Hansa Kanali nắm tay của Kiều Kanali rất chặt, Kiều Kanali vỗ vỗ tay ông: “Anh, em đã trở lại, sẽ không rời xa anh nữa.”
Câu này xem như là trấn an.
Nhanh chóng giải quyết vấn đề trước mắt, sau này họ vẫn còn rất nhiều thời gian ở bên cạnh nhau.
Kiều Kanali cười khẽ, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ tóc của Nguyễn Tiểu Ly: “Chuyện còn lại cứ để mẹ lo.”
Hôm nay Kiều Kanali đã biết hết tình huống bên ngoài, từ đó mới biết được con gái mình đã chịu khổ bao nhiêu. Con bé vốn dĩ phải là một nàng công chúa nhỏ được bà yêu thương chiều chuộng vậy mà lại rơi vào hiểm cảnh.
Kiều Kanali liếc nhìn Pimo Joel, sau đó cất tiếng to rõ: “Mấy trăm năm trước thợ săn xác thật đã tấn công ta, lúc đó ta đã nghĩ mình nhất định sẽ chết, nhưng ta nào ngờ đó chỉ là một vở kịch chỉ để bắt ta mà thôi, và kẻ chủ mưu đằng sau chính là Pimo Joel.”
“Ta bị giam suốt trong hầm mỏ. Chỉ mới một năm trước, Pimo Joel đã mang rất nhiều nhân loại đến và cưỡng chế ta cắn bọn họ. Kể từ ngày đó, trực giác của ta mách bảo sẽ có chuyện gì đó tồi tệ sắp xảy ra, quả nhiên hiện tại nó đã xảy ra.”
Có những lời nói của Kiều Kanali, các công tước khác không muốn tin cũng khó. Nhưng Pimo Joel lại điên cuồng giãy giụa khỏi gọng kìm của người đang bắt giữ mình: “Chỉ là lời nói một phía, các người không có chứng cứ, tôi thấy là một nhà ba người các người đang diễn một tuồng kịch mà thôi.”
“Ồ? Công tước Pimo Joel còn muốn ngụy biện sao? Vậy thì không biết bằng chứng trong tay tôi có đủ để khiến ông không nói được lời nào nữa hay không.”
Ngay khi giọng nói dễ nghe của chàng trai vang lên, chỉ thấy Lucerne Morris, người đã biến mất được một lúc đang từ xa đi đến. Trên tay hắn đang cầm một tập tài liệu, bên trên có đóng dấu mộc.
Ánh mắt của Pimo Joel lộ ra vẻ khủng hoảng, hắn căn bản không cần đọc những gì viết trên tờ giấy cũng đã biết nó là cái gì.
“Buông ta ra, hiện tại ta còn chưa bị định tội. Ta là Công tước, các người lấy quyền gì mà bắt ta, buông ra.”
Hansa Kanali: “Giữ chặt.”
Không được thả ra.
Hôm nay dẫn người đến đây là để bắt Pimo Joel. Nếu Pimo Joel kiên nhẫn thêm một chút thì hôm nay đã không bị bắt.
Hansa Kanali có một thuộc hạ trong Hội nguyên lão, hôm nay mỗi một câu mà Pimo Joel nói ra ở Hội nguyên lão ông đều biết hết.
Lời nói và hành động của Pimo Joel đã chứng minh hắn ta đã gấp không thể chờ nổi nữa.
Lucerne Morris cầm những tờ giấy đó tới đây: “Thưa ngài Hansa Kanali, phu nhân Kiều Kanali, tiểu thư Ly Kanali và tất cả các vị Công tước. Đây là chứng cứ mà tôi tìm được, chứng minh gia tộc của Pimo Joel đã hỗ trợ giấu diếm hành tung của thợ săn, còn gia tộc Ayer thì góp tiền. Nếu nói ông ta thông đồng với thợ săn còn không bằng nói là ông ta đang nuôi một nhóm thợ săn. Trên đây là các khoản chi phí được chi ra được ghi rất rõ ràng công dụng.”
Nuôi thợ săn?
Tự nuôi sát thủ, sau này thấy ai chướng mắt thì cho thợ săn đi diệt người đó, cuối cùng đổ hết mọi chuyện lên đầu thợ săn?
Dã tâm của Pimo Joel đúng là rất lớn.
Trên đó còn có một con dấu, hơn nữa mỗi một lần hỗ trợ thợ săn giấu diếm tung tích hay bất kì một sự việc nào cũng được ghi chép lại rất chi tiết, thật sự không có khả năng làm giả.
“Pimo Joel, uổng công ông là ma cà rồng, ông nhìn xem ông đã làm cái gì?”
“Chẳng trách trong cuộc họp hôm nay ông đã liên tục dẫn dắt mọi người công kích ngài Hansa Kanali, đồ lòng lang dạ sói.”
“Còn giúp bọn thợ săn mua vũ khí bạc… Thưa ngài Hansa Kanali, Pimo Joel cần phải bị xử tử!”
Các công tước nhìn bằng này chứng cứ, trong lòng tràn ngập phẫn nộ.
Pimo Joel tái mặt, rốt cuộc không giãy giụa nữa vì có giãy giụa cũng vô dụng. Chứng cứ đều đang ở trước mặt. Hắn đã thất bại, thất bại hoàn toàn.
Chỉ là hắn đã chuẩn bị bao nhiêu năm, làm kín đáo tới như vậy, tại sao chỉ trong một đêm đã bại trận?
Lucerne Morris lùi lại vài bước, đến gần Nguyễn Tiểu Ly: “Tiểu Ly Ly, anh làm được không?”
Nghiễm nhiên bộ dáng là muốn được khen thưởng.
“Rất tốt.”
Rất kịp thời, rất đầy đủ, làm rất tốt.
Lucerne Morris híp mắt, gương mặt tuấn tú nhìn cô gái trước mặt: “Anh làm tốt như vậy có được thưởng gì không?”
“…”
Lucerne Morris: “Im lặng là để anh chọn à. Yên tâm, nhất định anh sẽ nghiêm túc nhận phần thưởng của em.”
“?”
Nguyễn Tiểu Ly không hiểu gì cả, nhưng cô có một điềm báo chẳng lành, chẳng hạn như cổ có chút đau.
Ai nói Ly Kanali là đồ tham ăn? Lucerne Morris cũng chẳng khác mấy, lần nào anh ấy cũng cắm sâu răng nanh vào cổ cô.
Pimo Joel bị áp giải đi.
Hansa Kanali và Kiều Kanali cùng các công tước đi vào Viện Nguyên Lão. Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc chắn phải mở một cuộc họp.
Lucerne Morris và Ly Kanali cũng ngồi trước bàn tròn, hai người họ là thành viên nhỏ tuổi nhất ở đây. Tuy nhiên về cơ bản họ không nói lời nào, những chuyện này nên để thế hệ trước xử lý.
…Ngày hôm sau.
“Mang người tới đây.”
Chàng trai trẻ đẹp Lucerne Morris cầm một sợi dây thừng thô to, đầu dây còn lại của sợi dây đang trói chặt Pimo Joel.
Pimo Joel bị trùm kín đầu, hắn cũng hoảng hốt không biết mình đang ở đâu, dù có thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng không thể thoát chết.
Dưới tầng hầm, hầu gái đáp lại lời của Nguyễn Tiểu Ly: “Tiểu thư Kanali, cô Kiều đã có ý thức, tạm thời cô ấy đã kiềm chế được ham muốn hút máu.”
Nguyễn Tiểu Ly rất hài lòng khi nghe tin này.
Mới hơn mười ngày trước khi chưa giả chết cô đã đến thăm Kiều Huệ Nhi, lúc đó thần chí của Kiều Huệ Nhi vẫn còn không tình, chỉ biết gào thét, so với quái vật cũng không có gì khác. Nguyễn Tiểu Ly lo lắng cô ấy sẽ không vượt qua nổi.
Nhưng sau hơn mười ngày, Kiều Huệ Nhi đã từ từ khôi phục ý thức và bắt đầu nhận ra người, mặc dù vẫn muốn hút máu nhưng đã có thể kiềm chế được.
Tiểu Ác: “Có hào quang của nữ chính, cô ấy sẽ không biến thành quái vật đâu.”
“Ừm.”
Bây giờ Kiều Huệ Nhi có thể nhận ra người đã là tốt rồi.
Nguyễn Tiểu Ly mở cửa: “Lucerne Morris, đẩy ông ta qua đây đi.”
Lucerne Morris không khách sáo mà đẩy mạnh Pimo Joel vào bên trong. Pimo Joel ngã dúi ra đất, miệng phun máu.
Kiều Huệ Nhi bị dọa, bây giờ sắc mặt cô rất tái nhợt, cơ thể cũng rất gầy gò: “Tiểu… thư Kanali…”
“Hồi phục rất tốt, chúc mừng cô đã trở thành ma cà rồng, trường sinh bất tử.”
Kiều Huệ Nhi vẫn cảm thấy ngứa răng, nhưng cô rất vui mừng vì mình không biến thành quái vật: “Cảm ơn tiểu thư Kanali, người này là…”
“Ông ta tạo ra quái vật.”
Chỉ với một câu trả lời đơn giản, đôi mắt của Kiều Huệ Nhi thay đổi ngay lập tức.
Chính người này đã tạo ra quái vật? Sau đó cho mẹ cô làm mồi trong miệng quái vật!
Cơ thể Kiều Huệ Nhi run lên: “Nhưng… có thể đưa người này cho tôi xử lý không?”
“Không thể.”
Gương mặt của Kiều Huệ Nhi mang theo vẻ cầu xin.
Không đợi Kiều Huệ Nhi lên tiếng, Nguyễn Tiểu Ly đã giải thích: “Ông ta là Công tước Pimo Joel, tội lỗi ông ta gây ra phải bị toàn bộ Hội nguyên lão xử lý. Hôm nay tôi đưa ông ta tới đây là để cho cô trả thù, nhưng cô phải chừa lại cho ông ta một hơi để Hội nguyên lão xử tội.”