[ XUYÊN NHANH ] HỆ THỐNG TÂM NGUYỆN

Chương 95: Đồ đệ nữ vương ngạo kiều (13)



Mấy canh giờ trôi qua, cửa bí cảnh rốt cuộc cũng mở ra, những đệ tử cầm trên tay thẻ bài đều nhanh chóng bị truyền tống vào bên trong. Cũng có những người đã vài trăm, thậm chí là nghìn tuổi, vì tham vọng có được thần khí liền vụng trộm có ý đồ tiến vào, lập tức bị cửa bí cảnh đánh bay, thổ huyết đầy đất. Nhìn tình cảnh như vậy, các lão yêu quái ẩn danh lâu năm biểu cảm đều đặc biệt nghiêm trọng.

Bình thường, mặc dù không cho phép người vượt quá tu vi tiến vào nhưng căn bản chỉ là bị chặn lại ngoài cửa bí cảnh, nhưng lần này liền trực tiếp đánh bay, thậm chí còn khiến người ta trọng thương nặng. E là, thần khí xuất thế, không còn là tin đồn thất thiệt nữa rồi.

- - Bên trong bí cảnh

Giai Hy sau khi truyền tống liền tách khỏi Bội Sam, đưa đến một nơi ẩm ướt, xung quanh là đầm lầy cùng rễ cây mọc rêu xanh.

Động thân mình một chút, lại phát hiện ra thế nhưng đang nằm giữa bầy rắn, xanh, đỏ, tím, vàng,... màu nào cũng có. Hơn nữa mỗi con đều phi thường to lớn, lúc nhúc khiến người ta nhìn sởn cả gai ốc.

Tình huống gì đây?

Nhân vật chính thì truyền tống luôn đến chỗ báu vật, đến lượt cô lại là nằm trên bầy rắn.

Kì thị nhân vật phụ hả!

Chống tay xuống phần đất trống, cô đứng lên, động tác lớn chỉ sợ sẽ động chạm đến bầy rắn, nhưng chúng nó nằm im, không hề tấn công, nếu không phải vẫn động thân thể thì chẳng khác gì đã chết cả. Mà nguyên nhân khiến chúng nó thành ra như vậy, là vì đang bảo hộ một quả trứng nằm ở chín giữa.

Khác với loại trứng rắn ma thú thông thường, quả trứng này nhỏ hơn rất nhiều, lớp vỏ màu kim sắc xinh đẹp, tỏa ra ánh sáng tựa như ánh sao, xung quanh còn ẩn ẩn linh khí dao động.

Được nhiều rắn ma thú bảo vệ như vậy, ắt không phải vật thường. Nếu đã như vậy thì.... ăn chắc cũng rất ngon đi. Không biết là chiên, luộc, xào, hấp thì cái nào ngon nhỉ.

Giai Hy ngẩn ngơ suy nghĩ mà chẳng hề hay biết quả trứng từ lúc nào đã lăn đến gần cô, đụng vào chân cô giống như phản kháng, ánh sáng của vỏ trứng cũng lập lòe, lúc sáng lúc tối.

Oong-Oong ( Nhân loại, không được phép ăn ta)

" Gì vậy? Tự dâng hiến sao, có vẻ như rất muốn được ta ăn đây. " Cúi người nâng quả trứng lên, lửa từ tay phải của Giai Hy xuất hiện giữa không trung, chập chờn chập chờn.

Oong-Ooong-Ong ( Ta là thần thú thượng cổ, không được phép ăn, nếu không ta liền bảo rắn cắn đến khi ngươi chết thì thôi.

Trứng nhỏ phản ứng dữ dội, rung lắc suýt nữa rơi xuống đất, không ngừng kêu để bày tỏ tức giận, còn giở cả trò uy hiếp. Nhưng đến tai cô, ngoại trừ mấy cái tiếng " Oong " thì chẳng nghe hiểu gì nữa, còn vô tư tưởng nó vui mừng khi được ăn, nhanh chóng nhóm được một bếp lửa, đặt quả trứng lên nướng.

OONG-Ong ( Nóng! Nhân loại đáng ghét dám thiêu ta. Cho rắn cắn ngươi)

Mạnh mẽ rung mình, trứng nhỏ mới thoát ra khỏi đống lửa lớn, lăn về phía đám rắn ma thú. Kêu kêu vài tiếng, lập tức lúc nãy cả bầy còn đang nằm im bất động, không có ý tấn công liền quay sang công kích Giai Hy. Con nào con nấy đều như vừa chơi thuốc mà xông lên, há to cái miệng rộng đỏ lòm như chậu máu mà cắn.

" Má, không muốn nướng thì còn mấy kiểu khác mà. Trứng nhỏ nhà ngươi cũng không thể không thích làm món nướng mà trở mặt như vậy chứ. "

Ong-Oong-Ong ( Ai muốn thành món ăn chứ. Các ngươi mau xông lên cắn chết nàng, cho nàng biết sự lợi hại.)

Bầy rắn nghe lệnh, so với lúc trước chỉ có hơn hăng hơn nữa mà liều mạng, con này chết con khác tiến lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.