Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu

Quyển 1 - Chương 37: Em trai quá yêu ta phải làm sao bây giờ?(37)



“Nói thử một chút, rốt cuộc độ hảo cảm của hắn ban đầu là bao nhiêu?”

Phong Hoa thổi thổi móng tay, ngữ khí đạm nhiên hỏi.

Trước dâm uy của nữ hoàng bệ hạ, hệ thống cuối cùng vẫn là lựa chọn bo bo giữ mình, run rẩy mở miệng:" -20......."

Phong Hoa hơi cười lạnh.

A.

Thật đúng là nam nhân!

Trong lòng biết tâm tình của Phong Hoa khẳng định không tốt đẹp, hệ thống mạnh mẽ nói sang chuyện khác:

“Bệ hạ, ngài dường như sắp muộn học, có cần hay không……”

Dùng 1 điểm hảo cảm của đế quân đại đại đổi đạo cụ [ thuật xuyên tường ]?

Nửa câu sau còn không kịp nói ra, hệ thống liền nghe thấy một tiếng vang kinh thiên động địa…….

“Phanh ——”

Phong Hoa nhấc chân, đá vào trên cửa.

Cửa của học viện Thánh Anh là gỗ đặc chế....... nhưng lại dễ sụp đổ như vậy.......

Trong khi hệ thống trợn mắt há hốc mồm, Phong Hoa lại bình tĩnh thu hồi chân,ngẩng đầu tản bộ tựa như một nữ hoàng..…… Đi ra ngoài.

Đáng tiếc, vẫn là đến muộn 0.01 giây.

Đứng trong đội ngũ, Lục Doanh nhìn Phong Hoa khoan thai tới muộn, môi anh đào nhịn không được nhếch lên.

Hứa Nặc lần này…… Chết chắc rồi.

Thầy giáo dạy thể dục với khuôn mặt lạnh, nhìn thiếu nữ một thân mỹ lệ mặc bộ đồng phục thể dục hồng nhạt, hỏi:

“Vì sao lại đến trễ?”

Cổ nhân có câu "Tôn sư trọng đạo", mặc kệ là triều đại nào cũng đều phải tuân thủ quy tắc nghiêm ngặt.

Nữ hoàng bệ hạ cũng không ngoại lệ nha.

Tuy rằng thời đại này mọi người thường nói ‘Mọi người đều đi dạy ngữ văn / toán học / tiếng Anh / sinh vật / địa lý……Tại sao lại phải đi dạy thể dục? ’, giống như đối với người dạy thể dục có thành kiến nào đó vì môn này không quan trọng bằng các môn khác.

Phong Hoa ngữ khí bình tĩnh trả lời: “Nếu em nói, em bị người khác cố ý nhốt ở phòng thay quần áo, cho nên mới đến chậm……thì thầy tin không?”

Nói tới đây, ánh mắt cô lưu chuyển, như có như không nhìn thoáng qua Lục Doanh đang đứng ở trong đội ngũ.

Lục Doanh sắc mặt hơi đổi.

Thứ nhất, cô ta không nghĩ tới Phong Hoa cứ như vậy nói ra chân tướng.

Thứ hai……

Cái ánh mắt kia, làm cô ta ẩn ẩn hãi hùng khiếp vía.

Hứa Nặc có phải hay không đã biết là cô…….

Lục Doanh cắn cắn môi, mạnh mẽ nhịn xuống hoảng loạn trong lòng.

“Giảo biện!”

Thầy thể dục nghe vậy, sắc mặt tối sầm, cả giận nói:

"Những nữ sinh giống trò tôi đã thấy nhiều lần rồi! Cả ngày không phải nói đến kỳ sinh lý thì chính là thân thể không thoải mái, ỷ vào gia thế cùng thân phận, là có thể không đem tiết thể dục tôi dạy để ở trong lòng!”

“Hiện tại ngay cả lí do không xác thực này còn có thể nói ra! Thái độ chỉ cho có lệ, như thế nào? Đây là khinh thường tôi?”

“ Nếu như trò có thể tìm lí do xác đáng hơn tôi còn có thể suy xét xử lí nhẹ, hiện tại ——”

“Tôi phạt trò chạy 10 vòng trên sân thể dục!”

Trong học viện Thánh Anh này, còn có một người máu lạnh biến thái như vậy, quả nhiên là danh bất hư truyền.

Nếu là những nữ sinh khác, bị đổ ập xuống bao nhiêu lời trách móc như vậy, nếu có da mặt hơi chút mỏng một chút, nói không chừng sẽ bụm mặt khóc chạy đi rồi.

Lục Doanh nguyên bản muốn tính toán chính là ‘ mượn đao giết người ’.

Muốn mượn tay thầythể dục, làm Phong Hoa mất mặt trước công chúng.

Ai ngờ, trên khuôn mặt tinh xảo mỹ lệ của cô, trừ bỏ bình tĩnh, thì vẫn là bình tĩnh.

Đôi mắt Lục Doanh nhiễm một sự thất vọng.

Cô ta cắn chặt răng, nhưng lại tiếp tục suy nghĩ.

Tuy rằng không thể nhìn thấy Hứa Nặc mất mặt, bất quá dùng cách xử phạt về thể xác cũng là phạt, chạy quanh sân thể dục 10 vòng, đối nữ sinh mà nói tuyệt đối là quá sức……

Đâu chỉ là quá sức, chạy 10 vòng cần một sức lực lớn, đối với người bẩm sinh có bệnh tim, rất có khả năng mất hơn nửa cái mạng!

Nhưng mà, thầy thể dục cùng Lục Doanh đều không biết Hứa Nặc có bệnh tim.

Ở đây người duy nhất biết đến chỉ có……...

Phong Hoa không nhịn được lưu chuyển ánh mắt về phía Hứa Khả.

- ---------

Hiện tại không biết nên nói gì!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.