Khuynh Diễm bước vào chung cư cũ nát, vách tường hai bên đều đã bong tróc, mùi cống hôi thối xộc lên, khứu giác nhạy bén của Huyết Tộc làm cô cảm thấy rất không dễ chịu.
Cửa phòng mở ra, sàn nhà chất đầy quần áo bẩn thỉu, tàn thuốc lá vung vãi, vỏ lon bia bị ném lăn lóc trên mặt đất.
Mấy gã đàn ông say xỉn bên trong đang hò hét, nhóm tiểu đệ dẫn Khuynh Diễm về vừa nhìn thấy cảnh này, hai chân lập tức run rẩy.
Một người nhanh chóng nắm góc áo khoác của Khuynh Diễm kéo mạnh về sau, muốn đem cô giấu đi.
Nhưng thiếu nữ phía trước khí định thần nhàn đứng vững như bàn thạch, đến nửa centimet cũng không nhúc nhích.
Khuynh Diễm quay đầu nhìn hắn, ánh mắt như đang nói: Muốn chết không?
Tiểu đệ run run thu tay lại. Chị hai hung dữ quá, hắn chỉ muốn bảo vệ chị hai thôi mà!
Động tĩnh bên này thu hút sự chú ý của gã đàn ông trong phòng, đáy mắt gã phát ra ánh nhìn không chứa ý tốt, cười rộ lên nói: "Có đồ chơi mới sao? Bọn bây đem về chia cho tao à?"
Tiểu Tam vội chen lên từ phía sau Khuynh Diễm, sợ hãi dò hỏi: "Đại... đại ca, sao hôm nay anh lại qua chỗ tụi em?"
"Mày có ý kiến? Tháng này bọn mày chưa đưa phí bảo kê cho tao, tao cạy cửa vào nhà bọn mày một chút thì thế nào?" Gã đàn ông trợn mắt đe dọa, gương mặt xấu xí cực kỳ hung tợn, sau đó chợt nhe răng cười.
"Nhưng mà... nếu bọn mày nhường đứa con gái này cho tao chơi, thì tiền nợ tháng này tao sẽ miễn cưỡng dời qua tháng sau."
Tiểu Tam vội vàng xua tay: "Đại ca, cô ấy là người... người ở gần đây bị lạc đường! Tụi em chỉ về lấy chút đồ rồi sẽ dẫn cô ấy rời đi! Tụi em lập tức đi ngay!"
Nghề cướp cũng chẳng có đạo đức gì, nhưng đã nhận cô làm chị hai thì phải bảo vệ cô, hơn nữa...
Bán cô thì chắc chắn bọn hắn sẽ chết không toàn thây!
Nhìn quyền cước khi nãy đi, một cú đấm là muốn nôn luôn phèo phổi ra ngoài!
"Mẹ, mày lại dám từ chối tao? Mày muốn giữ lại để bọn mày ăn riêng đúng không? Thằng chó nhà mày!" Gã đại ca vừa dứt lời liền cầm chai rượu dữ tợn ném qua.
Tiểu Tam không kịp phản ứng, nhìn chai rượu quay từng vòng hướng đến đầu mình... đột ngột dừng lại.
Tiểu Tam: "? ? ?" Không đập vào đầu hắn nữa sao?
Cảm giác như đã lên tinh thần sẵn sàng bị đánh, đột nhiên dừng lại không đánh nữa, hình như có chút hụt hẫng...
Loảng xoảng!
Chai rượu bị Khuynh Diễm chụp lại, sau đó thẳng tay ném vào đầu gã đại ca.
Gã không may mắn như Tiểu Tam, trán bị đập ra một lỗ thủng lớn, máu ào ạt phun trào.
Mùi máu tươi nồng đậm trong không khí, Khuynh Diễm nghẹn lại, cổ họng cuộn lên.
Khứu giác chết tiệt của Huyết Tộc!
Buồn nôn!
Cô như từ trong máu ngửi được mùi rượu bia thuốc lá cùng một đống bệnh trạng nghiêm trọng.
Ô nhiễm! Thức ăn này quá ô nhiễm!
Khuynh Diễm đè lại cảm giác buồn nôn trong cổ họng, Diệp Nhiên không ở đây, nôn ra rồi sẽ không có gì uống bù lại.
Nhịn xuống nhịn xuống.
Tiểu nha đầu mạnh mẽ lên!
"Khốn kiếp! Mày lại dám đánh tao!" Gã đại ca phẫn nộ gầm thét: "Mày có tin tao lập tức..."