Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
====
Đám người Cừu Vân nhét cả hai con quỷ hút máu vào trong xe trước khi người của Sở Trật Tự tới
Chợ đen của khu sinh hoạt nằm ở một khu mua sắm ngầm, tòa nhà phía trên đã sụp, chỉ có một lối có thể đi vào.
Đi vào chính là gara, xe đậu trong gara thưa thớt nhưng người lại không ít, nhìn tới nhìn lui ở xung quanh xe.
Hiện tại có thể có được xe, ít nhiều đều là có chút thực lực.
Tác Hùng lái xe đi vào, tìm một chỗ dừng xe lại, "Các người ở đây trông, tôi đi tìm Lão Chu.
"
Vưu Na: "Ừm, anh đi đi.
"
Sau khi Tác Hùng rời đi, Vưu Na nói với Hoa Vụ: "Đợi sau khi bán được xong, chia cho cô một phần.
"
Bọn họ quả thực đã cứu cô.
Nhưng đó là bọn họ tự nguyện cứu.
Hơn nữa lấy một con quỷ hút máu hoàn chỉnh đổi lấy đồ vật, bọn họ cảm thấy có chút lợi dụng cô.
Hoa Vụ bất đắc dĩ: "Tôi đã nói là không cần.
"
Giọng điệu Cừu Vân kiên định: "Như vậy không được! Chúng tôi không thể lợi dụng cô.
"
Hoa Vụ nghiêm túc nói: "! ! Tôi cảm thấy mạng sống này của tôi rất đáng giá.
"
Cô so ra còn kém hơn một con quỷ hút máu?
Nói đùa cái gì vậy!
Cừu Vân: "! ! "
Hiện tại mạng người rẻ mạt như cây cỏ, nào có quan trọng như vật tư?
Bọn họ đứng ở chỗ này một lúc, liền có người bước đến, "Các người bán cái gì vậy?"
Vưu Na: "Xin lỗi, bọn tôi có hẹn trước rồi.
"
"Ồ! ! Nhìn thôi cũng không được?"
Vưu Na lễ phép từ chối người muốn xem.
Nhưng đối phương giống như ruồi bọ, cực kỳ khó đuổi, bâu quanh một hồi lâu rồi mới đi.
Hoa Vụ nhìn bọn họ rời đi, đứng tụm năm tụm ba ở đằng xa, soi xét bên này.
"Nếu sau này cô muốn bán thứ gì, tốt nhất không nên đến một mình.
"
Hoa Vụ nhìn thiếu niên đang nói chuyện một cái, hắn không nói gì suốt dọc đường đi, lúc này đôi tay đang đút vào túi, đứng ở bên cạnh, khí chất lạnh lùng
"Cảm ơn đã nhắc nhở.
"
Bên kia Tác Hùng mang theo vài người trở về, Hoa Vụ đứng ở bên cạnh, chờ bọn họ nói xong rồi kêu cô lên xe, cô mới đi qua.
Cái gara ngầm này rất lớn, loanh quanh lòng vòng một lát, cuối cùng dừng lại ở trong góc, bên cạnh có thang máy.
Người được gọi là Lão Chu đưa bọn họ vào thang máy.
Hoa Vụ ra khỏi thang máy, lại đi một đoạn, cuối cùng ngừng ở trước một dãy cửa cuốn.
Lão Chu lấy chìa khóa mở cửa ra, lúc cửa mở ra, Hoa Vụ có chút hối hận bản thân đã nói quá sớm! !
Mẹ nó!!
Bọn họ có vũ khí!!
Cô lấy được một ít vũ khí từ đám Đào ca kia, nhưng đấy đều là vũ khí bình thường, đối với quỷ hút máu hoàn toàn vô dụng, chỉ có thể đối phó người.
Nhưng những vũ khí này! ! Rõ ràng khác biệt.
Hoa Vụ ủy khuất, nhưng cô không nói.
Ai bảo cô đều nói những lời kia ra rồi.
Hoa Vụ ỉu xìu mà quay đầu đi, mắt không thấy là tim không đau.
"Lão Chu, lợi hại!" Tác Hùng vỗ mạnh vào lưng Lão Chu "Lại có được nhiều hàng như vậy.
"
Lão Chu bị vỗ đến lảo đảo về phía trước một bước, tức giận nói: "Cậu định vỗ chết tôi có phải không? Các người chọn đi, quy tắc cũ.
"
Hắn đứng ở một bên, rút ra một điếu thuốc ra, liếc nhìn Hoa Vụ: "Người mới của đội các cậu?"
"À không! ! "
Vưu Na kéo Cừu Vân trở lại, nói: "Coi như là vậy.
"
Lão Chu châm thuốc hút một hơi, không nói gì.
Hắn quen mấy người này từ lâu, tuổi không lớn nhưng vẫn sống dai hơn so với các đội ngũ khác.
Cũng coi như là có bản lĩnh.
Tác Hùng bên kia đã vọt vào, sờ chỗ này ngó chỗ kia, gương mặt như muốn dọn sạch sẽ chỗ này.
Vưu Na để Cừu Vân và Lục Thần đi vào.
Cô đi đến Lão Chu bên kia: "Chuyện lần trước tôi nói với anh, có tin tức gì không?"
"Cái loại vũ khí này biết bao nhiêu người muốn? Hơn nữa Liên minh quản lí nghiêm ngặt, cho dù là phế phẩm, cũng rất khó lấy được! ! " Lão Chu hút mạnh một hơi, nói: "Cho dù có lấy được, các người cũng không nhất định có thể đổi được.
Cô cũng biết đồ vật kia được bao nhiêu người săn đón.
"
! !
! !
Tác Hùng lấy hai khẩu súng ra, Hoa Vụ tiến sát vào nhìn nhìn, phát hiện trên vũ khí này có khắc logo của Liên minh Cửu Vực, đây là do Liên minh Cửu Vực sản xuất
Chúng nó và vũ khí bình thường không giống nhau, đây là vật chuyên dụng dùng để đối phó quỷ hút máu.
Tác Hùng còn đang dọn đồ ra bên ngoài.
Có vẻ như hai con quỷ hút máu xác thực có thể đổi được rất nhiều thứ.
Hoa Vụ ngồi xổm trên mặt đất, nhìn mấy thứ kia suy nghĩ, nếu mình gia nhập với bọn họ, không biết có thể được chia cho một cái vũ khí hay không.
Nếu không! !
Cô quay đầu nhìn vào bên trong, ánh mắt rơi ở trên người Lão Chu, gia nhập bọn họ là được.
Lão Chu rất nhạy bén, hắn nhìn về hướng của Hoa Vụ.
Nhưng Hoa Vụ đã thu tầm mắt, rũ mắt nhìn đồ vật trên mặt đất.
Ảo giác?
Tại sao vừa rồi hắn có cảm giác hơi nguy hiểm?
Ngoài vũ khí và đạn, Tác Hùng còn ôm hai rương thức ăn ra.
"Được rồi, các cô cậu định dọn sạch nơi này của tôi đấy à?" Lão Chu lên tiếng ngăn cản Tác Hùng còn đang muốn đi vào dọn tiếp.
"Thứ kia của chúng tôi chính là hai thi thể quỷ hút máu hoàn hảo, lấy nhiều thêm một chút cũng không có gì quá đáng.
" Tác Hùng lớn tiếng nói.
"Chỉ bằng mấy thứ này của các người, nếu không phải xem các người là người quen cũ, người khác cũng không lấy được.
" Lão Chu đem bọn họ đuổi ra ngoài, trực tiếp khóa cửa lại.
Tác Hùng đành phải thôi, tìm cái xe con chất đồ lên rồi đẩy đi.
Trước khi đi Vưu Na còn không quên dặn dò Lão Chu: "Có tin tức thì nhớ báo cho tôi biết.
"
Lão Chu: "Được.
"
Lão Chu nhìn theo bọn họ rời đi, vứt điếu thuốc xuống, dùng chân nghiền nát.
Bộ đàm bên eo Lão Chu bíp bíp hai tiếng, vang lên một giọng nói, "Đại ca, anh đến xem đi, có con quỷ hút máu không bình thường.
"
Không bình thường?
Lão Chu vội chạy tới.
"Không bình thường như thế nào?"
"Bọn tôi kiểm tra khắp người con quỷ hút máu này cũng không thấy miệng vết thương, chỉ có một vài vết xước, nhưng không phải vết thương chí mạng, không biết nó chết như thế nào.
"
Lão Chu nhướng mày, tụ mình tiến lên kiểm tra, xác thực không nhìn thấy vết thương chí mạng.
Nó chết như thế nào?
Người ở đây hai mặt nhìn nhau
! !
! !
Sau khi ra khỏi thang máy, bọn họ để đồ trên xe, cũng không lập tức lái đi, mà để người của Lão Chu trông chừng giúp họ trước.
Có thể đấy là thao tác thường có của bọn họ, đối phương đồng ý luôn.
"Chúng tôi muốn đi xem một chút, hay là cô đi cùng chúng tôi?" Cừu Vân mời Hoa Vụ: "Chợ đen cũng có không ít thứ tốt.
"
"Được.
"
Hoa Vụ hoàn toàn đồng ý.
Nữ chính cũng phải đi học hỏi thêm kiến thức mà!
Rời khỏi một đoạn xe dừng này, đi qua các quầy hàng nhỏ dày đặc, mọi người dùng miếng vải, đặt trên mặt đất, trên đó bày đủ thứ.
Đôi tay của Hoa Vụ nhét vào trong áo khoác, đi theo phía sau bọn họ, xem bọn họ cò kè mặc cả mua bán cùng những tiểu thương này.
Chỉ mới nửa tiếng đồng hồ, trong tay của Tác Hùng đã nhiều lên không ít thứ.
Cừu Vân thấy Hoa Vụ dừng ở phía sau, cô chủ động đi chậm lại, hỏi: "Cô có vừa ý thứ gì không?"
"Không có.
"
Cừu Vân: "Cô không cần khách sáo, cô nói với tôi cô thích gì đi, tôi giúp cô trao đổi với họ.
"
Hoa Vụ: "Thật sự không có.
"
Cừu Vân: "Vậy được rồi, nếu cô thích gì thì cứ nói nha.
"
"Đi nhanh lên! Nhìn cái gì mà nhìn!!" Tiếng quát lớn từ bên cạnh vang lên.
Hoa Vụ liếc nhìn về phía đó, vài người bị trói bằng xích sắt, đang đi về một hướng.
Những người trong chợ đen đã nhìn quen nên không trách, cũng không thèm ngó ngàng tới.
Ngay cả Cừu Vân cũng chỉ lộ vẻ mặt không hài lòng, sau đó thì kéo Hoa Vụ: "Chúng ta đi nhanh đi.
".