một cái tên như vậy, mẫu thân tên Bạch Lạc, phụ thân tên Kỷ An, nàng gọi là Bạch Niệm An.

Nhưng sau khi phụ thân ngoài ý muốn bỏ mình, khiến cho mẫu thân chịu đả kích quá lớn, tinh thần xảy ra vấn đề, khi thì bình thường, khi thì điên khùng, năm nguyên chủ bảy tuổi phát điên chạy ra khỏi thôn, mất tích.

Ba tháng sau, trong thôn có người phát hiện mẫu thân nguyên chủ rơi xuống vách núi, đã tắt thở.

Năm bảy tuổi phụ mẫu đều mất, nguyên chủ được bá phụ Kỷ Thư nhà bên cạnh nhận nuôi.

Hai người nhà bá phụ Kỷ Thư cách vách khi phụ thân nguyên chủ còn sống quan hệ rất tốt, cho dù phụ thân nguyên chủ không còn, một nhà tuy sống cũng nghèo khó, nhưng đối với mẫu tử Bạch Niệm An cũng có chút chiếu cố, lúc Bạch Niệm An trở thành cô nhi, đạo nghĩa không thể chối từ liền nhận nuôi nàng.
Bá phụ Kỷ Thư là thư sinh, nhưng tuổi trẻ tài trí không làm nên nghiệp lớn liền bỏ văn tòng nông, cưới Kỷ Dung có năng lực trong thôn làm vợ, sau đó sinh một đứa con trai, tên là Kỷ Ngôn Đình, cả nhà sống rất hạnh phúc.

Kiếp trước, sau khi nguyên chủ được một nhà Kỷ Ngôn Đình nhận nuôi, cuộc sống tuy khổ sở, nhưng cả nhà chưa từng bạc đãi nàng.

Nhưng cô nương đến mười tám tuổi, bị thương nhân giàu có trên trấn nhìn trúng, cưỡng chế cưới về, không bao lâu liền chết, lúc đó Kỷ Ngôn Đình đang tham gia thi khoa cử, khi hắn trở về, nghe được một tin tức như vậy, lúc này liền hạ quyết tâm đòi công đạo cho Bạch Niệm An.

Nhưng đi Kỷ Ngôn Đình đòi công đạo lại bị đánh đến đầy thương tích trở về, phụ mẫu Kỷ gia nhìn con trai bị đánh, nữ nhi cũng bị bọn họ hại chết, quyết định báo quan.
Nhưng quan thương cấu kết, một nhà Kỷ Ngôn Đình không chiếm được chỗ tốt, ngôi nhà Kỷ gia thôn cũng bị hủy, không có chỗ ở, trong thôn không ai dám thu lưu, chỉ sợ rước họa vào thân.

Kỷ Ngôn Đình liền mang theo phụ mẫu cùng nhau đến kinh thành, đợi hắn đỗ trạng nguyên, một nhà liền có chỗ dừng chân.

Người giàu kia nghe nói Kỷ Ngôn Đình đi thi khoa cử, sợ hắn đậu khoa cử trở về báo thù, trên đường Kỷ Ngôn Đình cùng phụ mẫu đi kinh thành tham gia thi đình liền bị sát thủ mai phục, hai người che chở Kỷ Ngôn Đình chạy trốn, bị gϊếŧ.

Kỷ Ngôn Đình đau đớn không muốn sống, một mình gian nan đi về kinh thành, trên đường gian hiểm, ăn không đủ no, lấy trời làm chăn lấy đất làm giường, từng giây từng phút phòng bị sát thủ còn đang đuổi gϊếŧ.

Gian nan đến kinh thành, cũng bởi vì thành tích thi tốt hơn, bị thí sinh cùng vượt qua kỳ thi xa lánh.
Mấy ngày trước khi tham gia thi đình, Kỷ Ngôn Đình bị thí sinh dẫn ra ngoài nói muốn chúc mừng, nhưng cuối cùng đùa giỡn ném hắn xuống nước, các loại châm chọc sáng tối, mục đích này, đều là vì để cho hắn phát huy thất thường trong kỳ thi đình sắp tới.

Kỷ Ngôn Đình ở dưới sông gặp nữ chính đúng lúc dạo hồ, được nữ chính cứu lên, cầm xiêm y khô ráo cho hắn, còn cho hắn uống trà nóng.

Từ đó về sau, nữ chính trở thành bạch nguyệt quang trong lòng hắn, thế cho nên lúc hắn từng bước từng bước leo lên triều đình, mỗi lần nhớ tới nữ chính sẽ có động lực.

Cuối cùng Kỷ Ngôn Đình bài trừ muôn vàn khó khăn, ngồi vào vị trí Thừa Tướng, cuối cùng cũng gϊếŧ chết cả nhà người hại nguyên chủ và phụ mẫu hắn, cũng đem những người từng mắng hắn hại hắn trong triều đều kéo xuống ngựa, những người không ở trong triều cũng đều gϊếŧ chết.
Chương 427: Nàng dâu nuôi từ bé (3)

Hoàng Thượng bởi vậy đối với hắn có chút bất mãn, muốn bãi chức hắn, nhưng Kỷ Ngôn Đình đã không phải là người hắn ta có thể dễ dàng lay động.

Hoàng Thượng cùng Thừa Tướng mặt hòa tâm bất hòa, hơn nữa bạch nguyệt quang trong lòng Kỷ Ngôn Đình lại làm phi tần của đương kim Hoàng Thượng.

Vì báo ân cũng bởi vì yêu luyến, Kỷ Ngôn Đình trợ giúp nàng leo lên ngai vàng Hoàng Hậu, trong lúc Hoàng Thượng làm tổn thương bạch nguyệt quang, khiến hắn nảy sinh ý định đoạt vị trong đầu, bắt đầu bố trí, cuối cùng kết thúc trong thất bại.

Hắn bị lưu đày đến biên giới, chết trên đường đi.

Từ Trạng Nguyên đến Thừa Tướng tôn kính của mọi người, lại đến phản tặc ai cũng chửi bới, cả đời này của Kỷ Ngôn Đình, phần lớn sống trong cừu hận, bạch nguyệt quang duy nhất cũng là bùa đòi mạng mà thôi.
【 Nhiệm vụ: Thương hải tang điền.

Đối tượng nhiệm vụ: Kỷ Ngôn Đình.

Tích phân nhiệm vụ: 700 】

【 Đây là một nhiệm vụ công lược, nội dung nhiệm vụ, ký chủ vui lòng tự hiểu. 】

Cửu Thiên Tuế rất muốn chửi bới, là tên nào đặt tên nhiệm vụ như vậy, cho rằng rất thơ sao? Nó thực sự là ớn lạnh.

Đối với tên nhiệm vụ, ánh mắt Tô Mộc dừng lại ba giây, yên lặng dời đi, tích phân ngược lại làm cho ánh mắt cô sáng ngời.

Tích phân = tiền.

Công lược = tiền.

Kỷ Ngôn Đình = tiền.

Nhận nhiệm vụ = tiền.

Rất hài hòa.

Đối với công thức trên, Cửu Thiên Tuế không nói nên lời, nhưng ký chủ nhận nhiệm vụ, nó cũng an tâm.

Tiếp nhận xong tin tức thế giới nhiệm vụ, Tô Mộc chậm rãi mở mắt.

Đầu tiên chiếu vào hai mắt, mái nhà cũ nát đươi ánh nến mờ nhạt, rơm rạ trên nóc nhà có chút lổm chổm, cảm giác đều muốn rơi xuống bất cứ lúc nào, nhìn bốn phía một chút, vách tường xây dựng bùn gồ ghề, đồ đạc trong phòng nhìn cũng đã có vài năm, ngôi nhà đơn sơ nghèo nàn.
Căn phòng nguyên chủ ở bất quá ba mét vuông, một cái giường gỗ cũ nát chiếm hơn phân nửa, không gian còn lại chỉ đủ đặt chân.

"Ưʍ..." Ngay bên cạnh có âm thanh vang lên.

Tầm mắt Tô Mộc di chuyển xuống, liền nhìn thấy một cái đầu người đen kịt vùi ở bên giường, ánh nến lay động rơi trên người hắn, chiếu rõ bộ quần áo cũ nát khâu vá trên người hắn.

Là Kỷ Ngôn Đình.

Hắn ngồi trên một chiếc ghế gỗ nhỏ, nằm bên cạnh giường của cô và ngủ thϊếp đi.

Tô Mộc hồi tưởng lại một chút, là nguyên chủ đêm qua phát sốt, phụ mẫu Kỷ gia lên núi hái thảo dược cho cô uống xong liền đi ngủ, Kỷ Ngôn Đình không yên tâm, ngồi ở bên giường cô nhìn, nhìn đến mệt mỏi liền nằm sấp bên giường ngủ thϊếp đi.

Cổ họng Tô Mộc có chút khô, muốn rời giường rót cho mình một ly nước.
Vừa mới động, Kỷ Ngôn Đình liền tỉnh, mắt buồn ngủ mông lung ngẩng đầu, nhìn thấy cô đang động, thoáng cái liền thanh tỉnh.

"Niệm An muội muội, muội tỉnh rồi?!" Giọng nói kinh hỉ non nớt, mang theo khàn khàn đang trong giai đoạn vỡ giọng.

Kỷ Ngôn Đình 13 tuổi, Bạch Niệm An 10 tuổi, Kỷ Ngôn Đình thích gọi cô là Niệm An muội muội nhất, cũng thích cô dùng giọng nói non nớt êm tai gọi hắn là Đình ca ca.

Diện mạo Kỷ Ngôn Đình rất thanh tú, tuổi tuy còn nhỏ, nhưng đường nét này, đã có thể thấy được nếu sau khi lớn lên, sẽ tuấn lãng cỡ nào.

Khi hắn cười rộ lên, đôi mắt giống như biển trời đầy sao, yên tĩnh tốt đẹp.

Kỷ Ngôn Đình đưa tay sờ sờ trán cô, đã hạ sốt, khiến hắn thở phào nhẹ nhõm.

"Nước..." Cổ họng khô khốc của Tô Mộc phát ra âm thanh vô cùng yếu ớt.
Nhưng Kỷ Ngôn Đình nghe được, lập tức đứng dậy chạy ra ngoài, chỉ chốc lát sau liền bưng một chén nước đi vào.

Cười lộ ra một hàm răng trắng, có vẻ có chút ngốc.

"Niệm An muội muội, uống nước."

"Cám ơn." Tô Mộc nhận lấy chén, nước trong chén ấm.

Tô Mộc uống nước, cổ họng cuối cùng cũng dễ chịu hơn nhiều.

"Niệm An muội muội, muốn uống nữa không? Ta đã đun sôi rất nhiều nước vào buổi tối, bây giờ vẫn còn ấm, hay là uống nhiều chút?" Sau đó lại gãi gãi đầu, nói, "Thôi vẫn nên uống ít một chút, uống ít một chút." Bằng không luôn phải đi giải quyết.

Chương 428: Nàng dâu nuôi từ bé (4)

"Muội tiếp tục ngủ một lát, ngày mai ta thay muội xin nghỉ với phu tử, muội cứ ở nhà nghỉ ngơi vài ngày."

"Phụ mẫu cũng đồng ý, muội đột nhiên bị bệnh, dọa sợ..."
Kỷ Ngôn Đình không ngừng lẩm bẩm, đầu vừa mới nóng có chút mơ màng, Tô Mộc liền theo tiếng lẩm bẩm của hắn tiến vào mộng đẹp.

Cửu Thiên Tuế: !?

Ký chủ cứ như vậy ngủ thϊếp đi?

Phòng bị của cô đâu? Cảnh giác của cô đâu?

Chẳng lẽ bởi vì tiểu tử này nhìn giống như một người tốt sao?

Nhưng vị này chính là...

Được rồi, nó nhát gan, nó không chửi bới nữa.

-

Tô Mộc thật sự đã nghỉ ngơi vài ngày, trong lúc này, cô đem tình huống trong thôn điều tra một lần, thậm chí cả thị trấn cách thôn vài km, cô cũng thừa dịp Kỷ Ngôn Đình ở học đường, phu thê Kỷ Thư ra ngoài làm nông đi trấn một chuyến.

Kỷ gia không thiếu cô ăn uống, nhiều cũng không có để cho cô, trong tay Tô Mộc một tệ cũng không có, bắt đầu từ hai bàn tay trắng, cô thích.

Căn cứ vào tình huống trước mắt, cô đem tư liệu mình có thể thu thập được đều thu thập một lần, làm kế hoạch đại khái.
Những gì cô cần làm là giai đoạn trước công tác: Tích góp tài chính!

Đợi đến thời gian chín muồi sẽ bắt đầu mở rộng từ từ.

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Đối tượng nhiệm vụ là Kỷ Ngôn Đình, không phải tiền, không phải mở rộng vốn, không phải là người giàu nhất Bắc Thần quốc!

Đau lòng cho nó từ sau nhiệm vụ trước, cho rằng ký chủ đã thay đổi, nhưng ký chủ một chút cũng không thay đổi, ít nhất vị trí tiền tài ở đáy lòng cô không thay đổi!

Nếu nhiệm vụ là kiếm tiền, nó xác định, chỉ cần trải qua một vài vị diện, ký chủ có thể gở bỏ trói buộc hệ thống, trở lại thế giới của riêng mình.

Nhưng...

Thực tế không phải!

"Ừm, đối tượng nhiệm vụ Kỷ Ngôn Đình." Tô Mộc rất phối hợp cùng Cửu Thiên Tuế đọc lên một lần.

"Không có xung đột với việc kiếm tiền của ta." Tô Mộc ngay sau đó lại bổ sung một câu.
Cửu Thiên Tuế nhất thời mất bình tĩnh.

-

Năm ngày sau.

Trời vừa tối, Kỷ Ngôn Đình từ học đường về nhà, phụ mẫu Kỷ gia ở trong nhà bếp bận rộn nấu bữa tối, thấy Kỷ Ngôn Đình trở về, chào hỏi, Kỷ Ngôn Đình không nói một lời đi vào phòng.

Hai người không nghĩ nhiều, chỉ coi như tâm tình nhi tử không tốt, nghĩ thầm đến bữa tối lại hỏi nhi tử bị sao vậy.

Nhưng lúc Kỷ Ngôn Đình vào nhà, Tô Mộc đang ngồi viết viết vẽ vẽ cái gì đó.

Nhìn hắn cúi đầu, ngày thường trở về nhìn thấy cô cười giống như một kẻ ngốc, vây quanh cô vẫn hỏi dài hỏi ngắn, trực tiếp đi vào phòng hắn.

Tô Mộc buông bút xuống, đứng dậy, gõ gõ cửa phòng Kỷ Ngôn Đình.

"Nương, con không đói, hôm nay không ăn." Lời nói của Kỷ Ngôn Đình có chút miệng lưỡi không rõ.

Tô Mộc híp mắt, mở miệng: "Đình ca ca, là ta."
Giọng nguyên chủ non nớt ngây thơ, trong giọng điệu Tô Mộc mặc dù không có tình cảm, nhưng cũng rất dễ nghe.

Trong phòng truyền đến tiếng bước chân, rõ ràng là Kỷ Ngôn Đình muốn tới mở cửa, nhưng đi tới cửa, Kỷ Ngôn Đình lại dừng lại.

"Niệm An muội muội, muội ăn nhiều một chút, ta, ta không đói." Rõ ràng là Kỷ Ngôn Đình mở mắt nói dối, lúc nói chuyện còn sờ bụng mình ùng ục.

"Đình ca ca, ta vừa mới đọc sách có chữ không biết đọc." Tô Mộc nói.

Kỷ Ngôn Đình không chút do dự mở cửa: "Chữ nào?" Hắn thích dạy muội muội biết chữ nhất.

Kỷ Ngôn Đình mở cửa lập tức phục hồi tinh thần lại, nhìn Tô Mộc.

Cô đã thấy rõ, trên mặt hắn có từng khối từng khối thâm tím, vết thương khóe miệng đã kết vây, nhưng răng không còn một cái.

Hiển nhiên là đánh nhau với người khác.
Kỷ Ngôn Đình vội vàng kéo Tô Mộc vào phòng, đóng cửa lại.

☆☆☆☆☆

19/10/2022


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.