Edit by Shmily
#Do not reup#
------------------------------------
Đám người lăn lộn ngoài xã hội thường ngày nhìn cảnh tượng đầu rơi máu chảy cũng không chớp mắt, hôm nay lại bị một cô gái nhỏ làm cho kinh sợ.
Trong đó có một người nuốt nuốt nước miếng, nói: "Chúng ta không cần qua nữa phải không?"
Một người khác: "Hình như là hết chuyện của chúng ta rồi..."
Vài người hai mặt nhìn nhau, đều cho ra kết luận: "Bằng không, chúng ta cách xa ra một chút đi, để tôi gọi điện cho Chu thiếu đã."
Chu thiếu còn đang đi học, nhận được điện thoại liền đứng lên đi ra khỏi lớp.
Giáo viên đã sớm tập mãi thành thói quen, chỉ cần cậu ta không quấy rối trong lớp thì hết thảy đều có thể nói chuyện.
Chu Tùy nhận được điện thoại của bảo tiêu, vừa nghe thì lại là chuyện của bạn gái Trình Sơ Yến, cậu ta lập tức hỏi: "Không xảy ra chuyện gì chứ?"
Trình Sơ Yến giao nhiệm vụ cho cậu ta, cậu ta cũng đã nhận rồi, nếu dưới tình huống như vậy còn để xảy ra chuyện gì thì Trình Sơ Yến nhất định sẽ xiên cậu ta.
Bảo tiêu trả lời: "Có chút chuyện..."
Tâm Chu Tùy lập tức run lên.
Cậu ta cũng không đợi đối phương nói xong liền cầm điện thoại vọt vào trong lớp học.
Đi tới bên người Trình Sơ Yến, biểu tình ngưng trọng nói với hắn: "Bạn gái cậu hình như xảy ra chút chuyện."
Trình Sơ Yến lập tức đứng lên, nói với Chu Tùy: "Ra ngoài nói."
Giáo viên thấy Trình Sơ Yến cũng đi ra ngoài, còn cảm thấy là Chu Tùy đang dạy hư hắn.
Phải biết rằng trước đây Trình Sơ Yến luôn phản đối việc học, người khác đọc sách thì hắn ngủ, người khác làm bài thi thì hắn vẫn đang nằm ngủ.
Khoảng thời gian trước, lúc thi giữa kì hắn lại thi được thành tích rất tốt, những giáo viên khác đều khen cô dạy tốt, đem một học sinh dốt như vậy đạt được thành tích ngoài mong đợi.
Sau đó một khoảng thời gian, Trình Sơ Yến giống như thay da đổi thịt.
Vị thiếu gia đối với ai cũng lạnh nhạt xa cách này bỗng dưng bắt đầu nghiêm túc học tập.
Hai người đi ra ngoài, Chu Tùy lập tức mở loa ngoài, nói với điện thoại: "Đem tình huống bên đó nói ngắn gọn một chút."
Bọn bảo tiêu lập tức nói lại mọi chuyện.
Trình Sơ Yến cau mày, xem ra Trình Dư Hào vẫn quyết định xuống tay từ chỗ cô.
Tuy hắn có nghĩ tới khả năng này, nhưng trong nội tâm vẫn luôn ôm hy vọng.
Hy vọng Trình Dư Hào không hoàn toàn mất đi lương tri, sẽ không liên lụy người vô tội.
Hắn đều đã rời khỏi Trình gia rồi, Trình Dư Hào cũng không muốn để hắn sống yên ổn.
Thật đúng là tàn nhẫn.
Chu Tùy thấy biểu tình của Trình Sơ Yến không tốt lắm, liền nhanh chóng nói: "Vậy các người còn gọi điện thoại làm gì? Theo sát cô ấy thật kỹ cho tôi, chỉ cần đảm bảo cô gái đó an toàn là được, những cái khác mặc kệ."
"Không có, thiếu gia, chuyện đã được giải quyết rồi."
Chu Tùy sửng sốt, liền nghe bảo tiêu nói: "Cô gái kia đưa đám người theo dõi vào đồn công an rồi, vừa xảy ra mấy phút trước."
Không khí đột nhiên có chút vi diệu, Chu Tùy không biết nói gì, chỉ nói: "Các người cứ tiếp tục âm thầm bảo vệ đi."
Nói xong liền cúp điện thoại.
Biểu tình Chu Tùy phức tạp liếc Trình Sơ Yến, thổn thức nói: "Bạn gái cậu đúng là kẻ tàn nhẫn."
Trình Sơ Yến cũng không nghĩ tới kết quả là như vậy, cúi đầu khẽ cười.
Sau đó nói với Chu Tùy: "Giúp tôi xin nghỉ, đi trước đây."
Tuy biết hiện tại cô không sao, nhưng hắn vẫn không yên lòng, muốn ngay lập tức nhìn thấy cô.
Chu Tùy nhìn bóng dáng của hắn, cảm thấy thật tà môn.
Đều nói khi yêu chẳng mấy ai bình thường.
Người trước kia luôn trực tiếp trốn học, nay thế mà còn muốn... xin nghỉ?
Chu thiếu buồn bực đi vào lớp, đi tới bục giảng, nhìn chằm chằm cô giáo nói: "Trình Sơ Yến có việc phải đi, hắn bảo em xin nghỉ giúp."
Cô giáo: "... Được."