“Cô định ngồi ngốc ở trong không gian của ta bao lâu?”
“Không gấp.”
Nguyễn Tiểu Ly hoàn toàn không có chút tự giác, Tiểu Ác cũng không đuổi cô đi.
Gần đây hiếm khi có người đi vào không gian lạnh lẽo và tối tăm này của nó, cảm giác hai người cùng ngồi trên thảm và một người ngồi trên thảm là không giống nhau.
Tiểu Ác dựa vào người Nguyễn Tiểu Ly. Mặc dù Nguyễn Tiểu Ly là một cái linh hồn, nhưng Tiểu Ác luôn có thể cảm nhận được một chút ấm áp trên người cô, còn có một cảm giác quen thuộc.
Cảm giác này rất khó để diễn tả.
Hai người ngồi trong không gian cả ngày, cả người Tiểu Ác sắp bị đè dẹp lép, cuối cùng nó không chịu nổi nữa.
“Nguyễn Tiểu Ly, cô còn không định đi ra ngoài tỉnh lại sao? Thời gian hôn mê của cô có vẻ hơi dài đấy.”
Sở dĩ Ly Kanali hôn mê không chỉ vì mệt mỏi mà còn vì bị Lucerne Morris hút rất nhiều máu. Nhưng theo tốc độ hồi phục của ma cà rồng, đáng lẽ ra cô nên thức dậy vào buổi trưa rồi. Mặt trời sắp lặn mà Ly Kanali vẫn còn hôn mê thì có chút không thể nói nổi.
Nguyễn Tiểu Ly liếc nhìn hình ảnh trên màn hình, Lucerne Morris vẫn đang nhìn chằm chằm mặt cô.
“…”
Tiểu Ác càng cảm thấy có chuyện gì đó, nó nhìn lại sắc mặt của Nguyễn Tiểu Ly rồi cười xấu xa, hỏi: “Có phải cô sợ ra ngoài không?”
“…”
“Thì ra là cô sợ ra ngoài mà trốn ở đây với ta. Chẳng phải lúc cắn nữ chính cô không chột dạ tí nào à, sao bây giờ lại sợ rồi? Nam chính cũng đâu có làm gì cô.”
Nếu cà khịa mà có một bảng xếp hạng thì chắc chắn Tiểu Ác phải là hạng nhất. Vui sướng khi người gặp họa, hóng chuyện và cà khịa thì nó là giỏi nhất.
Nguyễn Tiểu Ly: “Giờ ta đi ngay đây.”
“Ủa, đi cái gì, không phải cô sợ à? Trốn thêm lát nữa đi, chúng ta thân quen như vậy ta sẽ không đuổi cô đi, cứ trốn tiếp đi.”
“…”
Giây tiếp theo, trong không gian chỉ còn lại một mình tiểu chính thái.
Tiểu Ác xoa bụng, ngửa đầu cười lớn. Nhìn Nguyễn Tiểu Ly bị ức hiếp thật vui vẻ.
Bức màn được kéo lên, cả căn phòng rất tối tăm. Lucerne Morris vẫn luôn canh chừng Ly Kanali.
Trời đã tối mà người còn chưa dậy tức thì làm hắn có chút hoảng hốt.
Lucerne Morris vuốt ve cơ thể cô.
Không có vết thương nào nghiêm trọng mà. Khi trở lại cô cũng đã được bác sĩ kiểm tra qua, ngoài trừ vết bỏng ở tay và mệt mỏi khi mất máu nhiều thì Ly Kanali không bị thương nặng. Vậy tại sao trời tối rồi mà cô còn chưa tỉnh lại?
Lucerne Morris càng ngày càng hoảng, thậm chí còn hối hận vì đã hút máu cô.
Ma cà rồng vốn không có hô hấp, không có nhịp tim, cũng không có nhiệt độ cơ thể. Cô cứ nằm ở trên giường cả ngày như vậy, yên tĩnh không nhúc nhích, tinh xảo nhu hòa như một vật chết.
Hắn vội vàng ôm nửa người trên của cô và không phát hiện cơ thể hắn đang run rẩy.
Lúc Nguyễn Tiểu Ly tỉnh lại liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cô chậm rãi mở mắt ra: “Em không sao.”
Lucerne Morris nghe thấy giọng nói ở bên tai thì cơ thể lập tức cứng lại, hắn sửng sốt một hồi lâu mới nghiêng đầu nhìn cô.
Cô gái đã tỉnh dậy, vẫn là đôi mắt đỏ như máu và khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp kia, chỉ là thần thái có chút suy yếu.
“Tiểu Ly Ly, em cảm thấy thế nào?”
“Hơi mệt, anh hút của em không ít máu.”
Lucerne Morris chột dạ, mỉm cười bất đắc dĩ: “Sau này sẽ không vậy nữa, nếu em giận thì có thể hút lại.”
Câu nói vừa rồi khiến đầu óc người ta nghĩ miên man, Lucerne Morris đặc biệt không biết xấu hổ mà còn cố ý đưa cổ lại gần.
Nguyễn Tiểu Ly cũng không khách sáo mà nhận lấy.
Trong căn phòng chỉ còn lại tiếng mút mát ái muội và tiếng nuốt của cô...
…
“Kế hoạch lần này thất bại.”
Bởi vì sự xuất hiện bất ngờ của Kiều Huệ Nhi đã phá tan kế hoạch của bọn họ.
Trong phòng khách, ngoài trừ Lucerne Morris và Nguyễn Tiểu Ly ở đây còn có Hansa Kanali vừa trở về.
Hansa Kanali mặc một chiếc áo choàng đen, mái tóc dài bồng bềnh, dù sống hàng chục nghìn năm nhưng ông vẫn là một người đàn ông tuấn mỹ. Trên mặt ông loáng thoáng chút tức giận: “Tại sao không đợi cha trả lời mà đã tự mình hành động?”
Nguyễn Tiểu Ly muốn giả chết thì chắc chắn phải báo với Hansa Kanali, dù gì thì đây cũng là cha của nguyên chủ.
Trong cốt truyện gốc, sau khi Ly Kanali chết, Hansa Kanali đã lập tức sụp đổ. Nguyễn Tiểu Ly sợ Hansa Kanali nghe tin cô giả chết rồi tin đó là sự thật mà lâm vào suy sụp. Vì vậy trước khi thực hiện kế hoạch, cô đã gửi một bức thư nói cho Hansa Kanali biết tất cả những thông tin mà cô biết và những gì cô sắp làm.
Nguyễn Tiểu Ly cũng không biết Hansa Kanali nhận được thư rồi có trả lời hay không, dù sao từ trước đến giờ Hansa Kanali vẫn luôn lạnh nhạt với con gái mình.
Cũng có khả năng nhìn thấy lá thư rồi cũng chỉ liếc mắt một cái rồi mặc kệ.
Thế nên Nguyễn Tiểu Ly dứt khoát chỉ không tính Hansa Kanali vào trong kế hoạch của mình, không quan tâm liệu ông có trả lời hay không.
Nguyễn Tiểu Ly cúi đầu: “Con sai rồi.”
Lucerne Morris đứng ở bên cạnh: “Ngài Hansa Kanali, Tiểu Ly Ly không biết ngài có đáp lại hay không nên mới tự ý hành động.”
Lucerne Morris không giấu giếm mối quan hệ của mình với Ly Kanali, hôm nay Hansa Kanali trở lại cũng đã nhìn ra được.
Con gái thật sự đã có người mình thích. Hansa Kanali vạn lần không muốn gả con gái sớm, nhưng nhìn cách con gái và Lucerne Morris hòa hợp với nhau, ông lại không nỡ nói nửa chữ đánh gãy uyên ương.
Ông chỉ có thể âm thầm đánh giá Lucerne Morris, suốt buổi đều chú ý xem người thanh niên này có phù hợp hay không, có xứng đáng với con gái của mình hay không.
Hansa Kanali: “Tôi đang nói chuyện với con gái tôi.”
Ông không thích người khác xen mồm.
Nhưng ông cũng thích cách cậu ta bảo vệ con gái… Cộng thêm điểm đi.
Lucerne Morris cười nhẹ, nếu Hansa Kanali tiếp tục nói Tiểu Ly Ly thì hắn vẫn sẽ chen ngang.
Hansa Kanali nhìn về phía Nguyễn Tiểu Ly: “Tại sao con lại tự ý hành động mà không đợi cha trả lời? Con chỉ là một đứa trẻ, không nên lo những chuyện này, chỉ cần trực tiếp truyền tin cho cha là đủ rồi.”
“Con không còn là một đứa trẻ nữa.” Nguyễn Tiểu Ly nhẹ nhàng nói.
Mấy trăm tuổi thì quả thật không phải trẻ con…
Hansa Kanali thực sự tức giận: “Con đã tính đến hậu quả chưa? Con có biết kế hoạch của mình nguy hiểm cỡ nào không, nếu thất bại thì sao? Nếu thật sự chết trên tay thợ săn thì sao!”
“Dù sao cha cũng sẽ không quan tâm không phải sao?” Nguyễn Tiểu Ly ngẩng đầu, cười lạnh.
Lucerne Morris khẽ cau mày, cảm thấy quan hệ giữa hai cha con có chút không đúng.
Sắc mặt Hansa Kanali cứng lại, ông há miệng thở dốc: “…Con là con gái của cha, ai nói cha không quan tâm…”
Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy người cha này không giống với miêu tả trong cốt truyện gốc, hình như ông ta… rất thương nguyên chủ, nhưng lại không thể hiện?