Xuyên Nhanh: Đại Lão Lại Sắp Sụp Đổ Rồi

Chương 88



Hửm?

Sao tự dưng cảm thấy dạ minh châu đột nhiên trở nên nghe lời ký chủ nhỉ?

Thế này không giống với mấy ngày trước nha.

Ký chủ ······ không phải đã làm điều gì không nên làm với dạ minh châu đó chứ?

Tiểu Hắc Long rơi vào miên man suy nghĩ.

Thấy hắn uống thuốc rồi.

Lúc này Nam Nhiễm mới đi.

Chị Thanh đang sốt ruột chờ cuối cùng cũng thấy được Nam Nhiễm khoan thai tới muộn.

Vội vàng xuống xe.

"Bà cô ơi, cuối cùng em cũng tới rồi.

Lên xe, đi đi đi, đêm nay chính là buổi thu vào top4 quan trọng.

Diễn tập là rất quan trọng."

Nói xong, liền đẩy Nam Nhiễm lên xe.

《 xXuất đạo đi! Các chàng trai cô gái! 》

Tiết mục này, cuối cùng là một nhóm có bốn người xuất đạo.

Hai nam hai nữ.

Tạo thành một nhóm WIN.

Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí,

【 Ký chủ, chỉ cần hôm nay cô có thể vào top4, là hoàn thành được nhiệm vụ thứ nhất rồi! 】

Tiểu Hắc Long rất vui vẻ nha.

*

Vốn dĩ.

Diễn tập buổi tối gì đó, đều tiến hành thực thuận lợi.

Chỉ còn chờ tới buổi phát sóng trực tiếp.

Chỉ là lúc Nam Nhiễm đang trang điểm.

Phòng trang điểm có một người đi vào.

Tây trang giày da, cao khoảng 1m8.

Trong tay hắn ôm một bó hoa.

Khuôn mặt kia, cũng coi như ưa nhìn.

Sau khi người đàn ông kia đi vào.

Diệp Khuynh Hàn đang trang điểm ở một bên, ánh mắt lập tức nhìn qua.

Thân thể khom về phía trước.

Người đàn ông mang theo kính gọng vàng, có một loại cảm giác tinh anh giỏi giang.

Trên mặt xuất hiện vẻ ôn nhu,

"Chúc mừng Hàn tiểu ca vào vòng trong."

Diệp Khuynh Hàn ngồi ở đó, chưa nói gì.

Nhưng trên khuôn mặt tinh xảo cool ngầu kia xuất hiện một vệt đỏ ửng.

Diệp Khuynh Hàn nhận lấy hoa.

Tay người đàn ông cũng không lập tức rút lại.

Nam Nhiễm ngẩng đầu liếc một cái.

Vừa vặn nhìn thấy người kia mượn bó hoa mà nắm lấy tay Diệp Khuynh Hàn.

Tiểu Hắc Long không nhịn được, bà tám.

"Hai người này có một chân với nhau nha."

Nam Nhiễm dời tầm mắt, nhắm hai mắt lại.

Người khác thích có mấy chân thì có mấy chân.

Thấp thoáng, nghe được ngoài cửa có tiếng nói.

"Khuynh Hàn, cô có thể ra diễn tập lại một lần nữa."

Vừa nói xong, liền nghe thấy tiếng bước chân của vài người rời đi.

Năm phút sau.

Tiểu Hắc Long khẽ meo meo,

【 Ký chủ, sao người này vẫn luôn lắc lư trước mặt cô vậy? 】

Hệ thống lơ mơ không hiểu lắm.

Quyết định vẫn là phải nhắc nhở ký chủ thì hơn.

Nam Nhiễm mở to mắt.

Người đàn ông tây trang giày da kia liền đứng ngay trước mặt Nam Nhiễm.

Không biết từ khi nào, mắt kính gọng vàng đã bị lấy xuống.

Vươn tay, lịch sự có lễ.

"Xin chào, tôi tên Tô Tử Trác, là bạn của Diệp Khuynh Hàn.".

Nhà tạo hình đang chuẩn bị quần áo cho cô mặc lúc phát sóng trực tiếp.

Nói cách khác, trong phòng này, không phải chỉ có hai người bọn họ.

Thái độ của hắn thực thản nhiên.

Nam Nhiễm,

"Ồ."

Sau đó nhắm hai mắt lại.

Tô Tử Trác thấy phản ứng của Nam Nhiễm, hơi sửng sốt.

"Nam Nhiễm học muội, thật sự không nhớ rõ anh?"

Lúc này Nam Nhiễm ngay cả mí mắt cũng không mở.

"Không quen biết."

Đối mặt với thái độ lạnh nhạt như vậy.

Tô Tử Trác rút tay về, cũng không cảm thấy xấu hổ.

Thậm chí tiếp tục mở miệng,

"Nam Nhiễm học muội, anh mang theo chút đồ ăn, vốn là chuẩn bị cho Khuynh Hàn.

Nhưng trước khi cô ấy hát thì rất ít ăn đồ ăn.

Nếu học muội thích, những thứ này liền tặng cho em ăn."

Hắn cầm theo một cái hộp đựng đồ ăn màu hồng nhạt tinh xảo, đặt lên bàn trang điểm trước mặt Nam Nhiễm.

Hộp đồ ăn có hai tầng.

Sau khi mở, mùi thơm bay ra.

Là bánh bao.

Cuối cùng, đôi mắt đang nhắm của Nam Nhiễm, mở ra.

Cô dựa trên ghế, một tay chống trán.

Không chút để ý lướt qua bánh bao kia, rồi lại lướt qua Tô Tử Trác.

Bỗng nhiên, cô mở miệng

"Anh vừa mới nói, tôi là học muội của anh?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.