Xuyên Nhanh, Ký Chủ Không Tầm Thường

Chương 226: 226: Thí Chủ Hôm Nay Lại Làm Việc Tốt Sao 1





"Xin chào."
"Xin chào..."
"Xin chào!"
"Xin chào!!!!!"
Giữa không gian đen như mực có một cô gái đang bồng bềnh trôi nổi, trên người mặc một bộ váy công chúa màu trắng được đính vô số đá quý, thoạt nhìn vô cùng tiên khí.


Thiếu nữ có mái tóc đen láy dài qua hông, thân hình mảnh mai xinh đẹp, làn da trắng muốt như tuyết lại có chút tái nhợt.


Thiếu nữ này rất đẹp, thậm chí làm người nhìn phải chấn động một hồi lâu, tay chân nhỏ nhắn đẹp đẽ đến từng chi tiết nhỏ.


Dường như thiếu nữ chính là một nàng công chúa vô lo vô nghĩ được một nhà họa sĩ tài ba mơ mộng vẽ ra, vì cô có một nét đẹp mà không ai nghĩ rằng nó có thật.


Ngũ quan thiếu nữ vừa nhìn đã thấy *kinh tài tuyệt diễm, đặc biệt khóe môi hơi cong lên trông vô cùng tà ác khiến người ta bất chợt rùng mình.


*Kinh tài tuyệt diễm: đẹp kiến người khác phải kinh sợ.


Đôi mày tinh tế như được trau chuốt cẩn thận, môi đầy đặn màu hồng nhạt, hàng mi dài che khuất đi đôi mắt, mũi cao gọn gàng.


Quả thật là dung nhan càng đẹp, sẽ càng đem lại nhiều thảm họa.


Tựa chừng như bị giọng nói không rõ nguồn gốc kia đánh thức, hàng mi thiếu nữ hơi run, sau đó liền mở mắt ra.


Đôi mắt phượng đen thẳm chứa đầy khí lạnh, lại chứa một ít sát ý hơi nheo lại.


"Ai?" Giọng nói của cô trong vắt như dòng nước mát rượi của suối nguồn, lại ẩn chút không kiên nhẫn.


"Tỉnh rồi?" Giọng nói kia hình như hơi khó tin về việc rằng cô đã tỉnh.


"Không, ngủ rồi." Thiếu nữ hừ lạnh, tiếp tục nhắm mắt.


Giọng nói nọ: "..."
"Không để cô chờ lâu nữa! Xin chào, tôi là hệ thống ước nguyện số 333, không thuộc sở hữu của bất kì chủ thần nào!" Hệ thống ước nguyện số 333 lên tiếng, âm thanh ẩn ẩn chút phấn khích.


"..."
Thấy không có ai trả lời, hệ thống ước nguyện số 333 liền trừng mắt.


"Cô ngủ ở Hư Không đã được chín trăm năm rồi, không nghĩ đi về nhà sao?" 333 vừa vào đã hỏi thẳng.


333 là loại người não thẳng, vốn không suy nghĩ vòng vo.


Vì thế mà ký chủ của nó không bị nó hại chết thì là bị sự đần độn của nó làm cho tức chết.



"Không có nhà!" Thiếu nữ lật người tìm một tư thế thỏa mái nhất để nằm.


"Vậy cô là ai? Cô tên gì?"
"Tôi không biết, tôi không nghe, tôi không hiểu!" Thiếu nữ che hai tai lại, ngang bướng nói.


"Cô không nghĩ rời khỏi đây sao? Tôi có thể giúp cô." 333 thần bi dụ dỗ.


Thiếu nữ nghĩ nghĩ sau đó đáp, "Không nghĩ, muốn ở đây ngủ."
333: "..." A cái đồ khó chơi.


Nếu không phải tự nhiên ở Hư Không rộ lên một tin đồn rằng một đại linh hồn ở đây, nó cũng sẽ không mò tới.


Thật ra khi tới rồi 333 mới cảm thấy tin đồn ấy quả thật không sai, linh hồn trước mặt nó chính là linh hồn trong lời đồn.


Nghe các hệ thống bảo nhau rằng linh hồn này đã trôi nổi trong Hư Không được mấy trăm năm rồi, cho đến lúc nãy thì chưa bao giờ mở mắt.


Với khí chất và sự mạnh mẽ của linh hồn, 333 biết ngay đây là một người có lai lịch không nhỏ.


Vì vậy một hệ thống vừa mất ký chủ vừa mất năng lượng như nó liền mò tới đây, hy vọng đại linh hồn sẽ ký kết hợp đồng xuyên nhanh cùng nó.


Ây da, thật ra 333 chỉ là mơ mộng thôi nha, ai ngờ đại linh hồn lại mở mắt ra thật.


Mở mắt ra chính là coi trọng nó rồi!
Vừa nghĩ 333 liền ra vẻ ngầu lòi với mấy hệ thống xung quanh.


Thấy không? Hệ thống ước nguyện số 333 ta đây vừa tới thì đại linh hồn liền tỉnh dậy ha ha ha!
Mấy hệ thống xung quanh: "..." Đồ thần kinh.


Tuy 333 nó đã đánh thức được đại linh hồn này dậy nhưng 333 có cảm giác đại linh hồn này rất lười biếng khó chơi, lại không có chút dục vọng nào trong người.


Làm sao dụ người này kí kết hợp đồng đây?
Ngoài nó ra thì mấy hệ thống xung quanh cũng rất để ý đến từng chi tiết của đại linh hồn này, lỡ như nó đánh thức cô dậy, nhưng cô lại ký kết với hệ thống khác thì sao? Chẳng phải là công sức gọi người một trăm năm nay của nó đổ sông đổ biển hay sao.


Suy nghĩ trong đầu nhưng bên ngoài 333 đã sụt sịt nước mũi.


"Nín mồm, có thể để cho người ta ngủ hay không? Còn mấy cái hệ thống quỷ này nữa, mau tản ra, làm cái gì mà xoay quanh người ta.

Bộ coi trọng ta hay gì?"
Thiếu nữ hung hãn bật người dậy, lời nói vô cùng dữ dằn khiến cho vài hệ thống gan bé liền chạy đi, mấy hệ thống còn lại thì biết thân biết phận lui lại đằng sau.


Duy chỉ có mình 333 là đứng yên, thành thật đáp, "Đúng vậy, chính là coi trọng cô!"
Thiếu nữ nghe vậy liền nhướng mày, kéo khoảng cách lại gần 333, một tay liền kéo 333 lên.



Nhìn cái cục nhỏ nhỏ làm bằng kim loại sáng bóng trong tay mình, thiếu nữ hơi suy nghĩ.


Bị đại linh hồn kéo cả người lên, 333 vẫn là có chút run sợ, nhưng cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của mấy hệ thống xung quanh, 333 trong chớp mắt như được tiêm máu gà, mạnh mẽ nhìn thẳng cô.


"Ta muốn quay về thành nhiệm vụ giả, ngươi có thể sao?" Thiếu nữ cất tiếng hỏi.


333 mau chóng gật gật.


"Vậy ta chỉ muốn ký hợp đồng tạm thời với ngươi, làm một nhiệm vụ để lấy lại năng lượng đã mất cho ngươi, sau đó ngươi đưa ta về thành nhiệm vụ giả, thấy thế nào?"
Nghe thấy điều kiện của đại linh hồn, 333 hơi chần chừ.


Chỉ một nhiệm vụ thôi thì tiếc quá!
"Tham lam sẽ chết sớm." Thiếu nữ tựa như đọc thấu tâm can của 333, lên tiếng đầy hăm dọa.


"Được nha!" 333 run rẩy khóe miệng đáp ứng.


Người ta hăm dọa như vậy rồi, nó cũng không thể mặt dày cầu xin.


"Vậy cô có thể công lược hay không? Hoặc là đoạt lấy khí vận của thiên đạo chi tử ấy?" 333.


Đấy là những nhiệm vụ có thù lao đồng thời là năng lượng nhiều nhất.


333 hiện giờ bị thiếu hụt năng lượng tuy không quá nghiêm trọng, nhưng nếu lại lang thang lâu thì sẽ bị tan biến.


"Có thể nhưng mà ta không muốn làm." Thiếu nữ tùy ý trả lời.


"Vậy để tôi xem lại các nhiệm vụ một chút." 333 cũng không thất vọng, mau chóng mở giao diện ra tìm.


Tìm khoảng mười phút, 333 liền vui vẻ nói với cô, "Có một nhiệm vụ có thù lao khá cao, là nhiệm vụ bảo hộ một người..." nói được phân nửa, 333 lại dừng lại.


Thiếu nữ chạm chạm vào khối kim loại, nhướng mày: "Sao vậy? Nói tiếp đi."
"Nhưng cần dùng linh hồn nguyên gốc của cô nha." 333 hơi thất vọng, đại linh hồn nếu đã tự mình trôi dạt đến Hư Không thì hẳn có chuyện muốn ẩn mình, nhưng nhiệm vụ này lại buộc cô phải dùng chính linh hồn của mình đi thực hiện.


"Vậy cũng được." Thiếu nữ lười nhác chấp thuận.


Được cô chấp nhận nhanh như vậy, 333 hơi giật mình.


"Vậy tôi lập tức dịch chuyển cô đi luôn nhé, hợp đồng đã được ký kết từ khi cô chạm vào tôi rồi, không cần phải lo!" 333 cười hì hì.



"Được." Thiếu nữ gật đầu.


Chớp nhoáng một cái, cả thiếu nữ và hệ thống liền biến mất, để lại bao lời xôn xao trong Hư Không.


______________
"Chíp--- Chíp."
Nghe thấy tiếng chim hót, thiếu nữ hơi nhíu mày, mắt hơi hé ra.


Bầu trời xanh thẫm hiện ra trước mắt, lại nhận ra mình đang nằm trên thảm cỏ xanh mướt, thanh mát, thiếu nữ đột nhiên cảm thấy buồn ngủ.


"Không được ngủ!" 333 kêu réo trong đầu cô.


Thiếu nữ nhăn mày, ghét bỏ ngồi dậy, nhìn y phục màu tím trên người mình, cô có chút mất tự nhiên.


"Y phục của cô đã được tôi đổi sang y phục của thời đại này để thuận tiện làm nhiệm vụ." 333 giải thích một chút.


Thiếu nữ gật đầu.


"Vậy cô tên là gì? Cô không thể để tôi gọi cô cô cô hoài chứ?" 333 bĩu môi.


Thiếu nữ nheo mắt, gắng suy nghĩ một chút.


Đầu óc đang trống rỗng bỗng nhiên lọt ra hai từ.


Yến Vân?
À không.


"Ta tên Vân Yến." Vân Yến có chút mù mịt.


Hình như lại mất trí nhớ.


Lại?
Vậy là cô từng mất trí nhớ sao?
Vân Yến sờ sờ mặt, thấy khói đen tuy hơi suy nhược nhưng vẫn còn thì hơi yên tâm.


"Vân Yến a, tên hay, tên hay!" 333 cười he he khen cô.


Vân Yến: "..."
"Nhiệm vụ, nói nhanh." Vân Yến nhấp nhấp môi, ngữ khí vẫn là một loại không kiên nhẫn.


333 nghe vậy cũng không nề nà nữa mau chóng truyền thông tin vào đầu cô.


Vị diện này là vị diện tu chân.


Nơi này có người, yêu, ma, có tiên và cả thần, chia thành năm đại lục với năm cái tên của năm nguyên tố: Kim Tinh, Mộc Tinh, Thủy Tinh, Hỏa Tinh, Thổ Tinh.


Kim Tinh, Thổ Tinh, Hỏa Tinh là một phe còn Thủy Tinh, Mộc Tinh là một phe.



Kim Tinh và Thổ Tinh là của ma.


Hỏa Tinh là của yêu quái.


Thủy Tinh và Mộc Tinh là của con người.


Năm đại lục đấu tranh gay gắt với nhau, tiên nhân và thần đôi khi sẽ giúp sức cho coi người.

Tuy nhiên thế giới này vẫn là thế giới cá lớn nuốt cá bé cho nên nếu nói bên con người là bên chính nghĩa cũng không đúng.


Nhưng mà mấy chuyện này không liên quan tới cô.


Nhiệm vụ của cô là bảo hộ Khải Đồ, một vị hòa thượng được sự bảo hộ của Phật gia, nhưng lại bị thiên đạo của vị diện này ghét bỏ vì đẹp hơn thiên đạo chi tử - nam chính của vị diện.


Vân Yến: "..."
Vì bị thiên đạo ghét bỏ nên trên đường đến núi Hạ Âm để tu hành, Khải Đồ đã bị giết chết.


Người ủy thác chính là Cao Sơn đại sư, là sư phụ của Khải Đồ.


Hiện nay cô đang ở khu vườn của Hoa Tình Thiên Tiên.


Mà Khải Đồ thì đang ở lục địa Mộc Tinh.


Vậy thì bước đầu để tiến hành nhiệm vụ chính là thoát ra khỏi đây.


"Vân Yến a, nơi này là an toàn nhất rồi, nếu tôi dịch chuyển cô đến những nơi khác sợ là bọn họ sẽ bắt nhốt cô lại nha." 333 thâm tình nói.


"Vì sao?" Vân Yến lạnh khuôn mặt nhìn trời.


"Vì cô quá đẹp đó hí hí hí!" 333 cười cợt, chỉ nghe tiếng cười cũng cảm nhận được độ lưu manh của nó.


Vân Yến: "..."
Đang nằm yên sưởi nắng, bỗng nhiên có một yêu tinh nhỏ mặc bộ váy màu hồng đậu trên mũi cô, thoạt nhìn vô cùng khả ái yếu ớt.


"Tránh ra." Vân Yến nheo mắt lạnh nhạt đuổi yêu tinh đi.


Tiểu yêu tinh đột nhiên bị đuổi có chút bất ngờ, liền cười rúc rích, tiếng cười của tiểu yêu tinh rất dễ nghe, khiến cho Vân Yến lại cảm thấy buồn ngủ.


"Ây da Vân Yến...!người ta là Hoa Tình Thiên Tiên đó, là chủ của khu vườn này." 333 lên tiếng nhắc nhở.


Nghe vậy Vân Yến cũng không buồn để ý đến yêu tinh đấy liền nắm lấy cổ áo của yêu tinh, đặt sang một bên.


"Ngoan ngoãn một chút, Hoa Tình Thiên Tiên, một lát nữa ta sẽ rời khỏi nơi này, sẽ không làm phiền ngươi." Vân Yến nhấp nhấp môi, cô nói rất nhỏ nhưng vẫn đủ để cho Hoa Tình nghe thấy.






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.