【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Chuyện là như thế này, tiểu tỷ tỷ Một Tỷ và Dạ Văn Tiêu không biết vì sao lại đánh nhau, đánh xong tiểu tỷ tỷ Một Tỷ trói xác anh ta ở chỗ ấy luôn.
【 Thế giới 】 Bé con siêu đáng yêu: Giàu trong một đêm, mi nói vậy khác gì không nói? Nguyên nhân đâu?
Ai muốn nghe cái này.
Bọn họ muốn nghe chuyện đã xảy ra!
【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Khi tôi nhìn thấy thì bọn họ đã đánh nhau, tôi làm sao biết vì sao.
【 Thế giới 】 Quần chúng ăn dưa: Có phải là tiểu tỷ tỷ Một Tỷ không quen nhìn đại thần Dạ Văn Tiêu có điểm tích lũy hoạt động nhiều hơn cô ấy không?
【 Thế giới 】Mi muốn giàu trong một đêm không: Không... đến nỗi chứ?
Vì sao Sơ Tranh đánh Dạ Văn Tiêu, mọi người bát quái nửa ngày, cuối cùng phát hiện, thật sự chỉ có điểm tích lũy kia là có khả năng nhất.
... Dù sao trước đó hai vị này giống như không chạm mặt gì nhau.
Sơ Tranh mãi không nhúc nhích, cho nên bây giờ vẫn đang đứng thứ ba.
Bây giờ hạng nhất là Tiểu Thiếu Gia.
Dạ Văn Tiêu đã bị đánh, có phải tiểu tỷ tỷ Một Tỷ sắp đánh Tiểu Thiếu Gia rồi không?
【 Thế giới 】Tiểu Thiếu Gia: Hết thảy đều mạnh khỏe.
【 Thế giới 】...
-
Dạ Văn Tiêu bị Sơ Tranh đánh, còn bị định thi mấy tiếng, bị toàn bộ người chơi của server vây xem, tức giận đến mức hắn ta xém chút vọt tới nhà Sơ Tranh.
Mà đương sự đang ngồi ở trong Dạ Quy Lai, chậm rãi mở bảo rương.
Tần Lạc ngồi ở bên cạnh, bưng lấy gương mặt thịnh thế mỹ nhan kia nhìn cô.
"Tiểu Sơ, cái này chơi rất vui sao?"
Tiểu Sơ cứ thích chơi trò chơi nhàm chán này.
Rõ ràng hắn chơi rất vui mà.
"Không vui."
"Vậy vì sao cô cứ chơi mãi vậy."
"..."
Sơ Tranh không nói.
Tần Lạc nằm úp sấp trên mặt bàn, một tay đệm lên cằm, một tay từ từ cọ qua phía Sơ Tranh bên kia.
Đầu ngón tay đụng phải mu bàn tay Sơ Tranh đặt trên mép bàn.
Hắn thận trọng chạm thử trước.
Lòng bàn tay dán lên mu bàn tay cô, chậm chạp trèo lên trên, biết dùng bàn tay che mu bàn tay Sơ Tranh lại.
Sơ Tranh liếc hắn một cái.
Tần Lạc đối đầu với tầm mắt của cô, lập tức cong cong mặt mày, nở nụ cười, vừa ngoan vừa ngọt.
Sơ Tranh lật bàn tay một cái, ngón tay Tần Lạc rơi vào trong lòng bàn tay cô.
Sơ Tranh nhẹ nhàng nắm chặt: "Đừng quậy."
Bởi vì chỉ là một chuỗi số liệu, cho nên cũng không có cảm giác gì.
Tần Lạc trông mong nhìn cô: "Tiểu Sơ, cô ở cùng tôi đi mà."
Sơ Tranh nhịn một chút: "Không phải tôi đang ở cùng anh đây sao?"