Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 88: Đỉnh cao Ma giới (23)



Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Bí cảnh thí luyện.

Trong rừng cây rậm rạp, một thân ảnh bay lướt qua cực nhanh.

Phía sau hắn có vài bóng người đuổi theo, bọn họ tăng thêm tốc độ, chặn người kia lại.

"Ma đầu, mau thúc thủ chịu trói đi!"

Ly Đường xoay người, trên mặt dính vệt máu, đồng tử đen nhánh trong quá khứ lúc này lại tản ra hồng quang quỷ dị.

Trên người có ma khí càn quấy, làm cho cả người hắn tăng thêm mấy phần tà khí.

Ly Đường giơ tay, lau đi vết máu trên mặt, dưới ánh mắt cảnh giác của đám người, bỗng nhiên bay vọt về phía bọn họ.

Ly Đường giải quyết xong mấy người kia, hắn vứt thanh kiếm vừa cướp được trong tay đi, che ngực lui lại mấy bước.

Hồng quang xen lẫn nơi đáy mắt càng thêm chói mắt.

"Ly Đường."

"Ly Đường..."

Ly Đường nhìn thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện một nữ tử, nàng cười tươi như hoa tiến lại gần, dán vào lồng ngực hắn.

"Ly Đường, ta rất nhớ chàng." Nữ tử dựa vào cổ hắn, hai tay ôm hắn, ghé vào tai hắn thổi hơi: "Chàng có muốn ta không?"

Ly Đường đột nhiên giơ tay bóp cổ nàng ta.

Nữ tử hoa dung thất sắc, trong mắt ẩn chứa lệ quang: "Ly Đường, chàng làm ta đau."

Sắc đỏ nơi đáy mắt Ly Đường càng đậm, tay hắn dùng sức vặn một cái, ảo giác biến mất trước mặt hắn.

"Nàng không cười như thế."

Cũng không đối với hắn như thế.

Ly Đường nhanh chóng rời khỏi nơi này, hắn tìm một chỗ yên lặng, dựa vào vách đá thở dốc.

Sau khi tiến vào cái bí cảnh này không bao lâu, Ly Đường liền biết, cái bí cảnh này chuẩn bị cho hắn, những tin tức trước kia hắn nghe được, đều vì dẫn dụ hắn tiến vào.

Tử Vân tông đã biết hắn là Ma tộc, biết phụ thân của hắn là ai, biết hắn đang điều tra cái gì... Bọn họ muốn giết chết hắn ở chỗ này.

Huyễn cảnh ở bí cảnh này, đem những suy nghĩ trong đáy lòng hắn khuếch tán ra vô hạn, để hắn sinh ra tâm ma.

Ma tộc sinh tâm ma... Hoặc là nhất phi trùng thiên*, trở thành Ma tộc chí tôn, hoặc là bị tâm ma khống chế, trở thành một con rối.

(*Nhất phi trùng thiên: một bước lên trời.)

Ly Đường sợ mình sẽ mất lý trí, nên hắn cố gắng khắc chế tưởng niệm của mình đối với cô.

Nhưng dưới đáy lòng lại không ngừng có âm thanh vang lên, dẫn dụ hắn rơi vào vực sâu.

—— Ngươi rất muốn có được nàng, đừng lừa gạt mình nữa, ngươi muốn chiếm được nàng.

—— Chỉ cần ngươi có một ý niệm trong đầu, thì ngươi có thể có được nàng, nàng thuộc về ngươi, của ngươi, là của ngươi!

Ly Đường bắt lấy cổ tay, phía trên có vết máu trải rộng, đều là do hắn tự làm ra.

"A —— "

...

Đại điện Chủ Phong của Tử Vân tông.

Sơ Tranh hờ hững nghe mấy vị trưởng lão và Tông chủ nói chuyện, rất khí khi đáp lời.

"Đúng rồi, ta có một chuyện muốn hỏi Sơ cô nương." Vị trưởng lão nào đó đột nhiên nói.

Ngón tay Sơ Tranh ấn lấy chén rượu, nghe vậy, ánh mắt lãnh đạm đảo qua.

Trưởng lão kia tiếp tục nói: "Không biết Sơ cô nương có quen biết Tống Ly không?"

"Ai?"

"Tống Ly."

"Không biết." Đến nghe cũng chưa từng nghe qua.

"Sơ cô nương thật sự không biết?" Giọng điệu của trưởng lão hơi cao lên, mang theo vài phần nghi hoặc và chất vấn.

Đầu ngón tay Sơ Tranh bắn ra, chén rượu lướt qua mặt bàn, rớt xuống đất, vỡ nát.

Trong điện đột nhiên an tĩnh lại.

Sơ Tranh thu tay lại, buông trước người, ngón tay gõ vào cổ tay theo thói quen.

"Các ngươi muốn làm gì, nói thẳng đi." Làm người đừng có vòng vo như vậy!

Vẻ mặt của cô nương đối diện nhìn như không có cảm xúc gì, nhưng người ở chỗ này lại có thể cảm giác được, trên người cô ẩn ẩn lộ ra khí thế hung ác.

Tông chủ phản ứng kịp thời, lập tức hoà giải: "Sơ cô nương, chỉ muốn hỏi một chút xem cô nương có biết Tống Ly hay không, chúng ta không có ý gì khác."

"Tống Ly là ai?" Ta còn là Tống Hòa đây này.

Tông chủ và mấy vị trưởng lão liếc nhìn nhau, biểu hiện của Sơ Tranh giống như thật sự không quen biết Tống Ly.

Vị trưởng lão tra hỏi kia đứng dậy nhận lỗi: "Sơ cô nương không biết thì thôi vậy, chuẩn bị cho Sơ cô nương chén rượu mới."

Câu sau là nói với đệ tử bên cạnh.

Chén rượu mới được đưa ra rất nhanh, đệ tử rót đầy rượu cho Sơ Tranh.

Sơ Tranh không đụng vào chén rượu, trưởng lão và Tông chủ cũng không ép buộc, nhanh chóng chuyển đề tài đi.

Ầm ầm ——

Âm thanh lớn vang vọng cả vùng trời, làm mặt đất chấn động, người trong điện đồng thời hướng mắt nhìn ra ngoài.

"Xảy ra chuyện gì?" Một vị trưởng lão đứng dậy hỏi.

Bên ngoài có đệ tử chạy tới: "Bẩm tông chủ và các vị trưởng lão, bí cảnh xảy ra vấn đề rồi, ở cửa vào bí cảnh xuất hiện một lượng ma khí rất lớn, cửa vào cũng đã bị phá hủy."

Tông chủ và mấy vị trưởng lão đồng loạt biến sắc.

Tông chủ nháy mắt với một vị trưởng lão, cửa điện bỗng nhiên đóng lại.

"Sơ cô nương, mong cô nương đợi ở chỗ này một lát."

"Ngươi giam lỏng ta?" Thanh âm Sơ Tranh bình tĩnh, không có chút tức giận nào.

Nhưng mà thái độ như vậy, lại làm trong lòng Tông chủ sinh ra dự cảm không tốt.

"Sơ cô nương, thí luyện bí cảnh xuất hiện ma khí, nhất định là có Ma tộc xuất hiện, ngươi là khách quý của tông môn ta, bảo vệ ngươi là chuyện tông môn chúng ta nên làm."

Lời này Tông chủ nói rất khách khí.

"Nếu như ta không cần?"

Tông chủ giận tái mặt đến không nói ra lời, một vị trưởng lão khác đứng dậy nói tiếp: "Sơ cô nương, hôm nay ngươi không thể rời khỏi cửa điện này."

Ngón tay Sơ Tranh chống lên mặt bàn nhỏ, thong thả đứng dậy, cô nói: "Phải không?"

Khó trách lại gọi cô đến chỗ này, hóa ra là muốn xuống tay với Ly Đường.

Nhưng mà...

Ly Đường chỉ là nửa người nửa ma, bọn họ đối phó hắn làm gì? Chẳng lẽ không phải nên đối phó cô sao? Đám người này đầu óc hỏng hết rồi à?

"Sao nàng không có việc gì?" Thấy Sơ Tranh vững vàng đứng lên, trưởng lão nào đó tiến đến bên người Tông chủ, thấp giọng hỏi.

Tông chủ cũng kỳ quái: "Không thể nào."

Thời gian dài như vậy, dược liệu đã nên phát tác từ sớm.

"Thuốc của các ngươi vô dụng với ta." Sơ Tranh nhìn bọn họ.

Đáy lòng Tông chủ lộp bộp mấy tiếng, bị người ta vạch trần một cách thẳng thắn như thế, nên biểu cảm trên mặt đã hơi biến hóa.

Dù sao cũng là một danh môn chính phái, thế nhưng lại dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy.

"Sơ cô nương, Ly Đường là Ma tộc, ngươi cũng biết điều đó mà? Chúng ta biết ngươi và hắn có quan hệ rất tốt, phải đối xử với ngươi như thế này cũng là bất đắc dĩ, vì sợ ngươi lại bị hắn lừa gạt lợi dụng, sau khi chúng ta diệt trừ tên Ma tộc Ly Đường này xong, sẽ tự mình bồi tội với ngươi."

Trưởng lão nào đó dùng ngôn từ chính nghĩa nói.

"Ồ." Vậy trước tiên các ngươi phải diệt trừ ta mới đúng, ta mới là Ma tộc đường đường chính chính đây này, đối phó với một tên nửa Ma như hắn làm gì?

"Sơ cô nương, cô nương cũng là người hiểu rõ đại nghĩa."

Ta không phải.

"Hắn trà trộn vào Tử Vân tông, nhất định là có âm mưu, chúng ta sẽ không để cho hắn đạt được mục đích. Ly Đường lừa gạt ngươi, chắc hẳn ngươi cũng rất khó chịu."

Ta không có.

"Chúng ta nhất định sẽ bắt được Ma tộc này!"

Bắt thẻ người tốt của ta làm!

"Hắn đang đến đây!"

"Mau ngăn hắn lại!"

Ngoài điện đột nhiên náo loạn, tông chủ và mấy vị trưởng lão sững sờ, không có thời gian đoái hoài tới Sơ Tranh, bấm niệm pháp quyết lách mình rời khỏi đại điện.

Trong điện chỉ còn lại mấy tên đệ tử.

【 Tiểu tỷ tỷ, nhanh nhanh nhanh, cứu mạng! 】

Mi sắp chết? Yên tâm, ta sẽ đốt pháo hoa cho mi.

【... Không phải ta! 】 Vương Giả phát điên, nó mới không dễ treo như vậy đâu! 【 Là Ly Đường! Thẻ người tốt của cô đó! 】

Sơ Tranh: "..."

Lại phải cứu? Bây giờ ta đang bị giam giữ đây này, lo cho bản thân còn khó, làm sao mà cứu? Để hắn tự cứu mình đi!

【...】

Sơ Tranh nhìn về phía mấy tên đệ tử kia, cô đi đến cửa điện.

"Sơ cô nương, ngươi không thể đi!" Đệ tử ngăn cô lại.

Sơ Tranh vung tay áo, đệ tử kia bị một lực lượng vô hình đánh bay, ngay cả đệ tử bên cạnh muốn tiến lên, cũng không thể tránh thoát được.

Toàn bộ đại điện đều bị thiết hạ một loại trận pháp nào đó, Sơ Tranh không mở được cửa điện.

Trời muốn diệt hắn, không thể trách ta được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.