Tằng Thiến thấy người ta mặc kệ, lại hừ một tiếng, ngồi trên một ghế trống, chuyên viên trang điểm vội vàng đi tới trang điểm cho cô ta.
Bởi vì lần này thử kính, Bạch Tửu đột nhiên chen vào, cho nên cô là người cuối cùng, Tằng Thiến đứng trước cô, khi Tằng Thiến đi ra ngoài, người đại diện đi tới vội vàng hỏi: “Thế nào?”
“Cảm giác cũng được.” Tằng Thiến mặc một bộ váy trắng, khi cười rộ thật sự rất đẹp nhưng khi nhìn thấy Bạch Tửu, lại thu lại nụ cười.
Bạch Tửu không hổ được xưng là bình hoa Bạch Tửu, ai cũng có thể công kích kỹ thuật diễn của cô, nhưng chuyện duy nhất ai cũng không thể phủ nhận, đó là cô rất xinh đẹp, đặc biệt là khi mặc quần áo cổ trang.
Lông mày như núi xa, đôi mắt như làn nước mùa thu, tóc dài đến eo, vài sợi tóc đen rơi trước ngực, làm làn da của cô càng thêm trẵng nõn, giống như từ trong tranh bước ra, một khi có cơn gió thổi đến, cô sẽ bay đi theo làn gió.
Bạch Tửu người này, đáng yêu cũng được, thanh thuần cũng được, đến bây giờ, cô giống như nữ thần thanh lãnh cao nhã cũng được.
Chị Lan như tìm thấy cảm xúc đầu tiên của mình khi nhìn thấy Bạch Tửu, khi đó lấy ánh mắt chuyên nghiệp nhìn Bạch Tửu, cảm thấy Bạch Tửu có tiềm năng, chỉ là sau đó kỹ thuật diễn của Bạch Tửu thật sự kém, ngoại trừ theo đuổi Văn Bỉnh, chuyện khác đều không để tâm, chị Lan cũng hoài nghi ánh mắt của mình, nhưng mà hiện tại xem ra, nếu Bạch Tửu có thể luyện tập, cũng không phải không có khả năng.
Bạch Tửu nhìn phòng thử vai, trong phòng ngồi một loạt người, có đại diện của công ty game, cũng có đạo diễn quay phim, Bạch Tửu đã tìm hiểu trước, đạo diễn này là Vưu Án, hành nghề đã hơn ba mươi năm, đã từng quay phim điện ảnh, phim truyền hình, tác phẩm tiêu biểu rất nhiều, lúc này “Truyền kỳ” có thể mời được ông ấy làm đạo diễn quay đoạn phim tuyên truyền, cũng làm người ngoài ý muốn.
Vưu Án đã nghe về Bạch Tửu, khi nhìn thấy Bạch Tửu đi vào, đôi mắt cũng sáng ngời, nhưng trong mắt ông chỉ xinh đẹp vẫn không được, ông nói: “Cô Bạch, thân phận của cô là một thầy thuốc, thân là thầy thuốc, nếu cô thấy một người gặp nguy hiểm, cô sẽ làm gì?”
Người đại diện cho công ty là Ngô Xuyên, cậu nhìn Vưu Án một cái, dựa theo cách nói của Boss, người phát ngôn, không cần có kỹ thuật diễn, xinh đẹp là được, trong mắt Ngô Xuyên, Bạch Tửu là người xinh đẹp nhất, nhưng đạo diễn lại kiểm tra kỹ thuật diễn.
Ngô Xuyên chỉ chú ý những con số, không chú ý tới giới giải trí, cậu đương nhiên không biết danh tiếng của Bạch Tửu có bao nhiêu xấu, nhưng Vưu Án không giống cậy, ông biết nếu chọn Bạch Tửu, có thể sẽ bị ảnh hưởng xấu.
Bạch Tửu cũng không nghĩ tới đạo diễn sẽ bảo cô diễn, nhưng đạo diễn đã nói, cô cũng chỉ có thể làm, cô hỏi: “Đạo diễn, có thể tìm một người tới diễn người gặp nguy hiểm không?”
Yêu cầu này không quá đáng, Vưu Án nhìn về phía Ngô Xuyên.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ, còn có tiếng thét chói tai.
Ngô Xuyên và Vưu Án cảm thấy không thích hợp, hai người chưa kịp nói thêm điều gì, đã lập tức đi ra ngoài, Bạch Tửu cũng đi theo phía sau.
Đứng ở tầng hai, có thể nhìn thấy đại sảnh tầng 1 có một người đàn ông, sắc mặt điên cuồng, hai người bảo vệ không dám tới gần hắn ta, đó là đương nhiên, trong tay người đàn ông này có dao, mà hắn ta còn bắt một con tin, người kia là Tằng Thiến.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Ư Ư: Lần đầu gặp nhau anh nhà đang uống gì nào???😕