Hắn vong tình hôn, thân thể đã vận sức chờ phát động.
Đột nhiên, trong đầu hắn nhảy ra một cái tin tức.
Mười tám tuổi.
Đây là tin trước khi đi Lục Sơ Vân đi, gửi lại cho hắn.
Mười tám tuổi? Mười tám tuổi? Mười tám tuổi?
Má nó!!!
Hậu tri hậu giác Mộ Hàm Phong cuối cùng đã hiểu. Lục Sơ Vân là đang cảnh cáo hắn: Trước khi Như Ý mười tám tuổi, không thể động!!
Tôi giết giết giết…… Lục Sơ Vân, anh mẹ nó đi tìm chết!!!
Vô lực ghé vào trên người cô, Mộ Hàm Phong giống hệt cá mất nước.
Từ Như Ý ngẩn người, “Xảy ra chuyện gì?”
“Sơ Vân Ca dặn dò, trước khi em trưởng thành không thể động em……”
“Vậy anh còn không nhanh lên!” Từ Như Ý tức giận.
“Như ý, trong đầu anh có hai tên tiểu nhân đang đánh nhau.” Mộ Hàm Phong đáng thương vô cùng nói.
Từ Như Ý trừng hắn một cái.
“Một tên nói: Lục Sơ Vân không phải ngươi, hơn nữa ngươi cũng không có đồng ý yêu cầu này mà! Nghe anh ta làm cái gì? Một tên khác nói: Không phải ngươi rất thích Như Ý sao? Sơ Vân Ca nói đúng, cô ấy bây giờ còn nhỏ, không thích hợp bị ngươi đạp hư…… Ôi mẹ, vì sao anh lại nói hai chữ đạp hư này?”
Mộ Hàm Phong ai oán mà thở dài.
“Mộ Hàm Phong, nếu anh muốn…… Em không phản đối……” Từ Như Ý thấp giọng nói.
“Như Ý, anh rất vất vả nhịn xuống, đừng dụ dỗ anh! Anh đây liền đi xuống.” Mộ Hàm Phong giúp cô kéo chăn kín mít.
Hắn vặn ngón tay lầm bầm lầu bầu: “Ba tháng, tháng tư, tháng năm…… Trời xanh ơi! Còn tới hai năm!!”
Thi cử cũng không đạt tiêu chuẩn hắn đây, lần đầu tiên khắc sâu hiểu thấu một thành ngữ, gọi là —— sống một ngày bằng một năm!
Từ Như Ý cười cười, vươn cánh tay. Lặng lẽ từ không gian lấy ra một thứ.
Cô duỗi qua, “Đưa cho anh.”
Mộ Hàm Phong ngẩn người.
Hoa hồng thật xinh đẹp…… Quen mắt ghê…… Giống y đúc cây mẹ ngoài cánh đồng hoa biến dị lúc trước!!
“Còn nhớ nó không? Lúc ấy anh vứt xuống đất, em nhặt lên, tìm cái chậu hoa nhỏ tỉ mỉ dưỡng nó.” Từ Như Ý mở miệng nói dối, đặc biệt là nam sinh đơn tế bào này, nào phân biệt ra thật giả?
Lúc trước, sau khi cô nhặt thì bỏ vào không gian, rồi dùng nước giếng rửa sạch sẽ, cắm xuống trong đất để nó sống. Hoa này là chủng loại biến dị, vẫn luôn không có héo tàn.
Cô chờ cho Mộ Hàm Phong một kinh hỉ. Dù sao đây cũng là hắn đưa ra, đoá hoa hồng đầu tiên đại biểu cho tình yêu.
“Như Ý……” Trong khoảng thời gian ngắn, Mộ Hàm Phong cảm động nói không nên lời.
Hắn cho rằng, lúc đó chỉ là một bên hắn tình nguyện, cho rằng Như Ý chuyển dời tình cảm sang Lục Sơ Vân. Nào ngờ, tim cô, từ đầu tới cuối chỉ có mỗi mình hắn!
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm hiện tại là 100, độ hảo cảm đối với Âu Dương Phỉ Phỉ là 35. Chúc mừng viên mãn hoàn thành nhiệm vụ, rải hoa ~】
【 Ký chủ, lần này nhiệm vụ cô cho điểm cấp SSS+, đạt được 8000 tích phân, 10 điểm thuộc tính. Mặt khác, cô còn đạt được kỹ năng: Cầm nghệ toàn năng. 】
“Được, cảm ơn ngươi. Điểm thuộc tính giống thế đều thêm hết một lần, lặp lại bước đầu tiên đi, thêm vào diện mạo.”
【 Được! Diện mạo của ký chủ +10. Nhân vật đã tiếp cận cấp nữ thần, khắp chốn mừng vui~ 】
“Xem xét giao diện cá nhân.”
Hộ tên: Từ Như Ý
Tuổi: 16
Diện mạo: 70 / 100
Dáng người: 60 / 100
Trí lực: 60 / 100
Thể chất: 60 / 100
Mị lực: 60 / 100
Sở trường đặc biệt: Làn da mịn màng (vĩnh cửu)
Đạo cụ: Giọng nói ngọt ngào ( vĩnh cửu), không gian tùy thân (thăng cấp), khế ước linh hồn (đã trói định).
Kỹ năng đặc biệt: Thần bếp đỉnh cấp (vĩnh cửu), tinh thông ngôn ngữ (vĩnh cửu), cầm nghệ toàn năng (vĩnh cửu).