Nữ hoàng bệ hạ mặt không đổi sắc, bình tĩnh thu tay lại.
“Nằm lên giường đi.”
Nàng lãnh diễm mệnh lệnh.
Coi như là tiểu mỹ nhân ngư có đơn thuần hơn nữa, lúc này đây cũng ý thức được... mùi vị nguy hiểm.
Hàm răng trắng sứ cắn vào cánh môi mềm mại, tràn ra một mảnh sắc màu hoa hồng.
Hắn tỏ ra do dự, đang muốn mở miệng cự tuyệt.
Lại, bị Phong Hoa nói một câu cải biến ý tưởng ——
“Chẳng lẽ tiểu mỹ nhân ngư thân ái không muốn gặp lại Isabela công chúa sao?”
Những lời này, đối với Mascezel mà nói, không thể nghi ngờ là lực sát thương cường đại.
Khiến hắn không có lực phản kháng.
Một bên.
Hệ thống tốt bụng muốn mở miệng nói một câu.
Đế Quân đại đại ngây thơ, con đường mà người đang đi, nhất định chính là sáo lộ của nữ hoàng bệ hạ a.
Nếu như không phải sợ bị đánh nhừ tử, nó nhất định hướng về phía tiểu mỹ nhân ngư gào thét mãnh liệt.
Nữ Vu đại nhân trước mặt ngươi, chính là Isabela công chúa kia a a a...!!
“...”
Lời cự tuyệt của Mascezel cuối cùng cũng không nói ra miệng.
Tiểu mỹ nhân ngư khe khẽ cắn lấy môi hoa hồng.
Sau đó...
Ngoan ngoãn đến bên giường lớn cung đình nằm xuống.
Dưới thân, là thảm nhung như tuyết trắng mềm mại.
Đuôi cá xinh đẹp đặt nhè nhẹ ở phía trên, như là kim cương của biển cả ngủ say bên trong lông vũ của thiên nga.
Mascezel cũng không biết, mục đích mà Phong Hoa muốn mình nằm lên giường.
Nhìn về phía Phong Hoa, ánh mắt hắn toát ra một vẻ khẩn trương mà bất an.
Mgón tay thon dài không khỏi siết chặt thảm nhung dưới thân.
Chiếc đuôi cá lung linh lộ ra một nửa ở phía ngoài của giường, giống như hai chân thiếu niên đang bất an nhẹ nhàng đung đưa.
Tiểu mỹ nhân ngư trên giường tựa như mỹ nhân lột sạch quần áo chờ đợi Nữ Vương sủng hạnh.
Mà Nữ Vương của hắn ——
Mặc một bộ trường bào màu đen, bao vây lấy thân thể mềm mại.
Áo choàng đỉnh đầu che khuất dung nhan của nàng, chỉ lộ ra chiếc cằm duyên dáng.
Đường cong trôi chảy ưu mỹ, da thịt trắng muốt hấp dẫn, còn có... cặp môi đỏ mọng mị hoặc.
Phong Hoa từng bước một đến gần tiểu mỹ nhân ngư trên giường.
Móng tay móng chân thoa màu sơn đỏ tươi cùng đôi chân trần hết sức nhỏ nhắn, dưới làn váy như ẩn như hiện nhanh nhẹn di chuyển.
“... Nghe lời, nhắm mắt lại.”
Phong Hoa đi đến trước mặt Mascezel, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, thanh âm khàn khàn trầm thấp.
Một khắc nhẹ giọng mệnh lệnh này, tựa như Nữ Vu thi triển ma pháp, niệm tụng ngâm xướng chú ngữ huyền ảo êm tai, mang theo một loại lực lượng mê hoặc lòng người.
Lông mi Mascezel nhẹ nhàng run rẩy, chợt có chút rủ xuống, che khuất đôi đồng tử màu băng lam, cùng đáy mắt... Khẩn trương bất an.
Tuy rằng ngoài ý muốn bị Hải yêu nguyền rủa biến thành Nữ Vu, nhưng mà Phong Hoa cũng không có ma pháp của Nữ Vu.
Đem đuôi cá biến thành hai chân, điều nàng có thể làm bất quá chỉ là ——
Dùng tới độ thiện cảm đổi đạo cụ.
Vừa vặn.
Liền có một loại đạo cụ phù hợp với tình huống trước mắt.
[ Giày thủy tinh của cô bé lọ lem ]
Cho bất luận một sinh vật nào không phải nhân loại thật sự, đi giày thủy tinh của cô bé lọ lem vào thì có thể làm cho nó/nàng / hắn có thể hành tẩu giống như nhân loại.
Khi ngươi cầm được nó trong tay, không cần hoài nghi.
Giày thủy tinh, tự nhiên là ẩn hình, không nhìn thấy rồi
Như thế nào sử dụng?
Đương nhiên cần chú ngữ á.
Trước khi đọc lên chú ngữ, cần đọc tên của người kia... A, cũng có khả năng không phải tên người.