"Vương Liệt kia ghê tởm như vậy?" Hoa Vụ chậc chậc một tiếng, cùng Vạn Học Lâm chung kẻ địch.
Vạn Học Lâm giống như được tán thành: "Ngươi cũng cảm thấy như vậy?"
Hoa Vụ: "Người bình thường đều cảm thấy như vậy đi."
Vạn Học Lâm kích động: "Vậy ngươi nói hắn có nên chết hay không?"
"Rất nên." Hoa Vụ gật đầu: "Nhưng mà, ngươi khống chế ta làm gì vậy? Ta có quan hệ gì với Vương Liệt sao?"
Nữ chính thật vô tội!!!
Ngươi muốn trả thù thì tìm chính chủ đi!!!
Bắt nạt người yếu đuối làm cái gì!!!
"Không..." Vạn Học Lâm ầm ĩ.
Hôm nay hắn nhận được điện thoại của công ty muốn chuyển công tác cho hắn, nói không giảm lương, nhưng các lợi ích khác sẽ bị hủy bỏ.
Đây không phải là một sự đuổi việc trá hình sao?
Tiền lương hiện tại của hắn chỉ đủ trả xong khoản vay mua nhà mà không còn lại chút nào.
Nếu hắn bị giảm lương một lần nữa, hắn sẽ sống như thế nào?
Vương Liệt đây là muốn bức hắn vào chỗ chết.
Hắn dưới sự giận dữ...
Áy náy của Vạn Học Lâm bị phẫn nộ đè lên.
"Thực xin lỗi..." Vạn Học Lâm nói: "Chờ bọn họ mang Vương Liệt tới đây, ta sẽ thả ngươi."
Hoa Vụ không tỏ ý kiến.
"Ngươi có thể cho ta biết, đồ chơi này của ngươi là gì không?" Hoa Vụ chỉ vào cây bạch tuộc bên hông cô: "Sản phẩm công nghệ cao?"
"Không biết..."
Hắn quá tức giận, đột nhiên liền... Hắn không biết nó là gì, nhưng hắn có thể kiểm soát nó.
Hoa Vụ: "..."
...
Đây là một kịch bản kỳ diệu của một cuộc xâm lược sinh vật siêu nhiên.
Không biết từ khi nào, sẽ có một loại 'quái vật' xuất hiện trong giấc mơ của mọi người, cảm xúc tiêu cực càng nhiều, càng bị ảnh hưởng.
Khi quái vật hoàn toàn ô nhiễm tinh thần lực của con người, con người sẽ dị hóa thành quái vật chân chính.
Quái vật có thể gây ô nhiễm nhiều người hơn và gây ra tất cả các loại sự kiện xã hội.
Câu chuyện này kể về câu chuyện của nam nữ chính nắm rat nhau xử lý các loại vấn đề, ở trong lúc nguy hiểm lẫn nhau hiểu biết, cũng tạo thành câu chuyện yêu đương cổ tích.
Nữ chính Kỷ Sương, vừa tốt nghiệp vào công tác xã hội xã súc một cái.
Bắt đầu từ một ngày nào đó, cô đột nhiên có thể nhìn thấy một số người có cái bóng kỳ lạ, một số chỉ là một bóng tối, một số đã có hình dạng.
Lúc đầu Kỷ Sương tưởng chính mình 007 công tác quá vất vả, xuất hiện ảo giác.
Nhưng sau khi nghỉ ngơi tốt, cô vẫn có thể nhìn thấy.
Sau đó, cô bắt đầu tự hỏi liệu mình có bị bệnh hay không và thậm chí chạy đến gặp bác sĩ tâm lý.
Nhưng tình hình không cải thiện chút nào, thậm chí còn tồi tệ hơn.
Trước kia rất lâu mới có thể nhìn thấy một lần, đến phía sau lâu lâu là lại có thể nhìn thấy.
Cho đến khi bên cạnh cô cũng xuất hiện...
Nhưng chỉ vài ngày sau, người đàn ông kia đã tự tử tại nhà.
Và công ty cũng nghiêm cấm họ thảo luận về vấn đề này.
Nữ chính cảm thấy kỳ quái, bắt đầu âm thầm điều tra.
Sau đó cô bị Vạn Học Lâm bắt cóc ở trung tâm thương mại, từ đó quen biết nam chính, sau nhiều lần trắc trở, gia nhập Cục Quản lý Dị hóa của nam chính.
Thế giới này có một người tái sinh —— Thu Nhã Nguyệt.
Thu Nhã Nguyệt và nam chính cùng thời điểm tiến vào Cục Quản lý Dị hóa, hai người trước kia vẫn là cùng một trường học, Thu Nhã Nguyệt vẫn luôn ngưỡng mộ nam chính.
Sau khi tốt nghiệp mỗi người một việc, Thu Nhã Nguyệt cũng nghỉ phần tâm tư này.
Không nghĩ tới sẽ gặp lại nhau, Thu Nhã Nguyệt cảm thấy đây là duyên phận ông trời cho cô ta, cô ta phải nắm chắc thật kỹ.
Ai biết sau này nữ chính xuất hiện.
Nữ chính sau khi gia nhập, ngược lại trở thành đoàn sủng của mọi người.
Điều này làm cho đáy lòng Thu Nhã Nguyệt mất cân bằng.
Lúc đầu chỉ làm cho cô một chút vấp ngã, không gây ra bất kỳ tổn thất quá lớn.
Nhưng theo quan hệ giữa nam chính và nữ chính thăng hoa, sự mất cân bằng trong lòng Thu Nhã Nguyệt dần dần biến thành oán hận, ghen tị.
Thu Nhã Nguyệt cuối cùng tự làm tự chịu, chết trong bố cục do mình bày ra.
Sau đó, cô ta được tái sinh.
Thu Nhã Nguyệt sống lại không có hấp thu giáo huấn, ngược lại cảm thấy bố cục của mình lúc trước không đủ nghiêm cẩn.
Cô ta trọng sinh ở lúc cốt truyện vừa mới bắt đầu, sẽ có nhiều thời gian cùng thời cơ hơn.
Nữ chính còn chưa tiến vào Cục Quản lý Dị hóa, đã mang theo một tội danh tiết lộ bí mật.
Thật vất vả mới tiến vào, quay đầu làm nhiệm vụ, lại là các loại tình huống xảy ra, Thu Nhã Nguyệt lại chuẩn bị sẵn sàng, khi nữ chính xảy ra tình huống, lập tức bổ sung, đạt được yêu thích cùng tôn trọng của mọi người.
Mà nữ chính tình huống trăm phần trăm liền thảm...
Thu Nhã Nguyệt biết năng lực của nữ chính có chút đặc biệt, cho nên cô ta thiết kế lợi dụng người nhà nữ chính, hại nữ chính mất đi năng lực.
Nữ chính mất đi năng lực, đương nhiên không có cơ hội cùng nam chính sóng vai tác chiến.
Hơn nữa Thu Nhã Nguyệt quấy nhiễu, nam nữ chính hầu như không có bao nhiêu thời gian ở chung.
Nhưng Thu Nhã Nguyệt vẫn không buông tha nữ chính.
Lợi dụng tin tức cô ta biết trước khi sống lại, đem nữ chính dẫn vào một địa điểm dị thường, làm cho nữ chính rơi vào một kết cục thê thảm.
Sau khi nữ chính gặp chuyện không may, Thu Nhã Nguyệt phát hiện nam chính đối với cô ta vẫn không nóng không lạnh, chỉ coi cô ta là một đồng nghiệp.
Thu Nhã Nguyệt cuối cùng lại muốn lợi dụng lực lượng quái vật, làm cho nam chính thích mình.
Nhưng không muốn để cho quái vật chui vào khoảng trống, cuối cùng tạo thành thảm kịch không thể vãn hồi.
[Một, giải quyết người trọng sinh Thu Nhã Nguyệt.]
[Hai, hoàn thành chấp niệm nữ chính triệt để tiêu diệt tất cả quái vật, để Thu Nhã Nguyệt nhận được giáo huấn xứng đáng, bảo vệ người nhà.]
Hoa Vụ đã chết lặng.
Dù sao bỏ đi nhiệm vụ chồng chéo thứ hai, yêu cầu của nữ chính cũng chỉ có hai mà thôi...
Lại bốn bỏ năm lên một chút, cứu vớt thế giới chính là cứu vớt người nhà, vậy chỉ có một nhiệm vụ thôi.
Nghĩ thoáng một chút, cái gì cũng không phải là chuyện.
...
Cốt truyện hiện tại vừa vặn là lần đầu tiên nam nữ chính gặp nhau.
Vạn Học Lâm đã bắt đầu dị hóa, rất nhanh sẽ biến thành quái vật chân chính.
Sau khi biến thành quái vật, hoàn toàn không nhớ mình là ai, chỉ biết ăn —— thức ăn đương nhiên là nhân loại.
Nhân loại chính là thập toàn đại bổ hoàn không có thuộc tính, ai ăn người đó khỏe.
Hoa Vụ cúi đầu liếc mắt nhìn xúc tu bên hông, thứ này bộ dạng rất giống với xúc tu bạch tuộc, chỉ là màu sắc có khác nhau.
Xúc tu quấn quanh eo cô, hơn nữa mùi khó ngửi kia, hẳn là thứ này phát ra...
Nghĩ tới đây, Hoa Vụ càng cảm thấy ghê tởm.
Tại sao nữ chính lại phải chịu tội như vậy!!!
"Các ngươi muốn làm gì!! Vương Liệt đâu!!!"
Vạn Học Lâm đột nhiên hét lớn.
Hoa Vụ ngẩng đầu nhìn bên kia, chỉ thấy những nhân viên cứu viện bên ngoài bắt đầu rút lui.
Vạn Học Lâm phát hiện động tĩnh này, cảm thấy không đúng lắm, cho nên kích động hẳn lên.
"Ngươi đừng kích động, Vương tiên sinh đã ở trên đường tới rồi." Diệp Ly Đình lập tức lên tiếng trấn an: "Lập tức đến, ngươi không cần lui về phía sau!"
Dư quang của Hoa Vụ đã có thể nhìn thấy mặt đất bên dưới.
Ai đó đang sơ tán đám đông.
Cô cũng có thể nhìn thấy miếng đệm cứu hộ được bố trí bởi các nhân viên cứu hộ trước đó ở phía dưới.
Bất quá lúc này bên cạnh đệm cứu sinh phía dưới đã không còn ai, ngay cả tiếng còi báo động cũng tắt.
Vạn Học Lâm đứng ở rìa sân thượng, chỉ cần lùi lại một chút nữa, sẽ ngã xuống: "Ta cho các ngươi thêm năm phút nữa, nếu Vương Liệt còn chưa xuất hiện, ta liền gϊếŧ nàng!"
Hoa Vụ: "..." Vừa rồi không phải nói thả ta đi sao?
Diệp Ly Đình bên kia tựa hồ nhận được tin tức gì đó, sắc mặt thay đổi, hắn cùng Khúc Tây Viễn liếc nhau một cái, lại vội vàng nói với Vạn Học Lâm: "Đến rồi, Vương tiên sinh đến rồi! Ngay dưới lầu, lập tức đi lên, ngươi không cần kích động..."
Vạn Học Lâm nghe thấy lời này, dịch vào bên trong một chút.
Ánh mắt hắn nhìn về phía lối vào sân thượng.
Hoa Vụ sâu kín thở dài: "Vương Liệt sẽ không tới."
"Cái gì?"
"Ta nói, Vương Liệt sẽ không tới." Hoa Vụ quay đầu, cười với Vạn Học Lâm: "Vạn tiên sinh, thích nhảy bungee không?"
"???"