Edit by Shmily
#Do not reup#
------------------------------------
Chu Tùy đẩy điện thoại ra xa.
Cô gái trên giường vẫn còn đang liên tục nói.
Cậu ta bắn qua một ánh mắt, quát lên: "Câm miệng!"
Sau đó lại lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Ban nãy không phải cậu ta nghe lầm đó chứ? Trình Sơ Yến nói hắn có bạn gái?
Chu Tùy quen biết với Trình Sơ Yến mới hai năm, gia thế của Trình gia và Chu gia giống nhau, ở trường Trình Sơ Yến cũng có nhân khí rất cao.
Hai người bọn họ thường xuyên trở thành đề tài bàn tán trên diễn đàn trường học, đương nhiên, cậu ta là mua diễn đàn, còn Trình Sơ Yến là bị đám nữ sinh ở trong trường lôi lên diễn đàn.
Trình Sơ Yến cao lãnh hơn nhiều so với cậu ta, từ chối lời tỏ tình của người khác phải nói là không một chút lưu tình, hắn đã chọc cho không ít cô gái nhỏ phải bật khóc.
Sau này hai người trở thành bạn bè, lại không thiếu thời gian trốn học đánh nhau cùng nhau.
Ngay từ đầu, cậu ta còn nghĩ người này là một thiếu gia chăm học được dạy dỗ tử tế, sau này mới phát hiện, đối phương căn bản không có dục vọng học hành.
Khác biệt duy nhất chính là, hắn chưa từng có bạn gái, từ trước tới nay cũng chưa từng thấy có cô gái nào xuất hiện bên cạnh hắn.
Một người như vậy, cự nhiên sẽ có một ngày khoe khoang với cậu ta là hắn có bạn gái?
Như một giấc mơ.
Chu Tùy ngoáy ngoáy lỗ tai, không dám tin hỏi lại: "Cậu lặp lại lần nữa?"
Trình Sơ Yến đạt được hiệu quả mà mình muốn, cả thể xác lẫn tinh thần đều sung sướng: "Tới lúc đó cậu sẽ biết."
Nói xong liền cúp điện thoại.
Để lại Chu thiếu gia phát ngốc với cái di động.
Trình Sơ Yến cuối cùng vẫn bị mất ngủ, sáng ngày hôm sau lúc rời giường, quầng thâm quanh mắt hiện lên rất rõ ràng.
Hắn nghĩ muốn để bạn gái mình an ủi một chút, kết quả lại nghe thấy cô nói: "Tuy hiện tại anh không ở Trình gia nữa, nhưng em vẫn cần bổ túc thêm cho anh, ừm, tất nhiên là không thu phí."
Trình Sơ Yến đành phải ngoan ngoãn học bài.
Hôm sau còn phải đi học, Vân Phiếm Phiếm không có tiết buổi sáng cho nên không cần đến trường.
Sáng này Trình Sơ Yến phải dậy sớm đi học.
Buổi sáng mới lên, Nguyễn Trúc đã dậy mà Vân Phiếm Phiếm còn chưa dậy.
Nguyễn Trúc đang do dự không biết có nên gọi Vân Phiếm Phiếm dậy hay không, liền thấy ngón tay Trình Sơ Yến đặt ở bên môi, làm một tư thế im lặng: "Suỵt, không cần gọi cô ấy đâu ạ, để cô ấy ngủ nhiều một chút, dì, con đi trước đây."
Trên người hắn là quần áo bình thường, bộ quần áo hàng hiệu trước đó đã được giặt sạch.
Bộ quần áo không mấy đáng tiền này mặc ở trên người hắn một chút cảm giác bần hàn cũng không có mà lại khiến khí chất của bộ quần áo tăng thêm mấy bậc.
Tuổi còn nhỏ mà làm việc trầm ổn, cũng biết chăm sóc người khác, không có tính tình thiếu gia.
Xác thật là một đứa trẻ ngoan.
Chu Tùy buồn bực cả ngày, thời điểm nhìn thấy Trình Sơ Yến, cậu ta liền lao tới muốn hỏi chuyện.
Kết quả lại nhìn thấy bộ quần áo trên người hắn.
Chu Tùy nghẹn họng nhìn trân trối: "Không phải chứ, Trình Sơ Yến, nhà cậu phá sản hả? Mặc thứ gì thế này..."
Trình Sơ Yến liếc cậu ta, nhàn nhạt nói: "Bạn gái mua."
Lại là bạn gái.
Nói tới cái này, Chu Tùy không thể không hỏi: "Cậu thật sự không nói đùa à? Thực sự có bạn gái?"
Trình Sơ Yến gật đầu, bộ dáng nghiêm túc, nhìn không ra dấu hiệu nói đùa.
Lúc này Chu Tùy mới thật sự tin, xem ra Trình thiếu lần này thực có tài, không chỉ có tài mà còn thay đổi không ít, cảm giác tính cách đều thay đổi 180 độ, mũi nhọn trên người cũng thu liễm không ít.
"Vậy việc cậu bảo tôi tìm phòng là sao? Cậu rời khỏi Trình gia rồi?"
Chuyện của Trình gia, Chu Tùy cũng biết một chút.
Cậu ta với Trình Sơ Yến là anh em tốt, cũng biết bên trong một gia tộc lớn sẽ có một số chuyện không thể để lộ ra ngoài ánh sáng.
Nhà bọn họ cũng vậy, có không ít chuyện dơ bẩn.
Nhưng mà cái vòng này chính là thế, sẽ không có ai thực sự đi truy cứu nó.