Nguyễn Tiểu Ly không đáp, từng ngụm từng ngụm mà nuốt máu của hắn.
Thật sự quá ngon, cô cảm thấy uống cả đời cũng không chán. Nguyễn Tiểu Ly bỗng không muốn rời khỏi thế giới này quá sớm bởi vì cô còn chưa uống đủ.
Cô cắn rất tàn nhẫn, Lucerne Morris có thể cảm nhận được từng cơn đau nhói nóng rát ở cổ, nhưng bên cạnh đó cũng có cảm giác thoải mái.
“Tiểu Ly Ly, em cắn anh nhiệt tình như vậy có phải anh cũng nên đáp lễ cho em không?”
Trước giờ Lucerne Morris luôn xạo sự, giả nai hỏi ý kiến nhưng lại không bao giờ lắng nghe ý kiến của người được hỏi.
Lần này cũng không ngoại lệ. Ngay sau khi nói xong, Lucerne Morris lập tức cầm cổ tay mảnh khảnh của Nguyễn Tiểu Ly lên rồi cắn một ngụm.
Trên cổ tay khá ít da thịt, phần lớn là xương, Nguyễn Tiểu Ly bị hàm răng của Lucerne Morris cắn rất đau.
Cô khẽ hừ.
Như bị kích thích, mắt Lucerne Morris đỏ như máu.
“Tiểu Ly Ly, anh yêu em.”
“Ừm…” Trả lời hắn chỉ là tiếng ậm ừ của Nguyễn Tiểu Ly, nhưng Lucerne Morris lại cảm thấy trái tim mình như bị lấp đầy, ngập tràn thỏa mãn.
Trong trường hợp như vậy, người hầu trong lâu đài không ai dám ra ngoài.
Bốn vị chủ nhân, hai lớn hai nhỏ đang ở bên ngoài, còn đang… Làm sao họ dám ra ngoài đây?
…
“Anh, Ly Nhi cũng không còn nhỏ nữa, Bá tước Lucerne Morris vẫn luôn ở nhà chúng ta, dù sao cũng nên cho gia tộc của người ta một lý do.”
Kiều Kanali dựa vào Hansa Kanali.
Hansa Kanali từng đam mê mặc quần áo đen sẫm, mái tóc dài xõa tung bay, toàn thân toát ra hơi thở chết chóc, thứ duy nhất có thể nhìn được chỉ có khuôn mặt tuấn tú.
Hiện tại Hansa Kanali giống như đã trở thành một con người khác, ngày nào cũng mặc đồ đôi với em gái, thỉnh thoảng cũng tết tóc và điểm trang một ít phụ kiện tinh tế, cả gương mặt rạng rỡ hẳn lên.
Không bao giờ có thể nhìn ra số tuổi qua gương mặt của ma cà rồng. Nếu nói Hansa Kanali chỉ mới hai mươi tuổi thì có lẽ mọi người sẽ không tin vì đôi mắt của ông quá thâm trầm, nhưng nếu nói ông khoảng hai trăm tuổi thì với ăn mặc như này… đúng là giống như người trẻ chỉ mới chớm hai trăm.
Hansa Kanali vuốt ve mái tóc dài của Kiều Kanali: “Kiều Kiều nỡ lòng gả con gái đi sao?”
“Cho dù Ly Nhi gả đi thì cũng có thể về thăm chúng ta bất cứ lúc nào được mà. Nhưng thật ra anh mới là người khẩu thị tâm phi, đêm qua chính mắt em đã thấy anh gửi thư cho Công tước Morris. Chẳng phải anh còn mong thằng bé nhanh chóng rước con gái đi rồi sau đó…”
Mấy câu trước Kiều Kanali còn nói rất khí phách, nhưng khi nói đến cuối thì lại bắt đầu thẹn thùng.
Hansa Kanali xấu xa hỏi dồn: “Sau đó thì sao?”
“Anh trai.”
“Anh nghe.”
Hansa Kanali rất thích nghe em gái gọi mình là anh trai.
Giọng nói này đã xuất hiện hàng vạn lần trong giấc mơ của ông, cứ ngỡ cuộc đời này ông đã không còn cơ hội nghe lại, chỉ có thể trong giấc mơ mới được như ý nguyện. Không ngờ trời cao thương tình, lại mang cô về bên cạnh ông.
Nghĩ đến việc Pimo Joel đã bắt Kiều Kanali, trong mắt Hansa Kanali lóe lên sát khí và ảo não.
Đáng lẽ ông không nên để cho Pimo Joel chết dễ dàng như vậy.
Hắn ta đã làm ông mở mang tầm mắt, thời trẻ thì không chiếm được tình yêu của em gái, khi về già cũng như vậy.
Mấy hôm trước, Kiều Kanali đã kể mọi chuyện cho Hansa Kanali nghe.
Pimo Joel đã bắt bà, nhưng bởi vì lòng tự trọng cao nên hắn không cưỡng ép Kiều Kanali cái gì, chỉ cố gắng đạo đức giả để lấy lòng bà, muốn làm bà phục tùng hắn.
Dù bề ngoài Kiều Kanali yếu đuối nhưng bên trong lại rất trung trinh, mấy trăm năm vẫn luôn mặc kệ hắn.
Cuối cùng Pimo Joel cũng từ bỏ, đồng thời thẹn quá thành giận mà đã Kiều Kanali cắn một số nhân loại.
Pimo Joel muốn lợi dụng việc này diệt trừ hoàn toàn huyết thống thuần chủng.
“Em gái, sau này chúng ta đến ngôi nhà gỗ ngoài lâu đài ở được không?”
Ngôi nhà gỗ là nơi bọn họ lớn lên và cũng là nơi họ hút máu nhau lần đầu tiên.
“Sao vậy, còn Ly Nhi thì sao?”
“Ly Nhi sống trong lâu đài. Cho dù con bé kết hôn thì cũng sẽ ở lại nhà Kanali.”
Đây không phải là khi dễ Lucerne Morris mà là sự thật.
Hansa Kanali đã có một cuộc trò chuyện nghiêm túc với Lucerne Morris, dù sao thì người nọ cũng chính là con rể tương lai của ông.
Lucerne Morris cười khẽ: “Ngài Hansa Kanali, con ở lâu đài cổ cũng đã được năm tháng.”
Kể từ khi phát hiện mình thích Tiểu Ly Ly, hắn đã sống trong lâu đài và chưa từng rời khỏi đây. Điều này đã thể hiện thái độ của hắn.
Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.
Hansa Kanali gật đầu xem như vừa lòng với đứa con rể này, nhưng ông vẫn nói: “Chuyện kết hôn các con tự quyết định, chỉ cần Ly Nhi đồng ý thì ta và mẹ của nó cũng sẽ đồng ý.”
Hansa Kanali không phải là người có vợ thì sẽ quên con gái, ông vốn không hề gấp gáp muốn gả con gái ra ngoài.
…
Mỗi ngày Nguyễn Tiểu Ly thức dậy đều sẽ nhận được một món đồ chơi nhỏ.
Tại sao lại nói là một món đồ chơi nhỏ?
Bởi vì thứ này thực sự nhỏ và chỉ có con nít mới chơi.
Thật khó để liên tưởng đủ loại gấu bông hay búp bê vải mà các bé gái thích lại là do chính tay Hansa Kanali làm ra.
Lần đầu tiên nhận được quà Nguyễn Tiểu Ly còn rất ngạc nhiên, dần dần sau đó mỗi buổi sáng cô lại thích mở mắt ra xem trên bàn có cái gì.
Hansa Kanali không giỏi ăn nói cũng không giỏi biểu đạt, nhưng những hành động của ông đều cho thấy ông muốn bù đắp cho Ly Kanali.
“Thật ra yêu thương muộn màng cũng không phải là vô giá trị.”
Nguyễn Tiểu Ly cầm con gấu vải lẩm bẩm một mình.
Tiểu Ác nhìn thoáng qua: “Thích.”
Ta khinh, chỉ đưa một chút đồ chơi dỗ con nít thôi mà cũng làm vui như vậy.
Tiểu Ác có thể cảm nhận được Nguyễn Tiểu Ly đang vui vẻ. Cô đã được trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau trong cơ thể của Ly Kanali.
Lucerne Morris vào lâu đài ở và không hề dọn đi, bên ngoài đã xem hắn thành chồng của tiểu thư Ly Kanali. Thời điểm đi học, mỗi lần cả hai xuất hiện đều khiến mọi người chú ý.
Chỉ là lâu rồi vẫn chưa thấy tin tức kết hôn của họ.
Kiều Huệ Nhi cũng trở lại trường học. Cô đã trở thành ma cà rồng, ngồi dựa một bên cửa sổ, lười biếng mà thưởng thức ánh trăng.
Các bạn học con người trong lớp đều sợ Kiều Huệ Nhi giống như Kiều Huệ Nhi trước kia từng sợ ma cà rồng. Dù là ánh mắt hay hành động cũng không khác mấy.
Kiều Huệ Nhi có chút hoảng hốt, tuy nhiên cô không hối hận khi trở thành ma cà rồng.
Cô rất biết ơn tiểu thư Ly Kanali.
Kiều Huệ Nhi quay đầu thì bắt gặp Lucerne Morris đang nghịch tóc của tiểu thư Ly Kanali.
Kiều Huệ Nhi thu hồi ánh mắt, với thân phận của cô thì không nên mong cầu những thứ quá xa vời…
Lucerne Morris ôm Nguyễn Tiểu Ly: “Tiểu Ly Ly khi nào gả cho anh?”
“Một trăm năm nữa đi.”
“Ừm.”
Một trăm năm nữa, vậy hắn sẽ đợi thêm một trăm năm.
…
Một trăm năm sau hai người kết hôn. Đã mấy trăm năm tộc ma cà rồng chưa thấy đám cưới nào hoành tráng như vậy.
Chuyện tình của Ly Kanali và Lucerne Morris đã trở thành một giai thoại, có biết bao nhiêu người hâm mộ họ.
Nhưng sau khi kết hôn được một trăm năm, hai người vậy mà đã đâm dao bạc vào trái tim đối phương rồi nằm ôm nhau trong quan tài…