Mẹ ruột của Chu Tuấn Lâm họ Triệu, Triệu gia tuy không làm buôn bán, nhưng thân phận cũng không thấp.
Trước khi ông ngoại Triệu về hưu, là một trong những bác sĩ ngoại khoa tốt nhất trong nước, còn bà ngoại Triệu đâu? Nàng là người chuyên môn nghiên cứu công nghiệp quân sự, có Thiếu tướng quân hàm.
Bọn họ có hai người con trai một người con gái, người con gái kia chính là mẹ Chu Tuấn Lâm, nàng mới mười lăm tuổi, liền thi đậu trường đại học tốt nhất trong nước, sau khi tốt nghiệp, nàng chuyên môn nghiên cứu động cơ.
Còn hai người con trai đâu? Bọn họ một người học vật lý, hiện giờ đang ở viện nghiên cứu nào đó trong nước không dễ dàng ra ngoài được, một người khác giống cha cũng học y, hiện tại đang là chuyên gia của bệnh viện tốt nhất trong nước.
Sau khi biết được Chu Tuấn Lâm có khả năng chính là Giang Kiêu, Triệu lão gia tử cùng Triệu lão thái thái liền lập tức đặt vé máy bay, Triệu đại cữu bị "Nhốt" ở viện nghiên cứu, muốn liên hệ đều khó, nhưng Triệu tiểu cữu xin nghỉ ở bệnh viện, cùng đi theo đến.
Bọn họ vội vội vàng vàng chạy tới công ty Chu Tuấn Lâm, lại được báo là Chu Tuấn Lâm không tới đi làm.
Đứa nhỏ này...... Khẳng định là rất thương tâm!
Ông ngoại Triệu cùng bà ngoại Triệu nhìn thấy cái weibo Chu Tuấn Lâm phát mà đỏ hốc mắt, sau đó đã được nhân viên công tác của công ty Chu Tuấn Lâm an bài tới phòng nghỉ chờ đợi.
Nếu người như Chu phụ Chu mẫu tới đây, sẽ trực tiếp bị bảo an ngăn lại hỏi thăm, nhưng người Triệu gia liền không giống nhau, người Triệu gia một thân khí độ, ở thời điểm không biết thân phận bọn họ, lễ tân cũng không dám chậm trễ, chờ biết thân phận của bọn họ......
Người trong công ty đối xử với bọn họ rất nhiệt tình.
Người nhà này, tất cả đều không đơn giản a!
Nhưng lúc này người Triệu gia đã không có tâm tình đi cảm thụ phân nhiệt tình này, chỉ vội vàng muốn gặp Chu Tuấn Lâm. Cố tình thân phận Chu Tuấn Lâm còn chưa được xác nhận, bọn họ cũng không thể chạy đến nhà Chu Tuấn Lâm.
Người Triệu gia ở phòng nghỉ công ty uống hết vài ly trà, đi WC mấy lần, sau khi não bổ ra bộ dạng Chu Tuấn Lâm thương tâm, rốt cuộc chờ được Chu Tuấn Lâm mặt đầy cảnh xuân còn mang theo Trịnh Li.
Tất cả mọi người ở đồng tình với mình, nhưng Chu Tuấn Lâm thiệt tình cảm thấy ngày hôm qua là một ngày lành.
Hắn thổ lộ tình cảm với Trịnh Li, cũng biết người bán mình lúc trước, cũng không phải mẹ mình.
Biết được người Triệu gia tới, Chu Tuấn Lâm liền lập tức tới gặp bọn họ.
Tối hôm qua sau khi lăn giường, Trịnh Li liền đem tình huống cụ thể nói cho Chu Tuấn Lâm, thậm chí ngay cả việc kế nãi nãi của Chu Tuấn Lâm là người trọng sinh đều nói ra.
Đem Đản Đản tắt máy, Trịnh Li có chút thả bay bản thân.
Đương nhiên, nàng vẫn có chút khắc chế, chưa nói tới việc của Cục Quản Lí Thế Giới, chỉ nói sau khi mình xuyên qua đây gặp được một cái hệ thống, sau đó đã biết hết việc của Chu Tuấn Lâm.
Hệ thống? Xuyên thư?
Người khoảng thời gian trước vừa vặn biết được một chút văn học trên internet - Chu Tuấn Lâm tỏ vẻ đã hiểu.
Hắn không có truy vấn lai lịch cụ thể của Trịnh Li, thậm chí còn để Trịnh Li không cần nói nữa —— hắn lo lắng Trịnh Li nói nhiều sẽ gặp phải phiền toái.
Bởi vì sợ Trịnh Li do "Tiết lộ thiên cơ", ở nơi mình nhìn không thấy xảy ra chuyện, tới thời điểm hôm nay đi làm, hắn kiên trì kéo Trịnh Li đi theo, bất quá thời điểm gặp người Triệu gia, hắn không để Trịnh Li đi qua.
Tối hôm qua Trịnh Li ngủ không ngon nên có chút không lên được tinh thần, hắn liền để Trịnh Li tới văn phòng hắn ngủ bù.
Chu Tuấn Lâm gặp người Triệu gia, sau khi nghe người Triệu gia nói ra tình huống của Giang Kiêu, liền chủ động đưa ra ý làm xét nghiệm ADN.
Người Triệu gia lập tức liền đồng ý.
Làm xét nghiệm ADN cần thời gian, sau khi lấy gen mẫu, người Triệu gia liền tìm khách sạn gần đấy ở lại, mà lúc này, việc này ở trên mạng, cũng dần dần bình ổn xuống dưới.
Tuy rằng luôn có số rất ít thánh mẫu cảm thấy, Chu phụ Chu mẫu dù tính tình kém, đối với Chu Tuấn Lâm cũng có ơn nuôi dưỡng, Chu Tuấn Lâm cần phải phụng dưỡng bọn họ, nhưng tuyệt đại đa số người, đều đang thảo phạt Chu phụ Chu mẫu.
Hành vi mua trẻ nhỏ của bọn họ lúc trước, vốn đã không đúng, sau khi đem đứa bé mua về, bọn họ thế nhưng không đối xử tốt với nó, mà còn ngược đãi nó......
Hiện tại bọn họ có thể diện gì mà đòi Chu Tuấn Lâm cho bọn họ tiền?
"Đưa tiền cũng có thể a! Bọn họ nuôi lớn Chu Tuấn Lâm tốn mấy ngàn? Cho bọn họ là được, sau đó lại đánh bọn họ mấy trận, đem những lần bọn họ đánh Chu Tuấn Lâm đánh trả lại!"
"Lấy gì mà đòi mấy ngàn a! Cha nuôi này của Chu Tuấn Lâm cầm tiền bồi thường vợ cả chết đi cưới vợ mới và sinh con, tấm tắc, liền tính thực sự có người từng nuôi Chu Tuấn Lâm, cũng là người vợ đã chết kia của hắn có được không?"
"Người nhà này thật làm người khác ghê tởm!"
"Đám truyền thông giúp đỡ lũ súc sinh này cũng ghê tởm!"
......
Chu phụ Chu mẫu còn nghĩ đến việc đòi tiền đâu, không nghĩ tới cuối cùng thế nhưng sẽ gặp được chuyện như vậy, có chút phản ứng không kịp, mà Chu Tuấn Hải...... Hắn càng phẫn nộ.
Hắn không thể tin được, cha mẹ của mình thế nhưng đã làm những chuyện như vậy!
Cuối cùng người Chu gia một phân tiền đều không lấy được, ngược lại còn bị bắt vào cục cảnh sát.
Bọn họ tham dự án kiện hình sự lừa bán trẻ nhỏ, cảnh sát muốn tìm bọn họ hợp tác điều tra, đồng thời, việc bọn họ tìm Chu Tuấn Lâm gây chuyện, nếu Chu Tuấn Lâm khởi tố, bọn họ còn phải ngồi tù.
Chu Tuấn Lâm đại phát từ bi, không có khởi tố, lại ở trên mạng kiếm lời một đợt hảo cảm, nhưng cuộc sống mấy ngày này của người Chu gia, lại không được tốt.
Bọn họ đem lời có thể nói đều nói hết, sau khi bị lưu lại mười lăm ngày, cảnh sát liền thả bọn họ ra.
Nhưng việc náo loạn như vậy vừa tung ra, hai vợ chồng thất nghiệp không nói, bởi vì ảnh chụp bị công bố ở trên mạng, còn lại khó tìm được công việc tốt.
Bọn họ rơi vào đường cùng chỉ có thể trở về nông thôn ở, kết quả người trong thôn còn sôi nổi chỉ trích bọn họ, những người này cảm thấy bọn họ không nuôi tốt Chu Tuấn Lâm là quá đáng giận —— nếu bọn họ đối xử với Chu Tuấn Lâm tốt một chút, lúc này Chu Tuấn Lâm có tiền, nói không chừng còn đầu tư xây dựng quê nhà!
Quê quán Chu phụ Chu mẫu đều ở không nổi nữa!
Mà con trai bọn họ đâu? Rốt cuộc Chu Tuấn Hải là trẻ vị thành niên, quan hệ với việc này cũng không lớn, mọi người đối với hắn cũng tương đối khoan dung, nhưng chính Chu Tuấn Hải lại chịu không nổi.
Hắn vẫn luôn cảm thấy cha mẹ của mình khá tốt, không nghĩ tới bọn họ nguyên lai là dạng người này...... Tuổi của hắn vốn đang trong thời kỳ phản nghịch, sau khi nhìn thấy Chu Tuấn Lâm phát Weibo còn cùng cha mẹ cãi nhau một trận lớn, sau đó không bao giờ nguyện ý cùng cha mẹ nói chuyện nữa......
Hắn sửa lại tên, sau khi học sơ trung ở nông thôn xong, liền rời quê nhà đi làm công, rất nhiều năm sau, tuy rằng vẫn giữ liên hệ cùng người trong nhà, nhưng ngay cả ăn tết, hắn cũng không muốn về nhà.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này đều là chuyện của thật lâu về sau.
Ở trong giới y học Triệu gia cũng có chút quan hệ, bởi vậy bọn họ xét nghiệm ADN với Chu Tuấn Lâm, không đến một tuần liền có kết quả.
Hai bên xác thật có quan hệ huyết thống.
Lúc trước, người Triệu gia ở trước mặt Chu Tuấn Lâm vẫn tương đối khắc chế, nhưng sau khi nhận được giấy xét nghiệm ADN, bọn họ lại ôm Chu Tuấn Lâm khóc lớn một lúc lâu.
"Đứa nhỏ, tại sao con không tới tìm chúng ta sớm một chút......" Bà ngoại Triệu dùng khăn tay lau khô nước mắt ở khóe mắt mình.
Sự nghiệp của Chu Tuấn Lâm mấy năm trước cũng đã sớm đạt được thành công, nếu hắn bắt đầu tìm người thân từ khi đó, bọn họ khẳng định có thể nhận nhau sớm hơn.
Thời điểm Chu Tuấn Lâm bị ôm còn có chút không biết phải làm sao, bị người hỏi, hắn lại mang theo xấu hổ cùng xin lỗi nói: "Con vẫn luôn cho rằng con là bị người thân bán đi, cho nên chưa từng nghĩ tới muốn đi tìm cha mẹ ruột của mình, lần này công khai tìm người thân ở trên mạng, kỳ thật cũng là vì muốn giải quyết việc cha mẹ nuôi của con gây ra, con...... Thực xin lỗi."
"Tại sao con sẽ cảm thấy như vậy?" Bà ngoại Triệu giật mình.
Lúc trước Chu Tuấn Lâm vô thố vốn là có thành phần diễn kịch, hiện tại, hắn càng đem những việc bản thân mình gặp được khi bị bán đi thêm mắm thêm muối nói ra: "Ký ức của con hồi nhỏ, kỳ thật nhớ rõ một ít việc khi bị bán, người phụ nữ kia là người con rất quen thuộc, nàng đem con đưa cho người khác, con vừa khóc vừa nháo, kết quả bà ấy nói đây là vì muốn tốt cho con, nói nếu không làm như vậy, con liền phải mất mạng, còn bảo con ngàn vạn lần không cần về nhà. Con vẫn luôn nhớ rõ một màn này, sau đấy con lại còn tưởng rằng bà ấy là mẹ con, liền chưa từng nghĩ tới việc trở về."
Người bảo mẫu kia kỳ thật cũng không có nói là hắn sẽ mất mạng, nhưng Chu Tuấn Lâm vẫn nói như vậy.
Hắn cũng không phải là một người thiện lương, so với lấy ơn báo oán, hắn càng thích có thù báo thù.
La Vân Chi nếu đã hại hắn, hắn tự nhiên cũng sẽ không để nàng sống tốt...... Lúc này liền nói nghiêm trọng một chút tốt hơn.
"Tại sao lại như vậy......" Bà ngoại Triệu cảm thấy không thể tưởng tượng được: "Có phải con nhớ nhầm hay không?"
Chu Tuấn Lâm là bị bảo mẫu luôn chăm sóc hắn mang đi, việc này người Giang gia và Triệu gia đã sớm điều tra ra, chỉ là vẫn luôn không tìm được người bảo mẫu kia.
Bọn họ cho rằng, người bảo mẫu kia có oán hận gì đối với Giang gia, mới có thể đem Chu Tuấn Lâm từ Giang gia mang đi, nhưng hiện tại nghe Chu Tuấn Lâm nói...... Tựa hồ cũng không phải?
"Con phảng phất còn nhớ rõ...... Bà ấy nói là nãi nãi của con muốn hại con." Chu Tuấn Lâm lại bồi thêm một câu.
Đôi mắt lão thái thái Triệu gia đột nhiên trợn to: "Nãi nãi của con?"
Triệu lão thái thái và La Vân Chi tuy rằng tiếp xúc không nhiều lắm, lại cũng không tính là ít, ở trong ấn tượng của bà, La Vân Chi chỉ là lão thái thái bình thường không có kiến thức gì.
Người này có chút tâm tư nhỏ, lại có chút ích kỷ, nhưng kỳ thật rất ngu dốt, bà ta lại có đầu óc hại người?
Chính là, Chu Tuấn Lâm không có lí do gì để vu hãm La Vân Chi!
Tài sản hắn có được hiện tại, đã hơn Giang thị - công ty liên tục lỗ lã mấy năm nay rất nhiều lần, dưới tình huống như thế, hắn căn bản không cần thiết tranh đua với lão thái thái Giang gia!
"Đứa nhỏ, việc này bà ngoại sẽ đi tra, nhất định sẽ điều tra rõ!" Bà ngoại Triệu lập tức liền nói.
Chu Tuấn Lâm gật gật đầu, không chỉ đơn giản người Triệu gia muốn đi tra, chính hắn cũng sẽ đi tra.
Mặc kệ hắn hiện tại như thế nào, người hại hắn năm đó, cũng nên đem ra công lý.
Việc này của Chu Tuấn Lâm nháo đến quá lớn! Thế cho nên người trên mạng, tất cả đều đang hô hào muốn trừng trị bọn buôn người.
Cảnh sát tự nhiên cũng rất coi trọng án này, bọn họ không chỉ thẩm vấn Chu phụ Chu mẫu, còn từ trong Chu gia thôn với mấy thôn phụ cận, tìm được mấy gia đình "Mua" người, thẩm vấn tất cả.
Người dân địa phương ở nông thôn mua phụ nữ mua trẻ nhỏ, đều là tìm bọn buôn người mình quen biết mua, cảnh sát thẩm vấn từng người một, cuối cùng bắt được một gã buôn người đã hơn sáu mươi tuổi, lại thông qua hắn, bắt được vài tên buôn người khác.
Sau đó, bọn họ lại từ chỗ bọn buôn người hỏi ra địa điểm lúc trước bọn họ "Mua" Chu Tuấn Lâm, sau khi tỏa định mục tiêu, liền tìm tới nhà bảo mẫu của Giang gia năm đó.
Cũng khó trách mấy năm nay, người Giang gia với Triệu gia và cả cảnh sát vẫn luôn tìm không thấy người bảo mẫu này...... Hai mươi năm trước, sau khi bà ta rời khỏi Giang gia, liền tìm một người đàn ông ở tận thâm sơn cùng cốc đem bản thân mình gả qua, sau đó suốt hai mươi năm này, vẫn luôn không rời đi nơi kia, chưa từng dùng tới chứng minh thư của mình thì không nói, đến cả hộ khẩu đều không có!
Nếu không có sự trợ giúp của bọn buôn người đó, cảnh sát nhất định tìm không thấy người này.
Thời điểm người bảo mẫu này bị tìm thấy mặt đầy sợ hãi, kêu to "Đừng giết tôi", sau đó, cảnh sát liền từ trong miệng người bảo mẫu này, hỏi ra "□□(1)" án của hai mươi mấy năm trước.
Dựa theo lời bảo mẫu, ban đầu nàng vẫn luôn rất an phận làm việc ở Giang gia, cũng không có tâm tư xấu gì, nhưng hơn hai mươi năm trước, vợ Giang Chấn Hưng là La Vân Chi đột nhiên tìm nàng, cho nàng một số tiền, để nàng trong một ngày nào đó đem Giang Kiêu từ Giang gia mang đi, tìm bọn buôn người bán đi hoặc là làm bộ ngoài ý muốn giết chết.
Đó là một số tiền rất lớn, vừa lúc ấy nhà nàng thiếu tiền, nàng liền đồng ý.
Tới một ngày kia, nàng mang theo Giang Kiêu còn tuổi nhỏ rời khỏi Giang gia.
Nàng cũng không quen biết bọn buôn người, cũng không dám giết người, tuy rằng đem Giang Kiêu mang đi, nhưng kỳ thật cũng không biết tiếp theo phải làm sao mới tốt...... Ở bên ngoài đi dạo một vòng, nàng liền ôm Giang Kiêu trở về.
Tuy rằng nàng là bảo mẫu của một nhà ba người Giang Kiêu, nhưng đối với vị kế nãi nãi này của Giang Kiêu cũng có chút hiểu biết, biết đối phương không có bản lĩnh gì, liền nghĩ dứt khoát cầm tiền không làm việc.
Kết quả, sau khi nàng mang theo Giang Kiêu về nhà, thế nhưng nhận được tin cha mẹ Giang Kiêu xảy ra tai nạn xe cộ qua đời.
Lúc ấy trên đường cũng không có mấy chiếc xe, cha mẹ Giang Kiêu, vẫn luôn là người lái xe...... Nếu xảy ra tai nạn xe cộ cũng là bọn họ đâm người khác, sao có thể ngược lại là bọn họ bị đâm chết?
Còn có điều chính là...... La Vân Chi để nàng đem Giang Kiêu mang đi bán, là định sẵn thời gian, để nàng nhất định phải đi làm chuyện này vào hôm nay, còn nói hôm nay không có ai nhìn chằm chằm nàng.
Cha mẹ Giang Kiêu đã chết, Giang gia loạn thành một đoàn, thế không phải sẽ không có ai nhìn chằm chằm nàng sao?
Việc người bảo mẫu này làm là hầu hạ người khác, rất biết xem sắc mặt người khác. Lúc ấy rõ ràng nàng nhìn thấy biểu cảm La Vân Chi không quá thích hợp, mang theo khoái ý.
Nếu như vậy, cha mẹ Giang Kiêu, có thể hay không...... Kỳ thật là do La Vân Chi hại chết?
Bảo mẫu càng nghĩ càng sợ, cũng càng nghĩ càng cảm thấy chuyện chính là như vậy.
Lúc trước La Vân Chi tới nhà Giang Kiêu, nàng còn gặp qua La Vân Chi dùng ánh mắt đồng tình nhìn cha mẹ Giang Kiêu!
La Vân Chi đến cha mẹ Giang Kiêu còn có thể giết, nàng có khả năng sẽ bỏ qua nàng, còn có Giang Kiêu sao?
Tiền La Vân Chi cho nàng, để thời điểm nàng đi hại Giang Kiêu, chính là uy hiếp nàng, nói nàng nếu không làm việc thật tốt hoặc là dám nói ra ngoài, liền giết chết cả nhà nàng!
Người bảo mẫu này ngay từ đầu cũng không có đem lời La Vân Chi nói để ở trong lòng, nhưng quay đầu lại suy nghĩ, lông tơ lại dựng thẳng lên.
Nàng bị dọa sợ rồi, vẫn luôn cảm thấy người chung quanh đều như là muốn tới giết nàng và Giang Kiêu...... Đến nỗi vì sao nàng cảm thấy mình cũng phải bị giết...... La Vân Chi khẳng định muốn giết người diệt khẩu a!
Người bảo mẫu này dưới sự hoảng loạn, liền mang theo Chu Tuấn Lâm chạy.
Người bảo mẫu này năm đó là người được bọn buôn người môi giới từ vùng nông thôn khốn khổ đi ra, tới thành phố lớn làm việc, chính là bởi vì như vậy, La Vân Chi mới cảm thấy nàng quen biết bọn buôn người.
Nhưng kỳ thật nàng cùng những người đó đã sớm không còn liên hệ, nhưng thật ra nàng với một người cũng giống nàng - một cô gái đi ra từ trong núi, vẫn luôn giữ liên hệ...... Nàng liền mang theo Chu Tuấn Lâm đi tìm đối phương.
Nàng sợ mình bị La Vân Chi phát hiện, liền trốn vào sơn thôn, sau đó bởi vì cảm thấy mang theo Chu Tuấn Lâm không tiện, lại đem Chu Tuấn Lâm bán đi.
Hơn hai mươi năm này, nàng vẫn luôn lo lắng hãi hùng, nhìn thấy người gần trấn trên đều mua xe Giang thị, liền cảm thấy La Vân Chi sợ là đã càng ngày càng lợi hại, liền càng sợ.
Hiện tại bị cảnh sát bắt được, nàng cái gì cũng đều nói hết ra, mà ở trong miệng nàng, La Vân Chi và ác ma cũng cách nhau không xa lắm.
Người Triệu gia nghe nàng nói như vậy, tức giận đến nổi điên.
Thời điểm cha mẹ Chu Tuấn Lâm xảy ra chuyện, là đầu niên đại chín mươi. Lúc ấy ô tô trong nước ít, một số quy định cũng không quá nghiêm khắc.
Lúc ấy, cha mẹ Chu Tuấn Lâm là bị một chiếc xe trọng tải đi đằng sau đâm chết, tài xế xe tải kia say rượu lái xe không nói, còn không có bằng lái.
Lúc ấy vụ tai nạn này bị nhận định là một vụ ngoài ý muốn, hóa ra còn có nội tình? Người tên La Vân Chi kia, lại là người phát rồ như vậy?
Người Triệu gia đều sợ ngây người, lại hận bản thân mình không hiểu biết người khác.
Mấy năm nay, bọn họ thế nhưng vẫn luôn khách khách khí khí qua lại với La Vân Chi!
"Bà ấy...... Vì sao muốn làm như vậy?" Triệu cữu cữu có chút không dám tin tưởng.
La Vân Chi là một người không có đầu óc, những thứ khác không nói, xem nàng đem con trai ruột nuôi thành như vậy sẽ biết.
Năm đó, tuy rằng Giang Chấn Hưng đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp, nhưng Giang thị cũng không có nhiều lợi hại, con trai nàng cũng chỉ mới có mười lăm tuổi, thế nhưng dưới tình huống như vậy, nàng liền mưu hại con riêng?
Nàng rốt cuộc nghĩ như thế nào?
"Mặc kệ nàng nghĩ như thế nào, việc này Giang gia nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích!" Bà ngoại Triệu không chút nghĩ ngợi liền nói.
Triệu gia bọn họ và La Vân Chi thế bất lưỡng lập(2)!
(2)Thế bất lưỡng lập(勢不兩立): Hai bên đối nghịch không thể cùng lúc tồn tại.
Sau khi người Triệu gia đối với thân phận Chu Tuấn Lâm có suy đoán, bởi vì lo lắng cảm xúc đại hỉ đại bi như vậy có khả năng sẽ kích thích đến Giang Chấn Hưng, ngay từ đầu chỉ nói với La Vân Chi.
Mà chờ kết quả xét nghiệm ADN ra, Chu Tuấn Lâm lại nói vậy, bọn họ ngay cả La Vân Chi cũng không liên hệ.
Bởi vậy, dưới tình huống người Triệu gia đã tìm được người bảo mẫu kia, Giang Chấn Hưng còn đối với tất cả mọi chuyện hoàn toàn không biết gì cả.
Giang Thành An nhưng thật ra biết một chút, mẹ hắn nói cho hắn biết, có khả năng Chu Tuấn Lâm chính là Giang Kiêu.
Hắn nghe mẹ mình vừa nói như vậy, còn phát hiện Chu Tuấn Lâm thật sự cùng người anh cả đã mất sớm kia của mình có chút giống!
Giang Thành An phát hiện điểm này, lập tức liền muốn đi tìm Chu Tuấn Lâm, muốn cùng Chu Tuấn Lâm tương nhận để Chu Tuấn Lâm cứu Giang gia —— tuy rằng lúc trước hắn vẫn luôn không muốn cha mình đem người gọi là Giang Kiêu kia tìm trở về cùng mình đoạt Giang thị, nhưng nếu Chu Tuấn Lâm chính là người gọi là Giang Kiêu kia thì tình huống liền không giống nhau......
La Vân Chi không rõ con trai mình vì sao muốn làm như vậy.
Mấy ngày nay La Vân Chi vẫn giữ nguyên một bộ dáng bị đả kích nặng, nhìn thấy liền cảm thấy đáng thương, Giang Thành An có chút đồng tình với mẹ mình, lúc này cũng liền nhẫn nại tính tình giải thích cho mẹ mình: "Mẹ, đứa nhỏ Chu Tuấn Lâm này là thiên tài thương nghiệp, đặc biệt giỏi buôn bán, nếu hắn có thể tiếp nhận Giang gia, nói không chừng Giang gia còn có thể khởi tử hồi sinh...... Con nghe trợ lý của ba nói qua, lúc trước ba còn từng đi cầu hắn, muốn hắn đầu tư vào Giang thị, kết quả hắn chướng mắt Giang thị, không đầu tư."
"Cái...... Cái gì?" La Vân Chi như chịu sét đánh: "Hắn...... Hắn lợi hại như vậy?"
"Hắn xác thật rất lợi hại, bị bọn buôn người bán đến sơn thôn, còn có thể dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng lại còn kiếm được nhiều tiền như vậy...... Nếu hắn thật là Giang Kiêu, sống ở Giang gia, nói không chừng hiện tại đều đã là người giàu số một đất nước." Giang Thành An nói.
La Vân Chi cả người run rẩy, đột nhiên chân lảo đảo, liền hôn mê như vậy.
"Mẹ! Mẹ!" Giang Thành An vội vàng đem La Vân Chi đưa đến bệnh viện.
La Vân Chi không có vấn đề gì lớn, chính là bị khó thở công tâm, chỉ là sau khi nàng tỉnh lại, cả người nhìn không giống lúc trước, chỉ biết nắm tay Giang Thành An khóc: "Mẹ rất xin lỗi con, mẹ rất xin lỗi con......"
Giang Thành An không rõ chuyện này rốt cuộc là chuyện như thế nào.
Bất quá, Giang Chấn Hưng cùng La Vân Chi đều ở bệnh viện, hắn lại cũng không có rảnh đi tìm Chu Tuấn Lâm, đồng thời cũng không khỏi hối hận.
Mẹ hắn vẫn luôn nói với hắn, nếu như tìm được Giang Kiêu về, hắn sẽ thảm hơn rất nhiều, thế cho nên trước kia ba hắn nhận được tin tức có quan hệ với Giang Kiêu, bảo hắn đi tìm, hắn trước nay đều là xuất công không xuất lực. Bởi vì ba hắn không rảnh nhìn chằm chằm vào chuyện này, hắn còn đem những tin tức đó đè xuống, cũng ám chỉ những người đang tìm người không cần quá tích cực. Sau khi xuất hiện Internet, dù biết rõ tìm người thông qua internet rất tiện nhưng hắn vẫn luôn không tìm, càng không đi nhắc nhở cha mình, nói cho ông ấy còn có thể làm như vậy.
Lúc trước tâm hắn có phải bị mỡ heo che đi không?
Nếu Chu Tuấn Lâm đúng thật là Giang Kiêu, còn được tìm về từ sớm, hiện tại khẳng định hắn một chút cũng không cần nhọc lòng về việc của tập đoàn Giang thị, mỗi ngày hắn chỉ cần ăn nhậu chơi bời thì tốt rồi......
Giang Thành An và người Triệu gia đều giống nhau không dám kích thích cha mình, liền cũng không nói cho cha mình biết chuyện này, chỉ ở trên trang web tìm người thân do Chu Tuấn Lâm lập điền tư liệu của Giang Kiêu, lại cấp gọi điện thoại đến công ty Chu Tuấn Lâm nói muốn gặp Chu Tuấn Lâm.
Từ sau khi Chu Tuấn Lâm công khai tìm người thân, người hoài nghi hắn chính là con nhà mình lạc đường hoặc là bị bắt cóc rất nhiều. Bất quá phần lớn bọn họ đều là người thường, không có cách trực tiếp đi tìm Chu Tuấn Lâm giống người Triệu gia, cuối cùng đều giống Giang Thành An, chỉ điền tư liệu nhà mình vào trang web ở trên mạng, sau đó gọi cho số điện thoại được công bố.
Giang Thành An bị người của công ty Chu Tuấn Lâm phân loại thành một người trong nhóm những người này, tuy rằng có ghi vào tin tức của hắn, nhưng căn bản không coi trọng.
Chờ Triệu gia và Chu Tuấn Lâm tương nhận, trang web tìm người thân càng trực tiếp đem tin tức "Chu Tuấn Lâm đã tìm được cha mẹ ruột" thả ra ngoài, sau đó cũng chỉ đem những tư liệu đã ghi vào công bố ra, giúp đỡ bọn họ tìm con nhà mình.
Giang Thành An nghe thấy Chu Tuấn Lâm đã tìm được cha mẹ ruột, mất mát một trận, La Vân Chi nghe thấy tin tức này, bệnh lại lập tức tốt lên.
Bệnh của nàng chính là tâm bệnh.
Giang thị có thể phát triển, tất cả đều dựa vào Giang Kiêu, mà không có Giang Kiêu, cũng liền không có Giang thị, nhận ra điểm này, nàng hối hận mà hận mình không thể một phát đầu đâm chết mới tốt, tự nhiên cũng liền bị bệnh.
Hiện tại...... Nếu Chu Tuấn Lâm không phải Giang Kiêu, vậy nói lên kỳ thật Giang Kiêu cũng không lợi hại như vậy, Giang thị xảy ra chuyện cũng không phải bởi vì nàng đưa Giang Kiêu đi, nàng không hại con trai...... Nàng tự nhiên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Nhưng mà......
Bệnh La Vân Chi vừa vặn tốt hơn một chút, liền có cảnh sát đến bệnh viện bắt nàng!
La Vân Chi bị nghi ngờ có liên quan □□(3)!
(1), (3)Trong convert nó thế này, tui cũng không biết nó là gì đành để nguyên vậy -.-
Giang Thành An nhìn mẹ mình bị bắt đi, có chút không phục hồi được tinh thần, hắn vội vội vàng vàng đi tìm cha mình, lại phát hiện người Triệu gia đã đem phòng bệnh của cha hắn bao vây xung quanh, những người này còn không cho hắn đi vào!
Người Triệu gia xác thật đem phòng bệnh của Giang Chấn Hưng bao vây xung quanh không cho người khác đi vào.
Bọn họ đi cùng cảnh sát tới. Cảnh sát đi bắt La Vân Chi, bọn họ lại mang theo mấy bác sĩ tới tìm Giang Chấn Hưng.
Những bác sĩ đó vừa đi vào, liền bắt đầu sắp đặt các loại dụng cụ theo dõi huyết và nhịp tim trên người Giang Chấn Hưng, còn châm một châm cho Giang Chấn Hưng.
"Thông gia, đây là làm sao vậy?" Giang Chấn Hưng khó hiểu hỏi.
"Chúng tôi có việc muốn nói cho ông, sợ ông quá kích động, liền làm chút dự phòng trước." Triệu lão gia tử nói.
"Chuyện gì?" Giang Chấn Hưng nhìn về phía Chu Tuấn Lâm vẫn đi theo phía sau Triệu lão gia tử...... Tại sao Chu Tuấn Lâm lại ở chỗ này? Hay là hắn muốn thu mua Giang thị?
Nếu là hắn của trước kia, xác thật sẽ chịu không nổi, nhưng hắn của hiện tại đã sớm tiếp thu cái vận mệnh này......
"Chúng tôi tìm được Tiểu Kiêu." Triệu lão gia tử chỉ chỉ Chu Tuấn Lâm.
"Tiểu Kiêu? Hắn là Tiểu Kiêu?" Giang Chấn Hưng kích động đến mức thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên, nhưng bị bác sĩ đè lại.
Lúc này Giang Chấn Hưng, cảm thấy thông gia của mình làm dự phòng trước, quả thực quá cần thiết.
Hiện tại hắn đặc biệt đặc biệt kích động!
Giang Kiêu là cháu trai lớn của hắn, hắn thật sự yêu thương, chỉ cần có thể tìm được, liền tính đứa nhỏ này hiện giờ là một công nhân dọn gạch ở công trường, hắn cũng cao hứng.
Càng đừng nói...... Cháu trai lớn của hắn, còn trở nên xuất sắc như vậy.
Đây chính là Chu Tuấn Lâm a! Chu Tuấn Lâm!
Giang Chấn Hưng lão lệ tung hoành, lại có chút nghi hoặc: "Tuổi này không đúng lắm......"
"Đứa nhỏ này vì có thể sớm đi làm một chút, đã sửa lại tuổi." Triệu lão gia tử lại nói: "Chuyện của thằng bé kỳ thật có tất cả ở trên mạng, chúng tôi chính là nhìn thấy nó phát thông báo tìm người thân ở trên mạng nên mới biết được, đã làm xét nghiệm ADN."
"Đứa nhỏ, Đứa nhỏ......" Giang Chấn Hưng mang theo khóc âm, nhất nhất kêu.
"Ông nghỉ ngơi một chút trước, chúng tôi còn có một việc khác muốn nói với ông." Triệu lão gia tử lại nói.
Giang Chấn Hưng liên tục gật đầu.
Đột nhiên phát hiện mình có đứa cháu trai xuất sắc như vậy, Giang Chấn Hưng chỉ cảm thấy mỹ mãn.
Tuy rằng biểu tình hiện tại của Triệu lão gia tử có chút ngưng trọng, chuyện lát nữa muốn nói chỉ sợ không phải là chuyện tốt gì, nhưng Giang Chấn Hưng cảm thấy, dưới tình huống đã tìm được cháu trai, những chuyện không tốt hắn đều có thể tiếp nhận rồi.
Đôi mắt Giang Chấn Hưng cũng không chớp mà nhìn Chu Tuấn Lâm. Trong mắt hắn nổi lên nước mắt làm hắn có chút nhìn không rõ người, liền duỗi tay dùng góc áo bệnh nhân lau nước mắt.
Đây là cháu trai hắn! Cháu trai hắn!
Mấy năm nay, hắn vẫn luôn bị người khác giễu cợt con trai không nên thân...... Hiện tại tất cả những thứ kia đều đi qua!
Hắn có một đứa cháu trai đặc biệt đặc biệt thành đạt!
Nếu là cháu trai hắn không bị người bảo mẫu hắc tâm tràng kia mang đi, tập đoàn Giang thị khẳng định sẽ không giống như bây giờ đi?
Giang thị hiện tại......
Giang Chấn Hưng càng thêm kiên định với ý niệm muốn đem Giang thị đi bán.
Hắn không thể để cái động không đáy Giang thị này liên lụy đến cháu trai mình!
Giang thị đã không cứu được, không bằng hắn bán sớm một chút, sau đó đem tiền cho cháu trai!
*****
Sau 2 ngày lặn sâu cuối cùng tui đã chồi nên rồi mọi người ạ:)))
5615 từ edit muốn hộc máu:(((
Chương sau là kết thúc thế giới này nha mọi người:)
Giờ đọc lại mấy chương đầu tui thấy lắm sạn vch *che mặt*. Chắc đợi edit xong tui mới beta lại từ đầu được; còn sửa cả cách xưng hô nữa, tui để nguyên bản convert là "nàng" nên chắc nhiều bạn đọc không quen:v
Thấy mọi người vote C nhiều hơn nên tui quyết định update bộ mới:) Mọi người vào đọc thử rồi vote cho tui cái động lực edit với:)
Lịch đăng chương tuần này của bộ này là từ thứ 2 đến thứ 6 nha ( thứ 7 với chủ nhật tui bận cày phim rồi hí hí, còn phim gì á? "Trần tình lệnh" đó mọi người:) Tui support Xiao Zhan với Wang YiBo từ năm ngoái rồi nên năm nay hai ảnh đóng đúng bộ tui thích nên phải nói là mừng muốn rơi nước mắt luôn:) ). Nói là "tuần này" vì từ thứ 2 tuần sau tui lại bắt đầu phải đi học thêm hè rồi nên tiến độ khả năng sẽ bị chậm:((
Okay, lảm nhảm thế đủ rồi chúc mọi người đọc truyện vui vẻ <333