[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 234: Kiều Tiếu Học Muội VS Cường Giả Mạt Thế (16)



Edit: Ochibi

“Này……” Cô quản không được nhiều như vậy, đánh thức hắn trước rồi lại nói!

Nhưng vừa mới mở miệng, miệng Mộ Hàm Phong liền ngăn chặn môi cô.

Cô mở to hai mắt, không thể tin được mà nhìn nam sinh trước mặt.

Đáng giận, hắn đang làm gì? Còn có, người hắn tại sao nóng như thế?

Từ Như Ý giãy giụa, nhưng bất kể cô giãy giụa thế nào, cũng không thoát khỏi được kiềm chế của hắn!

Hơi thở nóng rực trên người Mộ Hàm Phong không ngừng truyền tống đến cô. Làm cô cũng nóng đến sắp không chịu nổi.

Hắn như vô thức lôi kéo quần áo mình ra, đem cơ thể nóng bỏng của hắn gần sát có thể mềm mại có chút lạnh lẽo của cô.

“Ách……” Từ Như Ý ra tiếng, giơ con dao găm lên đâm tới hướng hắn.

Nào ngờ Mộ Hàm Phong tránh được, rồi đoạt lấy con dao găm trong tay cô ném sang một bên.

“Cậu làm gì……” Từ Như Ý kêu ra tiếng. Nhưng, cô đã nhanh chóng bị chặn miệng một lần nữa.

Cô nổi giận. Mẹ nó, rốt cuộc sao lại thế này?

Từ Như Ý đã làm nhiệm vụ nhiều lần, biết rất rõ ràng lúc nam nhân phát sinh quan hệ với cô, độ hảo cảm sẽ bạo tăng.

Nhưng mà, xem tình huống trước mắt đi, Mộ Hàm Phong rõ ràng đang ở trạng thái không tỉnh táo, ngay cả đem cô cường, cũng chỉ là bản năng thân thể được đến phóng thích, sẽ không tăng lên chút hảo cảm nào!

Cô sao có thể để hắn bạch nhặt một cái tiện nghi lớn như vậy?

Tay Từ Như Ý đấm ngực hắn, hy vọng hắn có thể tỉnh táo lại.

Sau khi Mộ Hàm Phong cởi bỏ tất cả quần áo trên người mình, lại ghét bỏ bắt đầu xé rách quần áo cô.

Hô hấp hắn cực kỳ không xong, hơi thở nóng rực cuồn cuộn không ngừng truyền tới trên người cô. Khiến thân thể cô vốn có chút lạnh, lập tức cũng trở nên ấm áp.

“A…… Cút……” Âm thanh Từ Như Ý đứt quãng từ trong miệng tràn ra.

Hàm răng cô dùng sức, giảo phá đầu lưỡi của hắn.

Mùi máu tươi tức khắc tràn ngập trong khoang miệng hai người. Có lẽ là do đau đớn, Mộ Hàm Phong cuối cùng cũng ngừng khi cô chỉ còn giữ lại mỗi quần nội y bên người.

Ngón tay Từ Như Ý hoạt động, sờ đến mạch của Mộ Hàm Phong, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc vì cái gì. Nhưng vừa mới mới tiếp xúc, nam sinh bá đạo này một lần nữa bắt tay cô. Vây quanh cả người cô trong lòng ngực hắn.

Giống như cảm thấy không đủ, một cái chân dài trực tiếp đáp trên eo cô, chặt chẽ khoanh cô lại. Thân thể cô mang theo nhiệt độ lạnh lẽo, rốt cuộc cũng khiến nam sinh này thoải mái, nặng nề ngủ mất.

Từ Như Ý nghiến răng nghiến lợi.

Tuy rằng đã hiểu được: Mộ Hàm Phong cũng không có ý muốn cường bạo cô. Chỉ là theo bản năng tìm được thân thể cô mang theo lạnh lẽo, để hóa giải lửa nóng quá mức không khoẻ trên người hắn.

Chính là! Cách hắn làm không thể tha thứ! Thật sự rất quá đáng!

Trên môi còn có cảm giác tê dại, toàn thân bị hắn gắt gao khoanh lại, Từ Như Ý nháy mắt cảm thấy cả người đều không tốt.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Mộ Hàm Phong từ từ tỉnh lại. Muốn duỗi người, đột nhiên cảm giác trước ngực có chút ngứa.

Hắn cúi đầu, nhìn dưới thân thể mình trần trụi, người kia cuộn tròn mềm mại.

Tình huống vi diệu gì đây??

Hắn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, hô hấp cứng lại.

Mộ Hàm Phong hoảng sợ di chuyển tầm mắt, nhìn khuôn mặt nhỏ trong lòng ngực.

Hắn chấn động, không rõ trong một đêm tại sao lại thành như vậy?

Trời ơi, bọn họ tối hôm qua……

Vì sao hắn không có chút ký ức nào??

Đang lúc cuống quít muốn đẩy ra, lại nhìn đến trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của Từ Như Ý, lông mi dày cuốn khúc bao trùm mí mắt.

Cô đang ngủ ngon lành.

Khuôn mặt nhỏ trắng nõn kia tinh tế bóng loáng, lóng lánh như viên ngọc đẹp nhất, phiếm hồng hào khỏe mạnh. Phía dưới là mũi cao nho nhỏ, môi anh đào hồng nhạt bóng loáng.

Chăn trên người bọn họ sớm đã không biết tung tích.

26/2/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.