Xuyên Nhanh: Nữ Vương Trở Lại

Chương 229



Di Giai hạ ngón tay đặt trên khuyên tai xuống đúng lúc Tư Hạo trở ra từ phòng tắm, hắn chỉ quấn khăn tắm ngang hông, nhẹ nhàng trèo lên giường.

Cô xoay lưng về phía hắn, chậm rãi nhắm mắt, nhưng một lúc sau giường bắt đầu khẽ rung.

"........"

Mấy đêm gần đây hắn luôn như vậy, dường như cũng không sợ thận hư. Di Giai nhắm mắt bịt tai muốn xem như không có chuyện gì nhưng đệm vẫn không ngừng rung lên bởi hành động của người phía sau. Tiếng thở dốc nặng nề truyền vào tai, Di Giai vừa định nhích người xa ra thì phát hiện một lọn tóc mình bị đối phương nắm lấy đặt trên chóp mũi.

Toàn thân Di Giai thoắt cái đỏ bừng, ánh mắt không thể tin nhìn hắn, mấy đêm vừa rồi hắn cũng cầm tóc cô ngửi mà cô không biết sao?

Dường như cảm giác được cô di động, Tư Hạo khẽ mở mắt liếc sang, hai ánh mắt vừa chạm nhau, Di Giai lập tức quay đầu đi.

Cô thấy được dục vọng đáng sợ chưa kịp che giấu toát ra từ đôi mắt đó.

"Di Giai... Em nhìn tôi làm tôi lại cứng rồi này." Tư Hạo ôm lấy cô kéo vào ngực mình:"Em phải chịu trách nhiệm đi."

"..." Cái tên này! Di Giai nghiến răng nghĩ, cứ nằm yên không phản ứng hắn là được!

Tư Hạo thấy cô không phản ứng, khẽ cắn lên gáy cô. Di Giai còn chưa kịp thấy đau thì lưỡi của hắn đã liếm đè lên vết cắn khiến cơ thể cô tê rần.

Hắn liếm mút gáy cô, không ngừng hít mùi hương tỏa ra ở khoảng cách gần, phía dưới cương cứng liên tục cọ vào mông cô qua lớp váy. Hơi thở ấm nóng của hắn làm Di Giai cũng bủn rủn tay chân, ngón tay đặt trên ga giường khẽ siết chặt:"Đừng..."

"Một lần thôi. Chỉ cần nằm yên." Tư Hạo khẽ nói:"Tôi sẽ không làm em đau."

Di Giai hít sâu một hơi, được rồi! Chỉ một lần!

Vật lớn cọ qua cọ lại ở mông cô một lúc lâu rồi rời đi. Khi Di Giai đang định thở phào nhẹ nhõm thì váy phía sau đột ngột bị tốc lên, một lực thúc nhẹ vào bên dưới làm toàn thân cô đông cứng lại.

Là thúc vào, không phải cọ! Di Giai mở to mắt.

Côn thịt ấm nóng theo cú thúc trượt vào giữa hai bắp đùi cô.

"A!" Di Giai hoảng hốt bật thốt lên, muốn vùng ra.

Tư Hạo cắn lên vai Di Giai, giữ chặt cô lại:"Một lần. Cho tôi đi."

"..." Di Giai đột nhiên nhận ra, mấy ngày nay là hắn đang thử giới hạn của cô. Nhưng cô chưa kịp phản kháng thì đã bị thúc thêm một lần, lần này không nhẹ nhàng là sượt vào như trước mà đã có chút lực, đẩy eo cô lên một chút.

Di Giai bị hơi thở nóng bỏng của hắn bao phủ, khẽ run rẩy:"Không..."

Sợ quá... Đột nhiên cảm thấy rất đáng sợ...

Chưa nói xong đã lại bị thúc mạnh, tiếp đó người phía sau không ngừng trượt côn thịt qua lại giữa hai bắp đùi cô, động tác càng lúc càng gấp gáp.

"Bên trong em ấm quá."

Di Giai mở bừng mắt, lúc cô tưởng mình nghe nhầm, Tư Hạo lại ghé tai cô nói nhỏ.

"Không cần mút chặt tôi như vậy..."

"Tôi sẽ đút no em."

Di Giai nhất thời hóa đá, nội tâm phức tạp đến nỗi quên luôn cả sợ.

Đây... Đây chẳng lẽ là...

Lời nói này là...

Sở thích của hắn?!

Đúng lúc này không biết Tiểu Hạo đã quệt vào đâu, phía dưới Di Giai đột nhiên tê dại, cô ngẩn ra, còn chưa cảm nhận kỹ thì Tư Hạo rất nhanh đã cọ sát qua lại chỗ đó.

"A..." Di Giai bật thốt lên.

Tư Hạo vừa nghe liền khẽ khựng lại, nhưng rất nhanh động tác đã trở lên dồn dập, hơi thở nóng rực gấp rút phả lên cổ cô.

Di Giai hoảng sợ đưa tay ra sau muốn đẩy hắn ra, không ngờ lại bị hắn bắt lấy tay kéo về phía sau, bên dưới càng thêm dính sát.

Một luồng điện vọt thẳng lên não Di Giai, cả người cô run rẩy, Tư Hạo dường như cũng cảm nhận được, hắn khẽ mỉm cười, đưa tay xuống dưới nắn bóp bắp đùi cô.

"Thoải mái rồi đúng không?"

"..." Di Giai mím môi, vẫn còn chưa hoàn hồn.

Ngón tay hắn nhân lúc vuốt ve đùi mà khẽ trượt qua đáy quần lót của cô, cảm thấy ẩm ướt mới chắc chắn cô cũng có phản ứng, khẽ thở phào. Tiếp đó hắn giữ lấy eo cô, tăng tốc thúc vào giữa hai bắp đùi.

Tiếng da thịt va chạm mờ ám không ngừng vang lên trong phòng.

Di Giai cảm nhận rất rõ sự va đập từ đằng sau, giữa hai đùi non bị ma sát đến hơi nóng, cũng ướt át đến đáng sợ. Cô vén chăn nhìn xuống thứ đang thụt ra thụt vào, toàn thân nó nổi lên những đường gân rõ ràng, thô ráp cọ vào đùi cô.

Lần đầu tiên Di Giai cảm thấy cục thịt kia không đẹp, cũng không đáng yêu nữa rồi.

Hô hấp của người phía sau ngày càng nóng bỏng, môi mỏng dán chặt lên vai cô, như con thú nhỏ hết liếm lại cắn.

Đột nhiên, phần cứng rắn của nam nhân này gắng sức chen sâu vào giữa đùi non, cô cũng nhìn thấy cái lỗ nhỏ trên đỉnh Tiểu Hạo phun trào, hắn bắn ra nhiều hơn lúc cô dùng tay, thấm ướt đệm giường bên dưới.

Tư Hạo thở dốc, bàn tay đang giữ eo trượt xuống bụng cô, giọng nói khàn khàn quyến rũ:"Tôi đã cho em tất cả rồi. Sao còn chưa chịu thả tôi ra?"

"..." Tên này bị làm sao thế? Rõ ràng bản thân tự dán vào cô, sao lại nói như thể bị cô ép buộc?

"Bên dưới ướt đẫm như vậy, là đang dụ dỗ tôi tiếp tục đâm vào đúng không? Thật dâm đãng."

Nói rồi hắn lại thúc vào mông cô một cái, bàn tay từ bụng không yên vị muốn mò lên trên, Di Giai vừa rồi bị thúc đến chóng mặt vẫn còn sợ hãi, bắt lấy cặp móng vuốt kia, gắt:"Đủ rồi!"

Tư Hạo thấy cô giận, lập tức rút Tiểu Hạo ra lùi về:"Xin lỗi, vừa rồi hơi nhập tâm."

"..."

Đối mặt với ánh mắt bừng lửa giận của Di Giai, hắn đột nhiên cảm thấy muốn trêu cô, móng vuốt bị cô cầm lấy hơi động:"Làm cũng làm rồi, thật sự không cho tôi sờ sao?"

Di Giai kinh ngạc nhìn hắn, sau khi tinh trùng thượng não, người trước mắt sao lại thay đổi lớn như vậy? Hình như lá gan càng ngày càng lớn?

Cô trừng mắt với hắn:"Sờ cái gì!"

Đây không phải câu hỏi, nhưng Tư Hạo lại híp mắt cười, ghé sát lại gần cô, nghiêm túc trả lời:"Ngực của em."

"..." Đột nhiên, Di Giai trợn mắt bất tỉnh nhân sự, bộ dáng rất giống nhắm mắt xuôi tay, Tư Hạo sửng sốt một chút liền vội vã gọi cô, nhưng dù thế nào cô cũng không chịu tỉnh lại.

Di Giai liều mạng giả vờ ngất xỉu, tất nhiên sẽ không tỉnh lại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.