Ánh mắt của Hứa Thanh trong chớp mắt rời khỏi Mộ Ngôn, lông mày cô ta cau lại.
Gương mặt tươi cười ban nãy đã không còn, lạnh lùng hướng Tiêu Thầm nói vài câu, rồi lập tức đi ngay.
Không ai phát hiện, bước chân của cô ta nhanh hơn bình thường một chút.
Mộ Ngôn chậm rãi nhìn theo hình bóng của cô, "Cô ta còn chưa thành thục."
【 chưa thành thục? Còn cần bao nhiêu thành thục? Sớm một chút gom góp hồn phách của cô, tôi cũng không cần phí nhiều tâm tư định vị vị diện nữa a!! 】
Nếu qua bảy cái thế giới có thể giải quyết xong xuôi thì không còn gì tốt hơn nữa.
Vạn nhất ký chủ tụ tập đủ 7 viên ngọc rồng xong, có thể từ một tên rác rưởi thực lực yếu ớt nghịch tập sang rác rưởi hình thức chiến đấu, cuồng duệ khốc huyễn, điêu nỗ trời thì sao?
Đương nhiên, chúa tể hệ thống rõ ràng suy nghĩ nhiều.
Bởi vì Mộ Ngôn nói một câu không vội.
Cô tạm thời còn chưa tìm được phương pháp để thu thập linh hồn.
Nên cứ để đó trước đã?
Bất quá ——
Mộ Ngôn ánh mắt ngưng lại, "Lúc trước cậu nói, cô ta đối với Lâm Dịch có ý?"
【 đúng, đúng vậy, nhắc nhở độ hảo cảm biểu hiện ra như vậy. 】
Sau đó, chúa tể hệ thống tức thì cảm giác được nụ cười âm trầm biến thái đến từ Mộ Ngôn.
Không biết Mộ Ngôn như vậy là có ý gì.
Nhưng chỉ biết, không phải ý gì tốt là được.
Xuất phát từ lương tâm.
Chúa tể hệ thống vẫn nói, 【 ký chủ, giết người phạm pháp a. 】
【 nghĩ trong bụng thôi cũng có chút đáng khinh nữa, cô ngàn vạn lần đừng suy nghĩ không thông. 】