Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
====
Buổi trưa vừa qua, cuối cùng trang chủ cũng lên tiếng, bảo mọi người đi ăn uống, nghỉ ngơi trước, buổi chiều lại tiếp tục.
Lúc trước, cơm canh sẽ được đưa tới chỗ ở của bọn họ, tuy nhiên hôm nay mọi người đều ở đây, cũng có chuyện muốn thảo luận, cho nên đa số đều đi tới thiện phòng ăn cơm trước.
Trương thị được Liên Hương đỡ, cũng đi về phía bên kia.
Trương thị rõ ràng có hơi thất thần, người bà phái đi lâu như vậy còn chưa trở về, chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn? Hay là chưa tìm được cơ hội thích hợp để xuống tay?
Thiện phòng của Tri Lai sơn trang rất lớn, ngày thường là nơi đệ tử bên trong trang dùng cơm.
Nhưng cũng thường là nơi vắng vẻ, ngay cả khi các đệ tử mỗi người ngồi một bàn cũng không thể lấp đầy nơi này.
Hôm nay thế mà lại đầy ắp, các đệ tử của Tri Lai sơn trang đã tự giác lên làm tiểu nhị đưa đồ ăn.
Tuy nhiên những người trong giang hồ đó cũng không để ý, tự mình đi lấy đồ muốn ăn, cảm giác như đang ăn tiệc buffet.
Thời điểm Hoa Vụ đến, đã không còn chỗ trống.
"Hữu Linh cô nương.
" Ân Tương Tư vẫy tay với Hoa Vụ, "Chỗ này.
"
Ân Tương Tư và Giang Chân Nghi ngồi cùng nhau, không có những người khác.
Không còn chỗ nào khác, Hoa Vụ đành phải kéo Liên Hoài qua.
Cái bàn hình vuông, bốn người, một người một bên là vừa khít.
Nhưng Liên Hoài thì không.
Hắn chen qua chỗ Hoa Vụ bên kia ngồi.
Ân Tương Tư biết quan hệ giữa hai người này mập mờ, thấy nhiều quen rồi, Giang Chân Nghi khó hiểu nhìn vài lần, đại khái là cũng đã hiểu ra, không có ác ý gì mà cười một cái.
Thời điểm tan cuộc, Ân Tương Tư tìm một vòng cũng không tìm thấy bọn họ, lúc này ân cần đi lấy bát đũa cho bọn họ.
Ánh mắt Giang Chân Nghi dừng trên hộp đồ ăn trong tay Hoa Vụ kia: "Hữu Linh cô nương, sao ngươi còn xách theo hộp đồ ăn?"
"Lát nữa đưa cơm cho sư phụ ta.
" Hoa Vụ đặt hộp đồ ăn ở bên chân.
Giang Chân Nghi nghĩ đến cái gì đó: "Sư phụ ngươi thật sự là Tạ Lan công tử của Phù Dung Cốc sao?"
Hoa Vụ: "Ừ.
"
Vẻ mặt Giang Chân Nghi tò mò hỏi vài vấn đề, cuối cùng thở dài: "Đáng tiếc ta sinh muộn mười năm, nếu không ta đã có thể tới kịp thời điểm Tạ Lan công tử nổi danh rồi.
"
Giang Chân Nghi cảm thán xong, lại hóng hớt mà hỏi: "Thế ngươi đã gặp qua sư mẫu của ngươi chưa? Ta nghe nói người ấy là đệ nhất mỹ nhân năm đó, còn là cốc chủ Phù Dung Cốc! ! "
Hoa Vụ: "???"
Vừa nãy nàng nói chính là sư mẫu, không phải sư tổ?
Tuy rằng Hoa Vụ chưa từng tìm hiểu kỹ lịch sử của sư phụ mình, nhưng cô biết sư tổ của cô, là cốc chủ Phù Dung Cốc.
Trước khi biết Phù Dung Cốc chỉ toàn là nữ tử, cô vẫn luôn cho rằng sư tổ là nam tử!
Sao bây giờ lại biến thành sư mẫu rồi?
Hoa Vụ: "Ngươi nói sư mẫu của ta là cốc chủ Phù Dung Cốc?".
Tr.