Công chúa ở hoàng cung khẳng định không cơ hội tiếp xúc với nam nhân, dọc theo đường đi nhiều hộ vệ như vậy, chẳng lẽ nói……
Không, không có khả năng. Tuy rằng tiếp xúc với công chúa không nhiều lắm, nhưng nàng cho người ta cảm giác dịu dàng nhàn nhã, tuyệt không phải nữ nhân như vậy!
Thiến Nhi thấy hắn không dao động, vội vàng nói tiếp: “Vương tử điện hạ, Thiến Nhi cần phải trở về. Chậm, sẽ bị công chúa trách phạt.”
Nàng ta giả vờ làm bộ dáng sợ hãi, thân mình đều hơi hơi phát run.
“Công chúa sẽ trách phạt ngươi?” Tư Đồ Ngạn không quá tin tưởng hỏi.
“Vương tử điện hạ tha mạng! Thiến Nhi cái gì cũng chưa nói!” Thiến Nhi càng ra sức biểu diễn hơn, liên tiếp kêu tha mạng.
Tư Đồ Ngạn nhìn nàng ta hoảng sợ muôn dạng, gần như cả người Thiến Nhi đều dán trên mặt đất. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng có chút nghi hoặc.
Chẳng lẽ nói, công chúa thật là nữ nhân trong ngoài không đồng nhất?
Trong tâm trí hiện lên gương mặt kia, Tư Đồ Ngạn vô luận thế nào cũng không thể tin tưởng, Từ Như Ý thật sự ác độc như vậy.
Biểu hiện của nàng ta, rốt cuộc vẫn khiến Tư Đồ Ngạn nổi lên lòng nghi ngờ.
Hoài nghi như vậy, khiến cho ấn tượng trong lòng đối với Từ Như Ý khó tránh khỏi có điểm trừ. Hảo cảm lúc trước Tư Đồ Ngạn dành cho cô cũng liền biến mất.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ -5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 35, độ hảo cảm đối với nữ phụ Thiến Nhi là 20. Ký chủ, có tiểu nhân nha! 】
Từ Như Ý nghe được nhắc nhở, liền biết là Thiến Nhi lại bắt đầu tác quái.
Cô buông sách trong tay, cho người gọi Thiến Nhi tới.
Thiến Nhi tự cho mình làm được thần không biết quỷ không hay, bởi vì Tư Đồ vương tử không có khả năng đi đối chất cùng Từ Như Ý. Cho nên không có sợ hãi.
“Công chúa có gì phân phó?”
Từ Như Ý nhàn nhạt nói: “Thiến Nhi, đem mấy trang sức này cầm đi bán, bổn công chúa muốn tiếp tế một ít cho người nghèo nơi này.”
“Nô tỳ?” Thiến Nhi nghi hoặc. Công chúa không phải nghi ngờ nàng ta sao?
Đây là ở cố ý làm nàng ta khó xử? Một khi nàng ta từ chối, lập tức trị tội? Thiến Nhi nghĩ trong lòng.
Kết quả, nàng ta lập tức trả lời: “Đã biết ạ.”
Chỉ là, nàng ta mới vừa đi, liền có người bắt bắt nàng ta lại, “Trong tay ngươi lấy là cái gì? Giao ra đây!”
“Đây là công chúa bảo ta đi bán đổi tiền!”
“Nực cười, tất cả những thứ đó đều là vật Hoàng Thượng ngự tứ, công chúa sao có thể cầm đi bán?” Bọn thị vệ cười lạnh.
“Đây vốn dĩ chính là công chúa phân phó!” Thiến Nhi kêu to.
Giờ phút này, nàng ta cũng nghĩ đến, đây căn bản là kế sách của Từ Như Ý!
Nàng ta đáp ứng, lấy những đồ vật giá trị liên thành đi ra ngoài chính là ăn cắp; không đáp ứng, nàng ta chính là cãi lời ý chỉ, công chúa vẫn có thể trị tội nàng ta.
Thiến Nhi hận đến nghiến răng nghiến lợi, cãi cọ một trận.
“Ta bị oan! Công chúa hãm hại ta!”
“Một đứa thị nữ nho nhỏ, công chúa nhàn rỗi lắm mới hãm hại ngươi!” Vẻ măt bọn thị vệ khinh bỉ nhìn nàng ta.
Nữ nhân này, bọn họ sớm đã cảm thấy dơ bẩn không chịu nổi.
“Công chúa rộng lượng, năm lần bảy lượt thả ngươi một con ngựa, ngươi chính là hồi báo công chúa như vậy?”
Bọn họ đều thấy được. Công chúa đính hôn cho nàng ta và Ngũ Dần, lúc ấy vẫn là đầu lĩnh thị vệ, diện mạo xuất chúng, ai ngờ nữ nhân này lại không biết đủ, thế nhưng trong ngày tân hôn cùng người khác cẩu - hợp, làm ra việc trơ trẽn, công chúa cũng tha thứ cho nàng ta.
Hiện tại, vậy mà lại đánh chủ ý lên của hồi môn của công chúa, còn có ý đồ bôi nhọ công chúa, thật là quá không biết xấu hổ!
Buộc chặt Thiến Nhi đang giãy giụa đưa vào trong phòng Từ Như Ý, Lưu thị vệ lòng đầy căm phẫn: “Công chúa, mong công chúa hạ chỉ đi! Cái loại độc phụ này, không đáng để ngài khai ân lần nữa!”