“Tại sao ngươi lại ở đây?” Mộ Bối Nhi bị dọa, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, luống cuống tay chân, muốn nhanh chóng cuộn bức tranh lại, lại bị nam nhân bế lên, ngồi ở trên đầu gối của hắn.
“Trốn cái gì, hửm?” Quân Nhất Ngôn thân mật cọ vào người nàng, ngón tay chỉ vào mỹ nhân trong bức tranh: “Có phải rất giống nàng hay không? Ta tốn thời gian rất lâu mới có thể vẽ được, phải biết rằng bảo bối của ta đẹp như vậy cũng không phải đơn giản có thể vẽ xuống được!”
Lời Quân Nhất Ngôn không nói ra là, từ trước đến giờ hắn chỉ vẽ hoa, vẽ núi, vẽ sông vẽ nước cũng không vẽ người nhưng Mộ Bối Nhi là người lần đầu tiên hắn muốn vẽ, hai bức tranh này là tác phẩm hắn dụng tâm nhất từ trước tới nay.
“Tên hỗn đản này, ai bảo ngươi, ai bảo ngươi vẽ?” Mộ Bối Nhi có chút thẹn quá thành giận, không thuận theo, không tha đấm vào ngực nam nhân.
“Bảo bối ngoan, vi phu mang đến một quyển sách rất hay cho nàng, chúng ta cùng nhau xem có được không?” Quân Nhất Ngôn chế trụ đôi tay nhỏ đang đánh loạn kia, cũng không đợi nàng trả lời đã mở quyển sách được gọi là rất hay kia, Mộ Bối Nhi vừa thấy rõ ràng là một nam một nữ thân thiết khăng khít ôm ôm ấp ấp, đây rõ ràng là một quyển xuân cung đồ! Đã thấy bức tranh của Quân Nhất Ngôn lúc trước, Mộ Bối Nhi cảm thấy rất ghét chất lượng của quyển sách này, tuy thế nàng vẫn thấy xấu hổ, đầu vùi vào ngực Quân Nhất Ngôn rồi lại lén lút mở mắt nhìn quyển xuân cung đồ kia.
Quân Nhất Ngôn thấy nàng như thế thì cười thầm, thật sự lúc Mộ Bối Nhi làm ra vẻ ta đây cực kỳ đáng yêu, cực kỳ giống con chuột nhắt đang ăn vụng.
Hắn lại lật một tờ, nữ nhân đối mặt với nam nhân, ngồi ở trên đầu gối của hắn, cây côn thịt ở chính giữa vô cùng nổi bật, một bàn tay của nữ nhân đặt ở phía trên.
Mộ Bối Nhi có chút đứng ngồi không yên, nàng khẽ di chuyển cái mông, Quân Nhất Ngôn lại ôm nàng càng chặt hơn, nhỏ giọng nói một câu bên tai nàng ‘đừng nhúc nhích’, giọng nói khàn khàn từ tính lộ ra tình dục nồng đậm, hơi thở ấm áp phun ở phía sau nàng, Mộ Bối Nhi lập tức không dám động đậy. Không biết có phải ảo giác của nàng hay không, nàng luôn cảm giác càng ngày càng nóng, thân thể Quân Nhất Ngôn cũng nóng như lửa, nàng khẩn trương liếm liếm môi, đầu lưỡi nhỏ đỏ bừng nhấp ướt miệng mình, nàng không chú ý tới ánh mắt của Quân Nhất Ngôn lập tức trở nên thâm thúy trầm trầm.
Hầu kết của Quân Nhất Ngôn giật giật, hơi run rẩy lật sang trang sau.
Lúc này nữ nhân không còn ngồi ở trên đùi nam nhân nữa mà ngồi quỳ giữa hai chân nam nhân, tay cầm cây thân gậy của nam nhân, miệng phun ra nuốt vào quy đầu, một tay lại duỗi vào giữa hai chân mình.
Mộ Bối Nhi càng thêm bất an, nàng cảm giác được giữa hai chân của mình đã ướt át không chịu nổi, hô hấp có chút nặng nề, thân mình cũng mềm đến kỳ cục, ngón tay vô lực đặt trên cánh tay hữu lực của nam nhân: “Quân... Quân Nhất Ngôn, ta muốn uống nước!”
“Nàng nên gọi ta là gì?” Chỉ sợ tiểu mỹ nhân trên người hắn không biết tiếng nói của mình cỡ nào mềm mại ngọt ngào đi, thiếu chút nữa khiến cho hắn không khống chế được.
“Phu... Phu quân!” Mộ Bối Nhi vừa nghe Quân Nhất Ngôn nói như vậy, phản xạ có điều kiện gọi ‘phu quân’, lúc sau trong lòng âm thầm phỉ nhổ chính mình, mới như thế đã nhanh chóng đầu hàng.
“Thật ngoan, tới đây vi phu đút nàng uống nước!” Quân Nhất Ngôn cầm lấy ấm trà trên bàn, sờ sờ thành ấm: “Ai nha, có chút lạnh, vi phu giúp nàng hâm nóng!”
Mộ Bối Nhi vốn tưởng rằng hâm nóng là dùng nội lực hâm nóng, ai ngờ nam nhân trực tiếp uống một ngụm từ miệng ấm, ngậm miệng nhỏ của nàng rồi đút xuống. Mộ Bối Nhi ngửa đầu nhận lấy nụ hôn bất thình lình của nam nhân, nước trà là lạnh băng, môi lưỡi của nam nhân lại cực nóng, đầu lưỡi nóng bỏng và nước trà lạnh băng cùng nhau lấp đầy toàn bộ khoang miệng của nàng, nàng nuốt nước trà hơi sáp, đầu lưỡi bị nam nhân mút đến tê dại. Nàng bị đầu lưỡi của Quân Nhất Ngôn quấy nhiễu khiến đầu óc choáng váng, hoàn toàn không có cách nào tự suy nghĩ.
“Còn muốn hay không?”
Mộ Bối Nhi không biết Quân Nhất Ngôn nói cái gì, mơ mơ màng màng gật đầu, lại một lần nữa bị nam nhân hôn đến tối tăm mờ mịt.
“Bảo bối ngoan, chúng ta tới học quyển sách này đi!” Quân Nhất Ngôn nói nhỏ bên tai nàng, phun toàn bộ nhiệt khí vào trong lỗ tai của nàng, ngậm lấy rồi liếm hôn vành tai tinh tế của nàng, đầu lưỡi còn ở bên trong lỗ tại, bắt chước hành động giao hoan, ra ra vào vào: “Được không, chúng ta thử một lần có được không?”
Thấy Mộ Bối Nhi không đáp ứng, hắn lạp tức dùng sức dây dưa với nàng, liếm láp xong lỗ tai lại hôn cổ của nàng, ở những chỗ dễ thấy nhất gieo từng quả dâu tây nhỏ, Mộ Bối Nhi thật sự không có cách nào đành phải đáp ứng hắn. Quân Nhất Ngôn lập tức thả côn thịt của mình ra, nắm tay của nàng bao lấy thân gậy: “Ngoan, sờ cho ta đi!”
Mộ Bối Nhi nghe lời, sờ hai cái, ngay lúc nam nhân sảng khoái đến mức rên rỉ lại ngừng lại, Quân Nhất Ngôn thấy bộ dáng vô tội không biết nên làm thế nào của nàng, biết ngay tiểu bảo bối đang thay đổi phương pháp sửa trị hắn, vội vàng nói vài lời hay, bàn tay to khống chế được tay nhỏ giúp hắn tiết dục, nhưng mà Mộ Bối Nhi lại bất động như vậy cũng gãi không đúng chỗ ngứa, căn bản không hề cói tác dụng: “Bảo bối muốn như thế nào mới bằng lòng nghe lời, hửm?”
“Ta muốn ngày mai đi kết bạn cùng với ngươi!” Mộ Bối Nhi bĩu môi, bộ dáng tiểu nữ nhi ghen tuông như vậy như vậy, nhìn thấy cũng khiến Quân Nhất Ngôn yêu thích không chịu nổi, làm sao lại không đồng ý.
Mộ Bối Nhi nhìn thấy nam nhân gật đầu thề mới khẽ động bàn tay, Quân Nhất Ngôn một bên hưởng thụ khoái cảm do bàn tay nhỏ trơn mịn của nàng mang đến, một bên chỉ đạobên tai nàng.
Vốn dĩ nàng đang giúp nam nhân giải trừ dục vọng, ai ngờ hạ thân của nàng cũng vui sướng đến chảy nước, nàng lắc lắc mông nhỏ, khó có được chủ động cầu hoan với nam nhân: “Phu quân, ta muốn ngươi sờ cho ta!”
Quân Nhất Ngôn căn cứ vào suy nghĩ ‘nàng làm ta thoải mái, ta cũng có thể làm nàng thoải mái’ nên cũng trực tiếp duỗi tay thăm dò vào, sờ tiểu huyệt của nàng, quả nhiên cả tay trơn trượt, tâm tình của hắn còn đặc việt tốt, cố tình dùng ngón tay lấy một ít dam dịch ăn vào miệng: “Thật thơm, nàng có muốn thử xem hay không?”
Đương nhiên Mộ Bối Nhi ghét bỏ, nũng nịu nói không muốn, kết quả nam nhân lại bế nàng lên, trực tiếp xé váy của nàng, ngậm lấy tiểu huyệt của nàng, nuốt ăn toàn bộ dâm dịch. Tiểu huyệt của Mộ Bối Nhi nhiễm u hương, ngửi được mùi hương này, lửa tình của nam nhân càng thêm mãnh liệt, động tác môi lưỡi càng lúc càng lớn, càng ngày càng kịch liệt, đầu lưỡi đè ép tiểu trân châu, thổi qua môi âm hộ, còn đâm vào, quấy động tường thịt bên trong, tiểu huyệt của Mộ Bối Nhi bị liếm láp, không ngừng co rút, miệng nhỏ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ sảng khoái, ngón tay chui vào trong tóc của nam nhân, rõ ràng đã động tình đến cực điểm.
“A a a... Phu quân... Không cần, nơi đó không cần...” Khi đầu lưỡi nam nhân lướt qua điểm nào đó, toàn bộ vòng eo Mộ Bối Nhi hơi run rẩy, nàng lắc lư đầu, cắn sợi tóc muốn ngăn cản nam nhân tiếp tục công kích vào điểm mẫn cảm kia nhưng động tác của nam nhân lại càng lúc càng nhanh, khoái cảm đạt được càng ngày càng nhiều, ở lần liềm cuối cùng Mộ Bối Nhi đã đạt tới cao trào, dâm thủy trực tiếp phun ra bị nam nhân nuốt vào miệng.
“Thoải mái sao?” Nam nhân dùng hạ thân đâm đâm nàng: “Hiện tại có phải là lúc khiến ta thoải mái hay không?”[QR][diendanlequydon]
“Không cần, ta mệt mỏi quá!” Thật quá rõ ràng ngay từ đầu Mộ Bối Nhi đánh chủ ý chính là chính mình sảng khoái là được, ai quản ngươi sảng hay không sảng!