Cao Đằng ra khỏi tàu điện ngầm rồi lại đi xe buýt, đều là nơi nhiều người, Ngụy Dập không có cơ hội xuống tay.
Ngay khi Ngụy Dập không nhịn được, Cao Đằng xuống xe ở một trạm xe buýt, đi vào một công viên nào đó ở bên cạnh.
Lần đầu hẹn hò ở công viên? Kỳ hoa gì đây...
Nhưng mà nơi này nhìn qua cũng không nhiều người.
Ngụy Dập xuống xe theo, chờ Cao Đằng đi ra một khoảng cách, hắn ta kéo áo khoác lên, tránh khỏi camera, đuổi theo Cao Đằng.
Công viên rất lớn, người cũng ít, dù sao nơi này cách khu vực phồn hoa khá xa, trừ cư dân gần đó, thì không ai lại rảnh rỗi chạy đến nơi này cả.
Cao Đằng vừa đi vừa nghỉ, giống như đang nhớ lại cái gì đó.
Xung quanh còn có người, Ngụy Dập không thể động tay, chỉ có thể đi theo Cao Đằng, tìm kiếm cơ hội xuống tay.
Cao Đằng đột nhiên rời khỏi đường lớn trước mặt, ngoặt vào một con đường nhỏ bên cạnh, cây cối rất nhanh chặn bóng dáng Cao Đằng lại.
Ngụy Dập đuổi theo mấy bước, kết quả không trông thấy người.
Mi tâm hắn ta nhảy một cái, cấp tốc đuổi theo về phía con đường Cao Đằng có khả năng sẽ đi.
Phía trước có một hồ nước nhân tạo, Ngụy Dập nhìn thấy Cao Đằng đứng bên cạnh hồ nhân tạo.
Anh ta đứng ở bên hồ, không biết đang suy nghĩ gì.
Ngụy Dập nheo mắt lại, bây giờ hắn ta chỉ cần đi qua ấn anh ta vào trong nước, tạo hiện trường giả anh ta trượt chân chết đuối...
Đến lúc đó có người điều tra, cũng sẽ chỉ là khổ sở vì tình mà nghĩ quẩn, nhảy hồ tự sát.
Ngụy Dập quét mắt nhìn xung quanh hồ nhân tạo một vòng, không nhìn thấy người, hắn ta cúi đầu đi ra ngoài.
Cao Đằng nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu nhìn qua, anh ta còn chưa thấy rõ người, cả người đã bị ấn ngã xuống, tiếp đó đầu bị ấn vào trong nước.
"Cứu... Cứu mạng... Ô ô ô..."
Cao Đằng vung tay giãy dụa.
"Đừng trách tôi, muốn trách thì trách anh được tuyển chọn." Ngụy Dập ấn lấy đầu Cao Đằng, mặt âm trầm nói.
Nội tâm Cao Đằng hoảng thành một nhóm.
Cái gì gọi là anh ta được tuyển chọn!
Vì sao Sơ Tranh tiểu thư còn chưa tới?!
"Dừng tay!"
Một tiếng quát to vang lên từ phía sau, tiếp đó Cao Đằng liền cảm giác được lực lượng đè ép anh ta buông lỏng, có người kéo cánh tay anh ta kéo anh ta dậy.
"Khụ khụ khụ..."
Cao Đằng vừa ho khan vừa thở, hù chết anh ta.
Cao Đằng vuốt nước trên mặt, nhìn về một bên khác, người đàn ông mặc áo khoác màu đen bị đồng chí cảnh sát đè xuống đất, biểu cảm trên mặt mang theo vẻ kinh ngạc.
Nhưng rất nhanh Ngụy Dập liền nghĩ rõ ràng, mình bị gài bẫy.
Không thể ở lại chỗ này nữa.
Ngụy Dập gọi hệ thống của mình dưới đáy lòng: "Mau truyền tống ta đi."
Nhưng mà hệ thống không có bất kỳ đáp lại gì, hắn ta cũng không được truyền tống đi.
Ngụy Dập vốn cho rằng có chỗ dựa, lúc này không nghe thấy hệ thống đáp lại, hắn ta mới hoảng hồn, dưới đáy lòng la hét gọi hệ thống.
Vẫn không có bất kỳ đáp lại nào.
Không...
Không nên.
Ánh mắt Ngụy Dập đột nhiên liếc qua nơi xa, cô gái khoanh tay trước ngực, thần sắc lãnh đạm đứng dưới tàng cây.
Là cô...
Ngụy Dập bỗng nhiên dãy giụa.
"Không được lộn xộn! Còng lại dẫn đi!"
-
【 Hệ thống đang dung hợp... 】
Trước mặt Sơ Tranh hiện ra mấy chữ to như thế.
Cô qua đây vốn chính là muốn phòng ngừa Ngụy Dập lại chạy mất, ai biết cái hệ thống kia của nguyên chủ đột nhiên bắn ra một câu "Có muốn bắt được hệ thống không".
Ở đây kẻ có hệ thống chỉ có Ngụy Dập, Sơ Tranh đương nhiên lựa chọn có.
Sau đó thì có hệ thống dung hợp.
【 Hệ thống thăng cấp đến LV2 】
Sơ Tranh: "..."
Còn có thể thăng cấp?
Nguyên chủ không hề biết đến điểm này.
Nhưng nguyên chủ chết quá sớm, cũng không có cơ hội phát hiện ra thứ đồ chơi này có thể thăng cấp.
【 Chức năng đường hầm không thời gian mở ra. 】
【 Thư viện nơi giao dịch thời không mở ra. 】
【 Phòng trò chuyện của thương nhân thời không mở ra. 】
Trước mặt Sơ Tranh nhảy ra ba tin tức
Sơ Tranh: "..."
Cái thiết lập này còn rất đầy đủ nha.
Vậy đây là gì? Trong game sao?
Sơ Tranh vào nơi giao dịch thời không nhìn thoáng qua, không gian bên trong được khuếch trương lớn hơn không ít, thêm ra một cái thư viện và một phòng trò chuyện.
Đúng, chính là phòng trò chuyện.
Trên cửa viết rõ ràng ba chữ to phòng trò chuyện.
Sơ Tranh đẩy cửa đi vào, bên trong chính là một khối màn hình ảo, phía trên là một thứ giống như bảng xếp hạng.
Thế giới số 78, Tưởng Hàm nhạn, LV2
Thế giới số 345, Chu Đồng, LV2
...
Một loạt lướt xuống, toàn là đẳng cấp LV2.
Bên cạnh có khung chat, bên trong đang có tin tức nhấp nhô, đại bộ phận là tin tức vật phẩm, giống như một khung chat giao dịch.
Cho nên cấp hai mới có thể mở ra công năng đến đây.
Mà thương nhân thời không có ở các thế giới khác nhau, giữa thương nhân thời không cũng có thể giao dịch.
Còn có đẳng cấp cao hơn không thì Sơ Tranh không biết, so với phòng trò chuyện này, Sơ Tranh càng thích vào trong thư viện xem hơn.
Thư viện nhìn không thấy điểm cuối, trên giá sách bày đầy sách.
Cái đường hầm không thời gian kia Sơ Tranh không phát hiện ra ở đâu, nhưng dựa theo thiết lập, một thế giới hẳn là chỉ có một vị thương nhân thời không, Ngụy Dập có thể chạy đến bên này, hẳn là thông qua đường hầm thời không kia mà đến.
Những thứ này đối với người khác có lẽ có dụ hoặc rất lớn, nhưng Sơ Tranh không có hứng thú gì.
Dù sao cô có con chó điên Vương bát đản này.
【...】 Ai.
-
Mất đi hệ thống viện trợ, Ngụy Dập chính là người bình thường.
Giết người không thành bị bắt tại chỗ, làm sao có thể đơn giản mà ra ngoài được?
Mấu chốt là còn tìm ra không ít hàng cấm ở chỗ ở của Ngụy Dập, lần này tội lại càng tăng thêm.
Ngụy Dập: "..."
Hắn ta không có!
Những thứ kia không phải của hắn ta!
Mặc dù Ngụy Dập nói như vậy, nhưng người ta kiểm tra ra được dấu vân tay ở trên đó, Ngụy Dập khó mà biện hộ nổi.
Ngụy Dập lửa giận công tâm, đột nhiên giũ ra chuyện thương nhân thời không, hắn ta không thoải mái, Sơ Tranh cũng đừng mơ mà tốt hơn.
Đáng tiếc lời hắn ta nói cũng không có ai tin tưởng, chỉ cho là hắn ta đang hồ ngôn loạn ngữ, tìm cách lấy cớ cho mình.
Ngụy Dập: "..."
Ngụy Dập tức giận đến nôn ra máu.
Không có tác dụng của danh thiếp phụ trợ, người bình thường cũng sẽ không tin tưởng, chứ đừng nói là bây giờ Ngụy Dập còn không có chút chứng cứ gì cả, ai mà tin hắn ta?
Nửa tháng sau, Sơ Tranh nhận được tin tức, Ngụy Dập chết rồi.
Có thể trở thành thương nhân thời không đều là người từng chết một lần, Ngụy Dập cũng không ngoại lệ.
Hắn ta mất đi hệ thống, đếm ngược lại tiếp tục chạy như cũ, đếm ngược về không thì sẽ chết.
Sơ Tranh dung hợp với hệ thống kia của Ngụy Dập, thời gian của cô không hiểu thấu có thêm hơn một năm, cho nên bây giờ Sơ Tranh cũng không phải rất gấp.
-
Cao Đằng trải qua lên lên xuống xuống của sinh tử, biến hóa cũng rất lớn.
Học xong khóa học Sơ Tranh báo danh cho anh ta, cả người đều giống như thoát thai hoán cốt.
Dáng dấp của Cao Đằng vốn đã không kém, lúc này một thân hàng hiệu, khí chất đi lên, hoàn toàn có thể debut ngay tại chỗ.
Cao Đằng rất nhanh nhận được một công việc lương cao, chuyện này hoàn toàn dựa vào thực lực của chính anh ta, đương nhiên hình tượng cũng góp phần tăng thêm không ít điểm.
Trong thời gian này giống như các loại may mắn đột nhiên giáng xuống, phần mềm trước kia anh ta làm ra, cầu cha xin bà nội cũng không ai nhìn một chút, bây giờ lại tự động tìm tới cửa.
Không chỉ bán được một số tiền lớn, mà còn thu hoạch được mạng lưới quan hệ.
Ngay cả phòng ở trong nhà cũng truyền đến tin tức phải di dời đi, không chỉ như thế, bên kia còn muốn xây trường học, về sau bên kia chính là khu nhà gần trường học, giá cả tăng vọt là nhất định.
Chỉ có thời gian hơn một năm, những bạn học của anh ta vẫn còn ở tầng chót làm người mới, Cao Đằng đã leo đến vị trí người quản lý.