xxx: Thấy cậu ta online thì mày đi làm quen nhanh đi, tốn thời gian kêu bọn tao rồi người ta offline nữa thì sao?
Trương Ý: Cậu ta bắn được bốn mũi tên cùng một lúc, là đại lão trăm phần trăm đó, tao thấy hơi sợ.
Xx: Thân phân thành viên của chiến đội Hạ Trung chưa đủ nổi à? Mày sợ cái gì?
xxxx: Được rồi đừng nói nữa, mày gửi lời mời kết bạn cho người ta nhanh đi, đây một hạt giống tốt không thể để người khác cướp được.
Trương Ý: Thôi được.
Nguyễn Tiểu Ly đang thao tác nhân vật mua kim loại quý trên chợ, đột nhiên có một một làn đàn bắn tới để thông báo có người muốn kết bạn với cô.
Ý Phi Phi?
Ai đây?
Nguyễn Tiểu Ly không quan tâm, từ lúc online tới giờ đã có rất nhiều người thêm bạn, thông báo hiện lên liên tục khiến cô cảm thấy rất phiền.
Nguyễn Tiểu Ly trực tiếp làm lơ góc trên bên trái.
Nhóm chat của Hạ Trung.
Trương Ý: …Qua mười phút rồi mà đại lão chưa phản hồi.
xx: Không phải chứ, mày gửi lời mời mà cậu ta chưa phản hồi à? Có khi nào nhiều người thêm bạn quá nên cậu ta không thấy không?
Dù sao thì bây giờ Tuấn đang rất nổi tiếng, đoán chừng vừa online đã có rất nhiều người thêm bạn. Không thể vậy được, lỡ như đội tuyển khác kết bạn được với cậu ta rồi đào cậu ta đi mất thì sao?
xx: Để tao kết bạn một lần xem sao.
Lại qua mười phút.
xx: …Cũng không trả lời tao.
xxx: Không phải chứ, tên đó đang đi vệ sinh nên không nhìn máy tính à? Để tao thử.
Cuối cùng từng người trong đội đều thử kết bạn nhưng không ai nhận được phản hồi.
Nhóm chat rơi vào im lặng.
Có chút xấu hổ nha, có bao giờ mà cái tên Hạ Trung của bọn họ không hấp dẫn như vậy đâu chứ?
Tiểu Ác thấy Nguyễn Tiểu Ly chơi rất hăng say nên nhắc nhở: “Có rất nhiều thành viên của đội Hạ Trung đang thêm bạn cô đó.”
“Có nam chính không?”
“Tạm thời anh ta vẫn chưa thêm cô.”
“Ừ.”
Không có nam chính vậy không đồng ý yêu cầu của những người kia.
Nguyên chủ Nguyễn Tuấn Ly chỉ bội phục, công nhận và muốn so tài với Thừa Mặc nên cô phải gia nhập Hạ Trung, tuy nhiên cô lại kiêu ngạo muốn Thừa Mặc kết bạn với mình.
Nguyễn Tiểu Ly ấn mở giao diện bạn bè và nhìn lướt qua một lượt, quả thật trừ người của Hạ Trung ra thì còn rất nhiều người của đội tuyển khác gửi lời mời kết bạn cho cô.
Ví dụ như Hoa Lâm, đội này cũng khá nổi tiếng.
Nguyễn Tiểu Ly lặng lẽ lơ đi những những yêu cầu thêm bạn đó.
Nguyên chủ Nguyễn Tuấn Ly lựa chọn nơi ưu tiên gia nhập là Hạ Trung để có thể đánh giá bản thân với đại thần mình sùng bái ở khoảng cách gần hơn.
Lựa chọn thứ hai là Hoa Lâm vì Hoa Lâm là đối thủ một mất một còn của Hạ Trung, gia nhập vào Hoa Lâm chắc chắn sẽ gặp được Thừa Mặc, có thể liều mạng phân cao thấp với Thừa Mặc một phen.
Từ đó có thể thấy nguyên chủ Nguyễn Tuấn Ly suy nghĩ rất rõ ràng cũng rất bướng bỉnh.
Nguyễn Tiểu Ly tiếp tục chơi game.
Sau khi nhóm chat của Hạ Trung trải qua thời gian trầm mặc hơn 10 phút, Trương Ý nói: Hay là chúng ta kêu đội trưởng kết bạn đi, tên tuổi của đội trưởng bắt mắt hơn, Tuấn kia chắc không đến nỗi ngay cả đội trưởng cũng chướng mắt đâu nhỉ?
xx: Không phải chiều nay đội trưởng có bài kiểm tra sao? Chắc giờ này đang học rồi.
Nói ra cũng buồn cười, mấy người bọn họ đều là game thủ chuyên nghiệp, không còn đi học nữa, cũng lớn hơn đội trưởng một đến hai tuổi. Mỗi ngày bọn họ có rất nhiều thời gian để luyện tập, còn Thừa Mặc thì phải đến trường trong phần lớn thời gian. Với cường độ luyện tập cao mà còn phải bớt ra thời gian để học, vậy mà thành tích học tập của Thừa Mặc vẫn có thể nằm trong top 10 của trường, chẳng những thế mảng trò chơi vẫn chơi rất xuất sắc.
Trên đời này thật sự có thiên tài, có người chỉ tính ở khía cạnh tài năng trời cho thôi đã bỏ xa người khác một khoảng cách lớn rồi.
Nói đến thiên phú thì cho dù người không có thiên phú có vò đầu bứt tai cũng không đuổi kịp người được trời ưu ái.
Đúng là Thừa Mặc đang ôn tập. Kết quả bài kiểm tra lần trước của hắn chỉ suýt soát đạt được hạng 10 toàn khối, lần này hắn muốn lên hạng 5 nên nghỉ trưa đã trở về căn phòng hắn thuê và học rất chăm chú, không mở máy tính lên chơi game như mọi khi.
Thừa Mặc đang làm một bộ đề thi, đột nhiên cầm điện thoại lên nhìn thoáng qua và lập tức đọc được tin nhắn trong nhóm.
Không kết bạn được với Tuấn?
Thừa Mặc khẽ nhíu mày, đứng dậy lấy laptop trên ghế sofa tới, mở máy lên và đăng nhập vào game. Quả nhiên thấy Tuấn đang online, Thừa Mặc không do dự mà gửi lời mời kết bạn.
Thừa Mặc chưa bao giờ xem mình là đại thần hay thế này thế nọ, kết bạn thì chỉ đơn giản là kết bạn mà thôi. Hắn thưởng thức những người thích chơi game có tài năng.
Sau khi gửi yêu cầu kết bạn, Thừa Mặc đặt laptop sang bên cạnh và tiếp tục làm bài.
Hắn nghĩ có lẽ mình cũng sẽ giống như đồng đội trong nhóm chat, rằng sau khi gửi thông báo thêm bạn đi có thể sẽ phải chờ một thời gian ngắn hoặc cũng có thể sẽ không được phản hồi.
Thừa Mặc làm đề, mới viết được mấy chữ đã nghe được âm thanh thông báo của máy tính.
Kết bạn rồi?
Nhanh vậy sao?
Thừa Mặc vội vàng cầm laptop lên. Tên ID trò chơi của hắn là Mạch Thành, là đảo âm từ tên thật của hắn.
Không chờ hắn bắt đầu hội thoại, Tuấn đã gửi cho hắn một tin nhắn.
Tuấn: 【Thừa Mặc.】
Có thể đặt cái tên ID này và cấp bậc nhân vật như vậy cũng chỉ có hắn. Trong trò chơi này không ai là không biết hắn.
Mạch Thành: 【Ừ, là tôi. Xin hỏi cậu có hứng thú với thi đấu chuyên nghiệp không?】
Thừa Mặc là một đại thần thiên tài nổi tiếng nhưng nói chuyện lại không hề cao ngạo hay lạnh lùng mà ngược lại có chút bình thản và thân thiện.
Tuy nhiên Nguyễn Tiểu Ly nhớ tới người gặp được sáng nay.
Thân thiện? Không, phải là thân thiện cất giấu xấu xa.
Tuấn: 【Anh đang mời tôi sao?】
Thừa Mặc ngạc nhiên, tiếp tục đánh chữ: 【Phải, xin hỏi cậu có hứng thú thi đấu chuyên nghiệp không? Hạ Trung chân thành mời cậu gia nhập.】
Không biết đối phương có đồng ý không.
Trên thực tế có rất nhiều người trẻ chơi game vì sở thích, cảm thấy chơi game có thể giúp họ thư giãn. Bây giờ có thể gặp đủ loại người trong trò chơi, mà chơi game cũng được xem là một loại cách sống.
Chơi game vì sở thích và chơi game để thi đấu chuyên nghiệp là hai chuyện khác nhau.
Thi đấu chuyên nghiệp thì phải chú tâm toàn bộ vào đó, mỗi ngày đều tiến hành huấn luyện khô khan. Ban đầu có thể bạn sẽ thấy thú vị, cho rằng mỗi ngày chỉ cần chơi game thôi là xong rồi, nhưng lâu dần có thể bạn sẽ đánh mất hứng thú với trò chơi.
Vậy nên nếu muốn thi đấu chuyên nghiệp thì nhất định phải có đam mê mãnh liệt mới trụ được.
Thừa Mặc không biết đối phương thuộc loại nào.
Tuấn trả lời gần như chỉ trong một giây: 【Tôi muốn đánh giải chuyên nghiệp, nhưng mà tại sao tôi phải gia nhập vào Hạ Trung của các anh?】
Nếu là người khác, được Hạ Trung mời thì chắc chắn giờ đã vui đến điên lên rồi, nhưng người này lại rất bình tĩnh.
Thừa Mặc bắt đầu giới thiệu cơ sở vật chất và huấn luyện viên của Hạ Trung, sau đó chờ chờ đối phương trả lời.
Tuấn: 【Những cái anh nói ở Hoa Lâm cũng có.】
Thừa Mặc chuẩn bị nói tiếp nhưng Tuấn lại gửi thêm một tin nữa.
Tuấn: 【Nhưng ở Hoa Lâm không có anh.】
Thừa Mặc nhìn thấy câu này, ngón tay đang lướt trên bàn phím chợt dừng lại…
Tuấn: 【Mỗi tối anh chơi game lúc mấy giờ? Đi đánh quái với tôi vài lần đi, tôi muốn nhìn cận cảnh xem anh có giỏi như trong lời đồn không.】
Rõ ràng đối phương là người mình kính nể nhưng Nguyễn Tuấn Ly lại không thích biểu hiện ra, cô có phán đoán và dự tính của riêng mình. Cô thích đọ sức với người ưu tú.
Thừa Mặc không ngờ đối phương sẽ nói như vậy, tuy nhiên hắn cũng muốn hiểu thêm về Tuấn.
Mạch Thành: 【Ok, tối nay khoảng 9:30 tôi sẽ online, khi đó tôi mời cậu lập tổ đội.】
Tuấn: 【Ừ.】
Sau cuộc đối thoại ngắn ngủi, hai người coi như là đã quen biết.
Tiểu Ác nhướng mày: “Sao không thuận theo tự nhiên mà gia nhập vào đội của họ luôn? Như vậy nhiệm vụ của cô coi như xong rồi ~.”
“Theo tính cách của nguyên chủ thì cô ấy sẽ không đồng ý thẳng thừng như vậy, cô ấy bướng bỉnh.”
Tiểu Ác ấn mở bảng điểm tích lũy, che miệng cười trộm.