[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 238: Kiều Tiếu Học Muội VS Cường Giả Mạt Thế (20)



Edit: Ochibi

Chẳng bao lâu, lại có zombie công tiến vào. Như là xa luân chiến, muốn dùng số lượng lấy được thắng lợi.

“Những zombie này, không giống những con trước giờ chúng ta thấy.” Mộ Hàm Phong một bên phòng thủ, một bên nói.

Những zombie lúc trước không chịu nổi một đòn, tuy rằng khoác áo ngoài zombie, nhưng rất dễ đối phó, chỉ so mạnh hơn một chút so với khi bọn họ còn là người. Nhưng hiện tại, những zombie đã bắt đầu tiến hoá giống với con người.

Hơn nữa, dường như chúng nó có tổ chức, có kỷ luật mà công kích bọn họ? Bằng không, làm sao đột nhiên sẽ tập kết một đám lớn ở chỗ này?

Zombie giống với con người, cũng bức thiết muốn tiến hóa. Như vậy, người có được dị năng sẽ hấp dẫn chúng nó đầu tiên.

Tâm tư Lục Sơ Vân hoàn toàn đặt ở đối phó zombie, một đám rồi lại một đám zombie ngã xuống.

Từ Như Ý đang dùng tay ôm má, tự hỏi kế tiếp làm sao bây giờ, thì cửa sổ thủy tinh trước mặt đột nhiên bị đánh nát, một trận gió đột nhiên ùa vào.

Cô ngẩng đầu, liền nhìn thấy một khuôn mặt ghê tởm, tròng mắt màu đỏ trên mặt nhìn chằm chằm hướng cô.

Từ Như Ý đối diện với nó, phát hiện trong mắt nó như có một cái lốc xoáy, có thể hấp dẫn người đi vào.

Đầu có chút choáng váng, dường như muốn kéo cô vào vực sâu không đáy.

Như vậy cô càng không để nó như ý nguyện! Từ Như Ý cắn răng, cố gắng dùng một chút lực, hung hăng túm chặt nó.

“Rống —— rống ——” Zombie gào rống cực kỳ bi thảm, giương nanh múa vuốt duỗi tới hướng cô.

“Như Ý!” Mộ Hàm Phong la lên một tiếng, cùng Lục Sơ Vân trong nháy mắt chạy tới.

Zombie đáng thương kia chỉ mới mới tiến hóa thành công, nhanh chóng đã bị hai người cùng lúc nện một quyền trên đầu.

Mộ Hàm Phong kéo cô lại, gắt gao ôm vào trong ngực.

Trong nháy mắt, hắn cho rằng cô sẽ chết. Cái loại cảm xúc tuyệt vọng này, làm hắn thiếu chút nữa hỏng mất.

Mạnh mẽ ấn đầu cô trước ngực, trong mắt Mộ Hàm Phong rưng rưng, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.

“Làm tôi sợ muốn chết, làm tôi sợ muốn chết……”

Một khắc kia, hắn thiếu chút nữa đã điên mất. Nếu cô cũng đi rồi, chỉ còn mỗi hắn cô độc trên thế giới thì phải làm sao bây giờ?

Ngay cả một cô gái cũng bảo vệ không được, hắn còn muốn mạnh như vậy làm gì? Trong nháy mắt, cái gì thống trị vũ trụ, cái gì bá chủ thế giới, tất cả bị hắn ném hết ra sau đầu.

Không, hắn chỉ muốn dùng để bảo vệ cho người mình để ý, cùng cô an ổn cả đời là được!

Lục Sơ Vân cũng có vẻ khá táo bạo, những zombie đó mất đầu lĩnh, bắt đầu chỉ tiến công theo bản năng, vài lần đã bị anh dọn dẹp sạch sẽ.

Từ Như Ý bị hắn che đến sắp thở không nổi, thử đẩy ra, lại rất vô lực.

Hơi thở trên người nam sinh thuần tịnh nóng rực bao vây cô, trong lòng Từ Như Ý ấm áp, cô nhẹ giọng mở miệng: “Mình rất ổn.”

Mộ Hàm Phong cảm giác mình hơi mất bình tĩnh, hắn đỏ mặt buông tay, “Thực xin lỗi……”

“Không sao cả.” Cô quay đầu. Nhìn đến trong óc bị bể mất của zombie kia, có một vật sáng lấp lánh.

“Đây là…… Tinh hạch?” Mộ Hàm Phong không thể tưởng tượng nói.

Đây là một khối tinh hạch phát sáng màu lam nhạt, kích thước đã bằng cỡ ngón cái.

Con zombie này có thể chỉ huy zombie khác tới tiến công, còn mình ngồi thu ngư ông đắc lợi, hẳn là hệ tinh thần cấp hai.

Còn may, nó quá cấp bách muốn tăng cấp, nên mới sớm thất bại trong tay bọn họ. Bằng không để nó tiếp tục thăng cấp, về sau tuyệt đối là vua zombie không thể nghi ngờ.

“Như Ý, cậu là hệ đặc biệt, cái này cho cậu đi.” Mộ Hàm Phong đưa tới trên tay cô, không hề có ý định nghĩ tới mình trước.

Từ Như Ý nói dối mình có dị năng, hắn lập tức tin tưởng không nghi ngờ.

28/2/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.