Quả thực so với suy nghĩ của Thẩm Minh Khuê thì cũng không có khác là bao.
Tư Hiên cậu chính là muốn cố tình gây sự.
Tư Hiên đây là muốn xem Thẩm Minh Khuê có thể chịu được cậu gây sự vô cớ đến mức nào.
Kết quả chính là vượt qua ngoài dự đoán của cậu.
Nhưng chính là bản thân cậu hình như cũng không có mấy phần ngạc nhiên mà thay vào đó nhiều hơn chính là vui vẻ.
Thẩm Minh Khuê cô chính là cưng chiều trước sự tùy hứng, dung túng cho sự vô lý của Tư Hiên cậu nha!
Thẩm Minh Khuê thấy tâm trạng của Tư Hiên hòa hoãn lại rồi.
Cô cũng chính là thực cao hứng.
Lúc này Tư Hiên mới chậm rãi nhả thêm 1 chữ "không".
Đang lúc Thẩm Minh Khuê vẫn còn ngơ ngác Tư Hiên cậu mới bổ sung thêm 1 câu.
- Chương trình này phải quay không thể về, tôi rất thích nó!
Ngụy Thần hắn không phải muốn Tư Hiên cậu rời khỏi cái chương trình này sao?
Hắn càng muốn như vậy thì Tư Hiên cậu lại càng sẽ không để cho hắn được như ý.
Thẩm Minh Khuê im lặng không cho ý kiến.
Đi hay ở cũng không có khác biệt lắm nha...
Chỉ cần Tư Hiên cậu ta vui là được!
Mọi chuyện đều có thể dễ dàng giải quyết bằng 1 câu nói thì bạn có tiền và quyền!!!
Điều này hoàn toàn có thể áp dụng đối với Thẩm Minh Khuê.
Thẩm Minh Khuê và Tư Hiên 2 người bọn họ lúc này cũng không có vội vã trở về khu nhà tập trung.
Bọn họ đi vòng quanh 1 vài địa điểm sau đó ăn xong bữa tối là khoảng gần 7h tối, lúc này họ mới chậm rãi trở về.
Triệu đạo đã nhắn vào trong nhóm chat của bọn họ rằng 7h rưỡi sẽ bắt đầu tập hợp để phổ biến 1 chút vấn đề.
Lúc Thẩm Minh Khuê và Tư Hiên trở về thì cũng đã là 7h20" tối.
Mọi người hầu hết chính là đã đến khá đầy đủ, chính là vẫn còn thiếu Vương Vũ Thư, Ngụy Thần và đôi bạn trẻ Lương Việt - Lâm Khả.
Thẩm Minh Khuê và Tư Hiên bước vào chỗ bàn mọi người đang tụ tập ở giữa sân.
Không khí lúc này phải nói là vô cùng hài hòa.
Mọi người ở đây đều không 1 ai đề cập đến chuyện lúc trưa.
Mọi người đều giống như chuyện gì cũng đều không có xảy ra mà ngồi nói chuyện phiếm.
Được khoảng tầm 10" sau có tiếng ồn ào, huyên náo trước cổng căn nhà tập trung.
Không cần nhìn cũng có thể chắc chắn rằng người có thể vẫn tràn ngập năng lượng như vậy lúc này cũng chỉ có thể là cô gái Lâm Khả kia thôi.
Lâm Khả đúng thực phải nói là 1 cô gái cực kì " năng động ".
Cả 1 ngày đi chơi mệt mỏi mà cô vẫn còn rất có năng lượng cùng với Lương Việt cãi nhau.
2 người này quả thực đúng là 1 cặp oan gia.
Theo như câu chuyện nghe được từ 2 người Lâm Khả và Lương Việt thì có thể hiểu mang máng là.
Thái độ của Lương Việt đối với Lâm Khả ngay từ ban đầu còn tính là khá lãnh đạm.
Hiển nhiên điều này đối với 1 con người khôn khéo như Lương Việt mà nói thì chính là hắn ta cực kì khó chịu với Lâm Khả.
Đối với Lương Việt mà nói thì Lâm Khả chính là dạng người biểu thị của sự ngu ngốc.
Chính là ở trong suy nghĩ của Lương Việt mà nói nếu Lâm Khả không có hậu thuẫn vững chắc ở đằng sau thì cô cũng không thể làm lên trò trống gì.
Có 1 câu nói rất đúng.
Ấn tượng ngày đầu gặp mặt luôn là 1 ấn tượng khó phai.
Hầu hết mọi người đều sẽ chính là từ ấn tượng đầu tiên mà đánh giá cả con người của bạn.
Ấn tượng ban đầu đã xấu thì chính là về sau bạn làm bất kỳ cái gì đều sẽ làm người khác cảm thấy ngứa mắt.
Còn ấn tượng ban đầu mà tốt thì chính là sau này mọi thứ đều sẽ thuận buồm xuôi gió.
Mà hiển nhiên Lâm Khả đới với Lương Việt mà nói chính là rơi vào ấn tượng xấu.
Câu chuyện của 2 người này chính là kiểu chuyện bé xé ra to, thực chất chính là cũng không có gì để nói.
Sau bữa cơm hắn cũng chính là tự mình đi lòng vòng 1 cái sau đó chính là liên tục chạm mặt với Lâm Khả.
Một hai lần thì còn coi là trùng hợp.
Nhưng cmn cái này là liên tiếp bị trùng lặp ở khắp các địa phương cái này thì lại không khỏi khá kì quái đi!
Sau đó Lương Việt mới để ý 1 chút thì thấy chính là Lâm Khả luôn bám theo ở đằng sau hắn.
Phải nói cái cảm giác muốn đi chơi và hưởng thụ 1 mình mà sau đó phát hiện có thêm cái đuôi ở đằng sau bất kì ai cũng sẽ đều không thể đưa ra 1 sắc mặt tốt.
Lương Việt cũng không ngoại lệ.
Đi thêm 1 vài địa điểm chính là đối phương vẫn không có ý thức được hắn đang rất khó chịu!
Cuối cùng vẫn là không thể làm như chuyện gì cũng không biết.
Lương Việt mới quay người lại nói với Lâm Khả rằng
- Chị muốn đi thẳng hướng này sao?
Lâm Khả cô rất vui vẻ mà gật đầu.
Thế là Lương Việt đi về hướng ngược lại với hướng mà Lâm Khả chọn.
Câu chuyện có thể nói đến đây là kết thúc nếu như 2 người họ cứ vậy mà đi tiếp con đường bản thân chọn.
Vì ý muốn quá rõ ràng chính là Lương Việt hắn không muốn đi cùng Lâm Khả nữa.
Nhưng Lâm Khả liệu có hiểu ý của Lương Việt?
Lâm Khả sau khi thấy Lương Việt đi hướng ngược lại thì cũng vẫn cứ hồn nhiên mà bám theo, hơn nữa chính là lải nhải luôn mồm bên tai của Lương Việt.
Dùng từ ngữ hình dung chính là.
" Phiền phức! "
Hắn cảm thấy phiền đến mức không muốn phản ứng với những câu hỏi của Lâm Khả.
Lương Việt bị quấy rầy như vậy nào còn tâm trạng chơi bời?
Thấy thời gian chính là không sai biết lắm với thời gian tập hợp Lương Việt cũng chính là quay gót trở về.
Cả 1 quãng đường liên tục bị bơ đối với 1 người chính là luôn được mọi người chạy theo tâng bốc như Lâm Khả không cần phải suy nghĩ cũng có thể thấy là loại cảm giác gì!
Cho nên lúc này mới có những lời cãi vã ở trước cổng nhà.