Tiểu Bao Tử rơi xuống đất, tiếng khóc vang dội được truyền ra, tuyên cáo chính mình đã có mặt trên đời này.
“Sinh rồi! Sinh rồi! Hoàng hậu nương nương sinh rồi!”
“Quá tốt rồi, Hoàng hậu nương nương sinh ra một vị tiểu Hoàng tử!”
Các cung nhân quỳ xuống đất chúc: “Chúc mừng Hoàng Thượng, chúc mừng nương nương, mừng được hoàng tử!”
Phong Hoa lớn tiếng tán thưởng mà nói một chữ: “Thưởng!”
Lấy thân phận Thiên Thánh quốc hoàng đế bệ hạ.
Đột nhiên ban thưởng.
Phượng Triêu Ca sắc mặt trắng bệch như tuyết, tóc dài có chút xốc xếch quanh co khúc khuỷu xõa trên gối đầu, toàn bộ người thoạt nhìn... Ôn nhu lại động lòng người.
Tiểu kiều thê của trẫm đã trở lại.
Đáng tiếc, chỉ có thời hạn bảy ngày.
Lúc khẩn cấp quan trọng, Phong Hoa dùng độ thiện cảm để đổi lấy một cơ hội rút thăm trúng thưởng, nhằm thử thời vận....
Ai ngờ, thật sự âu khí mười phần làm cho nàng “Đốt ——” một tiếng, rút trúng [Kỹ năng trao đổi linh hồn]... Bản giảm bớt.
Tác dụng trong thời gian 3 tháng, giảm bớt thành 7 ngày.
Tuy rằng dùng hết độ thiện cảm mà nàng đã để dành được, nhưng mà ——
Dùng lúc khẩn cấp như sinh con này, nữ hoàng bệ hạ cảm thấy... Vô cùng giá trị!
Chỉ là khổ hoàng đế bệ hạ của chúng ta.
Là một người nam nhân, đem đại sự nhân sinh của nữ nhân ——
Quỳ thủy, mang thai, sinh con... Toàn bộ đều được trải nghiệm mấy lần!
# cầu diện tích oán hận của hoàng đế bệ hạ #
Hiện tại, diện tích tâm lý oán hận của Phượng Triêu Ca —— phi thường lớn!
Trẫm vậy mà lại biến thành nữ nhân, còn... Sinh ra đứa bé?!
Mmp.
Bởi vì lần này, trong lòng Phượng Triêu Ca hiểu, thân thể hắn cùng Phong Hoa trao đổi, chỉ sợ không phải trùng hợp.
Bất quá...
Đây thì có quan hệ gì đâu?
Hắn tóm lại là đã đem một lòng, hoàn toàn nộp ra, lại thu không trở về.
Phượng Triêu Ca lo lắng duy nhất một điểm chính là ——
Chẳng lẽ trẫm phải đợi thời gian thật lâu nữa mới có thể biến trở về?!
Bảy ngày về sau.
Sau khi trở lại thân thể của mình, trái tim lơ lửng của hoàng đế bệ hạ triệt để hạ xuống.
Tiểu Hoàng tử lúc đầy tháng, được phong làm thái tử, hơn nữa đại xá thiên hạ.
Tối hôm đó.
Hoàng tử được vú nuôi ôm đến nơi khác chăm sóc.
Phượng Thứu cung không còn ai quấy rầy.
Hết thảy đều rất là hoàn mỹ.
Cho tới bây giờ hoàng đế bệ hạ chưa từng lấy thân phận nam nhân ăn qua thịt, quyết định hôm nay nhất định phải làm cho Phong Hoa nhận thức được nam nhân như hắn có thể làm chuyện gì!
Không còn là tiểu kiều thê nữa!
Nữ hoàng bệ hạ ha ha.
“Cho rằng biến trở lại rồi thì ngươi có thể ở phía trên rồi hả?”
“...”
“Cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là trẫm ở trên, hoặc là... Ngươi đừng nghĩ.”
Phong Hoa duỗi ngón tay, cầm lấy cằm hoàng đế bệ hạ, giọng điệu cường thế lại khinh bạc hỏi: “Ái phi, ngươi chọn cái nào?”
Phượng Triêu Ca: “...”
Nhìn qua một chút nữ nhân đẩy ngã hắn, dạng chân ở trên người hắn, tóc đen hồng nhan, vẻ mặt lãnh diễm....
Giơ lên ngọn cờ trắng, đầu hàng nhận thua.
-
[ Tiểu Bao Tử tự giới thiệu ]
Tên của ta gọi là Phượng Kinh Hoa.
Ta là Thái tử Thiên Thánh quốc.
Đúng rồi.
Quên nói, ta có một vị phụ thân, còn có một nương, bọn họ theo thứ tự được gọi là Thiên Thánh quốc Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu.
Trong hoàng cung này, chỉ nương của ta - Hoa Vân La là một vị Hoàng hậu, không có phi tử nào khác.
Chưa từng thấy nương ta nói qua cung đấu thú vị như thế nào, buồn thật sự, trong nội tâm bổn thái tử cảm thấy có chút nhỏ lạc lõng.
Bất quá, nương ta bá đạo như Tổng giám đốc vậy, đến mức làm cha ta hắn cũng không dám tìm tiểu lão bà.
Ta cảm thấy ngược lại là khả năng nương ta đi tìm tiểu lão bà càng lớn hơn.
Thế nhân đều nói, Hoàng Thượng rất là sủng ái Hoàng hậu nương nương.
Nhưng, bọn họ không biết là ——
Kỳ thật cha ta mới là người được sủng.
- ----
Các ngươi tưởng hết rồi đúng không?
Chinh ta cũng cảm thấy vậy đấy, không ngời vẫn còn thêm 1 ngoại truyện nữa, ah hi hi