Muốn đợi cô tiến vào rồi từ từ quay cũng không muộn, dù sao cô cũng sẽ không phản kháng, bởi vậy nên không có chứng cứ.
Nhưng bọn họ cần chứng cứ sao?
Chỉ cần bọn họ nói như vậy, thì đó chính là cô làm!
Phi!
Vốn chính là cô làm!
"Thẩm Sơ Tranh, tao thấy mày chán sống rồi?" Bạn cùng phòng cười lạnh: "Thẩm gia đã xong đời, mày đột nhiên làm bộ làm tịch với tao làm gì? Hôm nay mày nhất định phải liếm sạch sẽ chỗ này cho tao!"
Sơ Tranh: "..."
Trường học bây giờ đều đáng sợ như vậy sao?
Dáng dấp cũng thật đẹp mắt, đều là con gái cả, sao phải đối xử với nhau khốc liệt thế!!
"Tôi nói, không phải tôi." Cho nên cô không làm!
Bạn cùng phòng chỉ vào Sơ Tranh, trong con ngươi phun trào phẫn nộ: "Thẩm Sơ Tranh, mày khá lắm."
Đột nhiên to gan như vậy, dám mạnh miệng với cô ta.
Trước đó ở ký túc xá đến cả một cái rắm cũng không dám thả.
Sơ Tranh chững chạc đàng hoàng gật đầu: "Ừ." Ta cũng cảm thấy vậy.
Là con gái thì phải khá lắm!
Bằng không thì làm sao xứng đáng với mình!
Bạn cùng phòng tức giận đến phát run, cô ta liếc nhìn bốn phía, bỗng nhiên túm lấy đồ vật trên bàn đập về phía Sơ Tranh.
Tiếng xé gió vang lên, đám người vây xem ngoài cửa sổ đều ẩn ẩn hút khí.
Sơ Tranh hơi nghiêng người, tránh khỏi vật thể tập kích, cái hộp làm bằng gỗ, đâm vào thành giường, bắn ngược trở lại, rơi xuống mặt đất, vỡ thành mấy khối.
Bạn cùng phòng thấy Sơ Tranh né tránh, bắt lấy đồ trên bàn, một mạch đập tới.
Ký túc xá rất nhanh liền biến thành một mảnh hỗn độn.
Khi giáo viên quản lý ký túc xá đi lên, hình ảnh đầu tiên trông thấy chính là bạn cùng phòng cầm đồ vật đập Sơ Tranh.
Sơ Tranh chỉ tránh né mà không đánh trả.
"Dừng tay! Làm gì đấy!" Giáo viên quản lý ký túc xá quát lớn một tiếng.
Bạn cùng phòng giật mình, bỗng nhiên trừng mắt nhìn về phía đồng bạn bên cạnh.
Ai gọi giáo viên quản lý ký túc xá lên?
Các đồng bạn lắc đầu, hiển nhiên không phải bọn họ gọi...
"Các em làm gì thế hả!" Giáo viên quản lý ký túc xá tiến vào phòng, nhìn mặt đất bừa bộn, vô cùng tức giận: "Các em không lo mà nghỉ ngơi cho tốt đi, náo loạn cái gì? Lại còn bắt nạt bạn học? Trường học dạy các em như thế à?"
Giáo viên quản lý ký túc xá từ trước đến nay luôn rất nghiêm ngặt, con em nhà giàu mặc dù không sợ giáo viên quản lý ký túc xá, nhưng trường học có quy định, chống đối giáo viên sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng.
Tôn sư trọng đạo, là lý niệm của trường học.
Bởi vậy học sinh của trường học này, chỉ cần không phải giáo viên sai, thì không có học sinh nào dám cứng đối cứng với giáo viên, mặc kệ giáo viên ấy có lai lịch gì.
"Cô giáo, là cô ta giội nước bẩn lên giường em trước!" Bạn cùng phòng chỉ vào Sơ Tranh cáo trạng: "Cô xem, giường của em thành thế này, hôm nay còn ngủ kiểu gì nữa?"
Sơ Tranh đứng dựa vào cửa, cách giáo viên quản lý ký túc xá tầm một mét: "Em không có, cô ta nói xấu em."
"Các em tụ tập ở chỗ này làm gì, về phòng ngủ của mình hết đi." Giáo viên quản lý ký túc xá quát lớn với đám nữ sinh vây quanh ở bên ngoài.
Đám người tản ra, giáo viên quản lý ký túc xá nhìn giường của bạn cùng phòng một chút, khẽ nhíu mày: "Xảy ra chuyện gì? Nói lại tôi nghe xem."
Bạn cùng phòng lốp bốp đem chuyện Sơ Tranh giội nước bẩn lên giường cô ta nói lại một lần.
Đương nhiên cô ta không hề nói nước bẩn từ đâu mà có.
"Cô giáo, phải có chứng cứ." Sơ Tranh chỉ nhàn nhạt nói một câu như vậy.
"Bạn của em đều nhìn thấy, bọn họ đều là chứng nhân!"
"Bạn của cậu." Sơ Tranh lặp lại ba chữ.
Ý tứ này chính là bạn của cậu sẽ nói chuyện giúp cậu, không có độ tin cậy.
Giáo viên quản lý ký túc xá nhìn đi nhìn lại: "Vì sao vị bạn học này lại muốn giội nước bẩn lên giường em?"
Bạn cùng phòng: "..."
"Ừ, đúng, vì sao?" Sơ Tranh cũng rất tò mò hỏi theo.
Bạn cùng phòng: "..."
Trong đầu bạn cùng phòng rất nhanh tìm kiếm đối sách, nhưng mà tìm mãi cũng không có.
Trước kia Thẩm Sơ Tranh không có cảm giác tồn tại gì trong trường học, sau khi Thẩm gia xảy ra chuyện, mặc dù cô ấy bị bắt nạt, nhưng cũng không làm ra bất cứ hành vi mang tính trả thù nào.
Một người như vậy, ở trong mắt giáo viên quản lý ký túc xá, đều thuộc về đối tượng được đồng tình.
Bây giờ cô ta có thể tìm ra lý do gì được?
Bạn cùng phòng hận đến nghiến răng, tức giận nói: "Em làm sao biết cô ta đột nhiên nổi điên cái gì, ai biết có phải là bị kích thích không!"
Thẩm gia xảy ra chuyện lớn như vậy, bị kích thích cũng là chuyện bình thường.
Giáo viên quản lý ký túc xá từng quản lý không biết bao nhiêu học sinh, những trò vặt giữa mấy cô gái này, sao bà ta có thể không biết rõ được.
"Cô giáo, cô ta chính là cố ý chỉnh em em, em muốn cô ta phải xin lỗi em!"
"Chuyện này các em ai cũng cho là mình đúng, lại không có chứng cứ trực tiếp, cô không thể thiên vị ai." Giáo viên quản lý ký túc xá nói.
Những mâu thuẫn của đám học sinh này, đối với giáo viên mà nói, muốn xử lý cũng cực kỳ phiền phức.
Huống chi bây giờ còn không có chứng cứ trực tiếp, chứng minh ai đúng ai sai.
Giáo viên quản lý ký túc xá cũng rất đau đầu.
Bạn cùng phòng không phục: "Sao lại không có chứng cứ, chúng em tận mắt nhìn thấy, còn có thể là giả sao, cô như vậy không phải là đang thiên vị à?"
Sắc mặt của giáo viên quản lý ký túc xá có chút khó coi: "Các em đều là bạn cùng phòng với nhau, náo thành thế này thì còn ra thể thống gì nữa? Có mâu thuẫn gì không thể từ từ mà nói được sao? Vừa rồi em còn động thủ, người ta đánh lại à? Em cho là tôi không nhìn thấy phải không?"
Bạn cùng phòng trợn mắt há mồm, tức giận đến mức mặt đỏ tới mang tai, đây là nói cô ta sai sao?
Điện thoại của giáo viên quản lý ký túc xá bỗng nhiên rung lên.
Bà ta ra hiệu hai bên yên tĩnh, nhận điện thoại, một lát sau đáp một tiếng.
"Bạn học Thẩm, em cùng tôi xuống dưới trước đi." Giáo viên quản lý ký túc xá chỉ vào mặt đất bừa bộn: "Thu dọn phòng ngủ cho sạch sẽ đi, lát nữa tôi lên kiểm tra."
"Cô..."
"Ở chỗ này, thì phải tuân thủ quy củ của chỗ này, nếu các em muốn giở tính tiểu thư, thì có thể về nhà mà ở."
"..."
Giáo viên quản lý ký túc xá dẫn Sơ Tranh rời đi.
Bên ngoài lầu ký túc xá, có một chiếc xe hơi màu đen dừng lại, không nhìn ra nhãn hiệu gì, nhưng từ đường cong của thân xe và chỉnh thể hiệu quả thị giác, thì cũng không phải loại xe phổ thông trên thị trường.
Giáo viên quản lý ký túc xá đưa Sơ Tranh đến trước xe: "Bạn học Thẩm, người nhà tới đón em."
"Người nhà?"
Nguyên chủ còn có người nhà sao?
Những tên sài lang hổ báo kia của Thẩm gia, đối với nguyên chủ mà nói, căn bản không được tính là người nhà gì.
Ghế lái mở ra, trợ lý Lâm Dương nhã nhặn mỉm cười, hơi xoay người: "Tiểu thư, anh trai ngài bảo tôi tới đón ngài."
Sơ Tranh: "..."
Anh trai ở đâu ra?
Trên trời rơi xuống à?
Giáo viên quản lý ký túc xá không phản đối, rõ ràng biết cô có một người anh trai, nhưng vì sao trong trí nhớ của nguyên chủ lại không hề có?
Cha mẹ Thẩm gia cũng không nói cho cô ấy biết, cô ấy còn có một người anh trai.
"Tôi không biết anh ta." Sơ Tranh lui hai bước, thần sắc lạnh lùng đến mức làm cho người ta phát lạnh.
Lâm Dương: "..."
Lâm Dương không ngờ tới sẽ có một tình huống như vậy.
"Bạn học Thẩm, anh trai em tự mình gọi điện thoại tới, đúng là tới đón em." Giáo viên quản lý ký túc xá chứng thực Lâm Dương không phải người xấu.
Nếu như học sinh ở trong ký túc xá muốn ra ngoài, thì nhất định phải thông qua sự cho phép của giáo viên quản lý ký túc xá.
Đây là vì đảm bảo an toàn cho những thiên kim tiểu thư này, miễn cho nếu xảy ra chuyện, thì lại tìm trường học gây phiền phức.
"Ồ." Xem như là thế đi, mặc kệ là anh trai thật hay là anh trai giả, không biết, không đi.
【 Tiểu tỷ tỷ, cô muốn trở về cãi nhau với bạn cùng phòng xinh đẹp như hoa à? 】 Vương Giả đột nhiên lên tiếng.
Sơ Tranh: "..."
Nghĩ đến bạn cùng phòng xinh đẹp như hoa, nhưng lại hết sức táo bạo, sức chiến đấu vô hạn kia của cô.