Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
====
Bạch Tuyệt rất ít khi lộ diện, không phải vì thực lực của hắn không bằng các thân vương khác.
Mà là dường như hắn không có hứng thú gì đối với chinh phạt.
Nhưng chính vị này......!Lại là BOSS cuối.
Cũng chính hắn là người đầu tiên phát hiện nữ chính khác biệt, hết lần này tới lần khác tranh đoạt nữ chính với phe cánh của nam chính.
Nhưng sau khi Hứa Tố xuyên qua, biết hắn là một cái rắc rối lớn, liền lợi dụng thông tin cô ta biết trước để khiến vị boss cuối này offline sớm.
Lần trước Hứa Tố không bắt được cô......
Hẳn là chưa kịp xuống tay với Bạch Tuyệt.
Viện sinh vật Niết Bàn là một tổ chức khổng lồ như vậy, cô phải hủy diệt nó bằng cách nào đây?
Ánh mắt Hoa Vụ nhìn Bạch Tuyệt lại thay đổi.
"Ở đây không có việc của ngươi, mau đi đi."
Bạch Tuyệt đuổi Tái Ly đi.
Hắn mỉm cười vẫy tay với Hoa Vụ: "Lại đây, tôi dẫn em đi xem xem khu sinh hoạt của em, bị hủy diệt như thế nào."
Cô gái nhỏ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn trong chốc lát, sau đó nhấc chân đi về phía hắn.
"Anh có nghĩ là......" Cô gái nhỏ kéo áo ra, để lộ cần cổ trắng nõn, thanh âm thiếu nữ mềm mại phảng phất mang theo mê hoặc: "Muốn uống máu của tôi không?"
Ánh mắt của Bạch Tuyệt rơi trên chiếc cổ trắng nõn, mơ hồ có thể thấy được mạch máu dưới da.
Hắn dường như có thể nghe thấy tiếng máu chảy.
Từ trước đến nay Bạch Tuyệt luôn kiềm chế nhưng lúc này lại có chút khát vọng, cắn rách làn da non mịn kia, nếm vị máu ngọt ngào tươi ngon.
Chờ đến khi định thần lại thì hắn đã kéo người đến trước mặt, suýt chút nữa đã cắn cô.
"Sao thế? Tôi không ngại cho anh uống một chút."
"Anh chỉ cần cắn xuống là có thể nếm được máu tươi ngon, anh không muốn thử sao?"
"Anh đang rất đói bụng nhỉ......"
Bạch Tuyệt cười nhẹ một tiếng rồi lùi về, vén sợi tóc dài của cô ra sau tai, "Máu của em, tôi không dám uống."
Hoa Vụ chậc một tiếng, thất vọng mà kéo cổ áo lại: "Anh biết à."
Quỷ hút máu chạm vào máu của cô sẽ chết.
Nhưng huyết tộc cấp cao uống máu cô sẽ nghiện......!Giống như độc dược, cô hoàn toàn có thể khống chế hắn.
Nhưng đáng tiếc......
Hắn vậy mà biết sớm như vậy.
Phải nghĩ ra biện pháp khiến hắn ta uống máu mình.
Khóe môi Bạch Tuyệt vẫn cười, "Xem ra em cũng biết không ít chuyện."
Hoa Vụ duỗi tay ra: "Không phải nói muốn mang tôi đi xem khu sinh hoạt thứ sáu bị hủy diệt như thế nào sao? Nếu không xuất phát thì sẽ không kịp xem hiện trường đâu."
Bạch Tuyệt: "......"
Cô coi mình là cái gì?
Phương tiện giao thông chuyên dụng của cô à?
......
......
Khu sinh hoạt số sáu.
Sau khi nhận được tin cảnh báo không rõ ràng từ trạm quan sát, mặc dù bọn họ cảm thấy không đáng tin cậy, nhưng để đề phòng nên vẫn báo cho liên minh.
Mà phía liên minh nhanh chóng đưa ra phản hồi, đúng là trên tiền tuyến có một đám huyết tộc đột nhiên biến mất không rõ tung tích.
Vì vậy tin tức kia có khả năng cao là thật.
Chuông báo động khu sinh hoạt đã vang lên.
Người của Sở Trật Tự nhanh chóng tập trung ở cửa ra vào, trong khi đó dân chúng bình thường lui về hướng liên minh.
Liên minh đã cử ra đội ngũ đến chi viện.
Nhưng có thể kịp hay không thì không ai biết.
"Tới rồi!!"
"Bọn chúng tới!!"
Xa xa nơi chân trời xuất hiện đông nghịt quỷ hút máu, dường như bọn họ có thể nghe thấy tiếng vỗ cánh, đinh tai nhức óc.
......
......
Lúc Hoa Vụ bị Bạch Tuyệt đưa tới thì quỷ hút máu đã phá vỡ hàng phòng thủ, tiến vào phạm vi khu sinh hoạt
Những người không kịp rút lui, dưới sự vây công của quỷ hút máu, phát ra tiếng hét thảm thương ngắn ngủi, nhanh chóng bị tiếng hét thảm thiết khác át đi.
Hoa Vụ khoanh tay đứng ở chỗ cao, nhìn cảnh tượng kinh khủng như địa ngục ở đằng xa.
Bạch Tuyệt dựa lên mấy thanh thép gãy, cũ nát và rỉ sét, bị hắn dựa như vậy, đột nhiên lại có cảm giác tôn quý hơn.
"Bây giờ em hứa với tôi thì tôi có thể ngăn cản chúng.
Dùng một mình em có thể đổi được an toàn của rất nhiều người, rất lời."
Hoa Vụ bắt chước hắn thâm trầm nói: "Khổ cực của chúng sinh, sao ta phải gánh chịu một mình?"
Bạch Tuyệt: "......"
Hoa Vụ nhìn phía xa, không nói nữa.
Chi viện liên minh phái tới đến vào phút chót
Tuy nhiên bọn họ cũng chỉ có thể yểm hộ những người dân chưa lui về rời đi
Đội ngũ kéo dài đến tận cùng trời đất.
Quỷ hút máu bị vũ khí của liên minh ngăn chặn.
Không chỉ là vũ khí, còn có một ít người có thể tay không chiến đấu với quỷ hút máu.
So với vũ khí, những người này dường như càng khủng bố hơn.
"Người cải tạo." Bạch Tuyệt lên tiếng, "Nhân loại thật dị dạng phải không? Một mặt căm ghét chúng ta, một mặt đánh cắp lực lượng trên người chúng ta rồi quay lại đối phó chính chúng ta."
Người cải tạo là sử dụng một bộ phận cơ thể nào đó của huyết tộc để tiến hành cải tạo.
Nhưng quá trình cải tạo này vừa thống khổ lại có tỉ lệ thành công rất thấp.
"Các ngươi nói rằng chúng ta chiếm không gian sinh tồn của các ngươi trước, nhưng chúng ta vốn dĩ cũng tồn tại trên hành tinh này."
"Đương nhiên, tôi không nói huyết tộc là tốt, mọi người đều chỉ là vì sinh tồn mà thôi nhưng nhân loại các ngươi lại luôn thích tìm cái cớ quang minh chính đại, tuyên bố mình là chủ nhân của hành tinh này, không thấy rất nực cười sao?"
Hoa Vụ không nói chuyện.
Bạch Tuyệt nói xong nhưng không được đáp lại, có lẽ cũng cảm thấy nhàm chán.
Hắn đưa tay về phía cô "Đi thôi nào, kết thúc rồi."
Hoa Vụ bước xuống dưới, Bạch Tuyệt bắt lấy cô, vòng qua vai cô từ phía sau, thân mật dựa sát vào nhau.
Nhưng lời nói của nam nhân lại toát lên lạnh lùng và nguy hiểm, "Đừng nghĩ đến việc trốn thoát."
Hoa Vụ nhào vào vòng tay lạnh băng, trên mặt không có biểu cảm gì "Anh thấy tự ti với bản thân đến mức nào, mới thấy tôi có thể chạy trốn từ trong tay anh?"
Cô không hề muốn chạy trốn.
Thật vất vả tìm được một thú cưỡi xinh đẹp, có thể mang cô đến Viện Sinh học Niết Bàn.
Có chuyện tốt như này, cô chạy làm cái gì?
Bạch Tuyệt cười một cái rồi buông cô ra.
......
......
Bạch Tuyệt đi theo cô vào khu sinh hoạt.
Quỷ hút máu nhìn thấy Bạch Tuyệt đều lui lại không dám tiến lên.
Hoa Vụ đi một mạch đến tòa nhà trước kia cô ở.
Tòa nhà đã sụp, cô nhìn thấy mấy người quen thuộc nằm ở dưới phế tích, đã chết.
Bạch Tuyệt không theo sát mà đứng ở xa mà nhìn cô.
Cô đứng ở trước phế tích tầm hai ba phút.
Chỉ nhìn từ đằng sau hoàn toàn không thể biết được cô đang nghĩ gì, là đau buồn vì những người chết đi hay là tức giận vì hành động huyết tộc đã làm.
Vài phút sau, cô xoay người, đi về phía hắn, khóe môi khẽ nhếch, thanh âm nhẹ nhàng: "Tôi muốn tới Viện sinh vật Niết Bàn."
Giọng điệu của cô hoàn toàn không phải là hỏi ý kiến.
Mà giống như ra lệnh cho hắn hơn.
Cô muốn đi Viện sinh vật Niết Bàn.
Bảo hắn mang cô đi......
Thật to gan.
Ánh mắt Bạch Tuyệt hơi lóe lên: "Bạn nhỏ à có phải em nhầm lẫn chuyện gì......"
"Tôi muốn tới Viện sinh vật Niết Bàn." Hoa Vụ lướt qua hắn bước ra ngoài hai bước rồi dừng lại: "Nếu anh muốn lấy thứ đồ gì trên người tôi thì tốt nhất anh nên nghe lời tôi.
Tôi chết, việc anh muốn làm, chỉ sợ không thành."
Thiếu nữ quay đầu, cười nhìn hắn.
Bạch Tuyệt đứng giữa đống phế tích, phía sau vô số quỷ hút máu xấu xí dữ tợn bay lượn trên không trung.
Áo sơ mi đỏ sậm trên người hắn giống như sắc thái duy nhất giữa đất trời.
Tươi đẹp lại âm trầm.
Nam nhân kéo cổ áo một chút, sau khi kéo cổ áo vốn ngay ngắn thành xiêu xiêu vẹo vẹo, mỉm cười đọc mấy chữ: "Viện sinh vật Niết Bàn."
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Các bảo bối, có vé tháng thì vote chút đi ~
Vụ bảo cần vé tháng nha ~~.