Xuyên Nhanh: Nam Thần Hắc Hóa, Ôm Một Chút

Chương 308: Cầu anh mang em (43)



Edit by Shmily


#Do not reup#


-------------------------------


Sau khi có kết quả tổng tích phân, Deep không hề nằm ngoài dự đoán đoạt chức quán quân.


Trước kia lúc Deep thi đấu chưa bao giờ đứng được trong top 3, lần này đạt được chức quán quân, trong lòng mọi người đều hiểu rõ ràng là do đâu.


Phải biết là trước kia lúc Kiều Thời Việt ở Bury đã nhiều lần giành giải quán quân cho đội.


Người của Deep không nhịn được vô cùng cao hứng.


Mà lần này Bury vẫn như cũ không vào được top 3, lần này không có liên quan gì tới kỹ thuật, toàn bộ người của đội giống như không ở trạng thái tốt nhất, đặc biệt là Tịch Minh, một số fans của Bury cực kỳ thất vọng.


Có fans tính tình bạo nổ trực tiếp đứng dậy mắng.


"Lần này Bury chơi cái kiểu gì thế? Có phải điên rồi hay không?"


Tịch Minh vẫn ngồi ở chỗ cũ không nhúc nhích, giống như bị người ta rút cạn linh hồn.


Chiến đội Deep đi ra từ căn phòng cách vách.


Tịch Minh thấy được góc áo màu trắng của một người trong đó, bỗng nhiên xông ra ngoài.


Kiều Thời Việt vừa mới đi tới sân khấu liền có cảm giác bên cạnh có một trận gió.


Lúc sau, Tịch Minh mang bộ dáng chật vật xuất hiện trước mặt hắn.


Tịch Minh nhìn hắn giống như đang nhìn kẻ thù.


"Vì cái gì?"


"Vì cái gì?"


Kiều Thời Việt lặp lại câu hỏi của cậu ta.


Vẻ mặt của hắn có chút nghiền ngẫm, lúc sau, ánh mắt của hắn dừng ở trên người phụ trách của Deep.


Người phụ trách gật gật đầu, dẫn đội viên đi lên sân khấu.


"Hôm nay ở chỗ này, tôi muốn hướng tới những người yêu thích trò chơi này trên khắp cả nước nói lời xin lỗi. Trận thi đấu lần trước, bởi vì nguyên nhân bên trong của Deep dẫn tới tính chất không công bằng trong thi đấu."


Người phụ trách nói ra những lời này khiến cho những người bên dưới đều phát ngốc một trận.


Sao lại nhắc tới vụ lần trước rồi?


"Chúng tôi muốn gửi lời xin lỗi tới Nguyệt Thần."


Người phụ trách cùng đội viên đồng loạt hướng về phía Kiều Thời Việt cúi đầu.


Vân Phiếm Phiếm dường như đã hiểu ra.


Khó trách Kiều Thời Việt sẽ giúp bọn họ.


Rõ ràng là huấn luyện viên của Deep đã thu tiền của Tịch Minh.


Nhìn tới những người bên dưới không hiểu chuyện gì đang xảy ra, người phụ trách lại nói tiếp: "Lần thi đấu trước, Nguyệt Thần không phải là mắc sai lầm, là huấn luyện viên của đội chúng tôi có thực hiện một cuộc giao dịch với một thành viên của Bury, đối phương trong lúc thi đấu đã nói dối hắn, tôi nghĩ Nguyệt Thần hẳn là đã nhìn ra cho nên mới có những chuyện phát sinh phía sau."


Người đó nói xong còn liếc nhìn Tịch Minh một cái.


Tay Tịch Minh vô lực rũ xuống bên người.


Nói rõ như vậy rồi, ai không biết nữa thì chính là đồ ngốc.


Khi Kiều Thời Việt thi đấu không hề cứu Tịch Minh, lúc sau liền bị ngộ nhận là bán đứng đồng đội, sau khi thi xong còn nổi lên tranh chấp với cậu ta, cuối cùng trực tiếp rời khỏi chiến đội.


Đủ loại dấu hiệu này đều chứng minh cho một vấn đề.


Tịch Minh chính là người làm giao dịch với Deep.


Loại người này là người mà giới game thủ khinh thường nhất, cần vinh dự và tiền thưởng của đội mình rồi đi giúp người của đội khác.


"Khó trách Nguyệt Thần làm như vậy, làm tốt lắm! Nếu là tôi tôi cũng làm thế!"


"Không hổ là Nguyệt Thần, nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không dám rời khỏi chiến đội đâu."


"Mẹ nó, nói như vậy thì chẳng phải huấn luyện viên của Bury đúng là đồ ngu sao? Toàn chiến đội có mỗi Kiều Thời Việt là mạnh nhất, mang vinh quang về nhiều nhất, thế mà ông ta lại vì Tịch Minh mà bức ép Kiều Thời Việt rời đi?"


Trận thi đấu này là phát sóng trực tiếp.


Người xem trực tiếp đều trợn tròn mắt.


Càng há mồm hơn là những người đã từng mắng chửi Kiều Thời Việt.


Hình như chửi sai người rồi, làm sao bây giờ?


Còn có thể làm sao nữa? Nhanh vào Weibo người ta xin lỗi đi!


Cũng có người cảm thấy vận mệnh thật là buồn cười, cứ mỗi một lần Bury không vào được top 3 đều là do Kiều Thời Việt làm, lúc này cũng không vào được là bởi vì Kiều Thời Việt là đối thủ của họ.


Hai lần đều vì một người, hơn nữa lúc trước người ta vẫn còn là người của bọn họ.


Sắc mặt Tịch Minh càng thêm tái, cậu ta thậm chính còn không dám nhìn bên kia thính phòng.


Cậu ta không có dũng khí tiếp thu những ánh mắt châm chọc đó, giống như dao nhỏ từng cái từng cái xuyên thủng qua người cậu ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.